Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3186: Bí mật của Ngưu Hán Tam (2)

Hồn Thần chậm rãi đi tới, bảy Đại Hồn Chủ đứng sau lưng hắn nhìn màn sương mù kia.
Khóe miệng Hồn Thần hơi kéo lên một cái.
- Chính là chỗ này.
Hồn Thần nói, đôi mắt đỏ đầy khát vọng.
- Các ngươi bố trận hộ pháp cho ta.
Hồn Thần nói.
Rốt cuộc cũng tới thời khắc này, lần này hắn nhất định sẽ không để cho tên đầu bếp kia phá đám chuyện tốt của hắn. Hắn muốn đại quân Hồn Ma lại một lần nữa binh lâm chư thiên Vũ Trụ. Hồn Thần hắn lại thực sự là cảnh giới Tổ Thần, vô địch chư thiên vạn giới!
Uỳnh!
Ngay lúc hắn nói ra thì sắc mặt bảy Đại Hồn Chủ đều nghiêm túc. Bọn hắn nhón mũi chân, bay xung quanh, sức mạnh Tội Ác phun trào.
Ngạo Mạn, Lười Biếng, Bạo Thực, Tham Lam,…
Bảy loại sức mạnh Tội Ác di chuyển hóa thành một trận pháp xông lên trời cao như biến thành một kết giới khổng lồ, phong tỏa toàn bộ Điền Viên ở trong đó.
Bảy Đại Hồn Chủ phóng lên cao, quỳ gối chiếm cứ tinh không, đối diện với ngân hà rộng lớn. Bọn hắn chính là thủ hộ kiên định nhất của Hồn Thần.
Hồn Thần xé rách hắc bào, thân thể đen như mực nổi lên, nhưng ở ngực lại có một lỗ hổng. Hắn thiếu đi trái tim, mãi mãi không hoàn chỉnh được.
Mà bây giờ trái tim đã ở trước mặt hắn, chỉ cần dung hợp là thân thể của hắn đã đồng nhất. Hồn Thần thật sự đã trở về.
Nhìn màn sương kia, trong đôi mắt Hồn Thần toát ra vẻ chờ mong.
- Lão già Trù Thần kia dám lừa ta, khiến ta cứ tưởng trái tim để ở Tổ Tinh, hóa ra lại là giấu ở đây… Đáng tiếc ngươi tính đi tính lại cũng không tính đến việc ta là người hiểu ngươi nhất.
Hồn Thần lè lưỡi, liếm liếm bờ môi, trong mắt toát ra vẻ hưng phấn. Hồn Thần là một thể với Trù Thần, Trù Thần có thể giấu diếm tất cả mọi người nhưng không thể giấu được Hồn Thần. Đây chính là sai lầm của Trù Thần…
- Đạo hữu tình là một con đường mà ngươi là Trù Thần, nếu theo đạo hữu tình thì cho dù tu vi thông thiên, trở thành Tổ Thần vô thượng nhưng cuối cùng cũng phải già đi, hóa vào hư vô! Nếu muốn bất hủ, nhất định phải vô tình…
Hồn Thần lạnh lùng nói, hắn chắp lấy tay đi về phía màn sương kia. Theo từng bước chân của hắn làn sương mù dần lui đi.
Trong màn sương, Ngưu Hán Tam ôm Tiểu Bát đang thả lỏng đột nhiên dựng hết lông tơ lên.
- Mẹ nó, vẫn chưa kết thúc à?
Trong mắt Ngưu Hán Tam lộ ra vẻ bi phẫn, tiếp tục ôm Tiểu bát đi về phía sâu trong màn sương.
Hắn vốn không muốn đi, trong đó rất nguy hiểm đi vào sợ không ra được, nhưng mà thân ảnh như ẩn như hiện chậm rãi đi ra trong màn sương quả nhiên vô cùng đáng sợ!
Hắn không có lựa chọn, chỉ đành đi vào sâu trong màn sương kia. Hắn càng đi vào sâu bên trong thì làn sương càng dày đặc, cuối cùng thì hóa thành từng giọt dịch lơ lửng giữa không trung.
Càng đi thì bước chân của Ngưu Hán Tam càng khó khăn, thời gian trôi đi tựa như cũng chậm lại.
Rốt cuộc đây là nơi nào? Ông chủ Bộ mau tới cứu Lão Ngưu!

Trái đất.
Bộ Phương đang câu cá đột nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt là vẻ kinh nghi bất định.
Đồng cỏ xanh mông mênh, ngôi nhà gỗ giản dị. Tròng mắt Bộ Phương như có vô số hình ảnh chuyển động. Trong nháy mắt vừa rồi hắn như nghe được tiếng Ngưu Hán Tam gọi hắn. Mà tiếng gọi vừa rồi khiến hắn nhớ tới Điền Viên!
Nhà gỗ, nước chảy, cỏ tươi… Ngưu Hán Tam ngồi gáy o o trên ghế…
Thế mà hắn lại quên hình ảnh quen thuộc như thế! Nếu như bỏ đi Ngưu Hán Tam thì con mẹ nó đó không phải là nơi ẩn cư của Trù Thần và Nữ Vương Nguyền Rủa sao?
Nơi đó chính là Điền Viên!
Uỳnh!
Thân thể Bộ Phương đột nhiên bùng phát khí tức cường đại. Ánh mắt đám cường giả ở Tổ Tinh đều co rụt lại. Đám người Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Mộc Hồng Tử đều chỗ Bộ Phương.
Uỳnh!
Mặt biển vắng lặng đột nhiên bị sức mạnh ép xuống. Từng lão đại khủng bố lơ lửng trong hư không.
Bộ Phương nhìn những gương mặt quen thuộc này, không khỏi thở ra một hơi
- Ta biết tim Hồn Thần ở đâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận