Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1627: Phu Thê Phế Phiến đấu với Tửu Trì Nhục Lâm Canh (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương đưa Tiên Long Phu Thê Phế Phiến thơm nức mũi cho Tiểu U.
Người sau dựa vào thuyền U Minh và tò mò ngẩng đầu lên.
Đây có vẻ là một món ăn mới của Bộ Phương?
- Được.
Tiểu U lạnh lùng gật đầu, sau đó cầm lấy đôi đũa gỗ mà Bộ Phương đưa cho.
Sắc mặt của Tiểu U có chút tái nhợt, trên đôi môi đỏ mọng không có tí huyết sắc nào, nhưng đôi mắt màu đen lại rất bình tĩnh.
Mặc dù nàng đã thức tỉnh khỏi lời nguyền rủa, nhưng thỉnh thoảng sẽ có cảm giác đau nhói trong cơ thể.
Nhưng trước khi gặp Bộ Phương, nàng sớm đã quen với loại đau đớn này cho nên rất bình tĩnh.
Phu Thê Phế Phiến là món ăn được kết hợp từ thịt rồng cùng một số tổ hợp nguyên liệu khác.
Nước xốt màu nâu đỏ được rưới lên, tạo nên một mùi thơm có chút chọc .
Đây là một món ăn nguội, không phải món hấp có nhiệt khí bừng bừng.
Tiểu U hít một hơi thật sâu và đột nhiên mùi thơm xộc thẳng vào mũi nàng, mùi hương trườn trong khoang mũi của Tiểu U như một con rắn, khiến nàng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Thở nhẹ một hơi.
Tiểu U duỗi đôi đũa ra.
Kẹp lấy miếng thịt rồng trông giống như một nụ hoa, thịt rồng mỏng như cánh ve, trên đó có thể nhìn thấy các đường vân của thịt rồng.
Nước xốt màu nâu đỏ từ đó chảy xuống rồi nhỏ xuống đĩa, miếng thịt rồng vẫn còn dính một ít cần tây xắt nhỏ.
Khóe miệng Bộ Phương hơi mím lại, nhìn Tiểu U, tay nâng lấy Phu Thê Phế Phiến.
Thịt rồng vừa đi vào, Tiểu U duỗi chiếc lưỡi nhỏ của mình ra và cuốn miếng thịt rồng vào trong miệng nàng.
Ngay khi miếng thịt rồng vừa mềm vừa thơm nức mũi vào trong miệng, hai mắt Tiểu U hơi sáng lên.
Nàng nhai một cách nhẹ nhàng.
Khi hàm răng cắn vào phía cảm nhận được độ mềm của miếng thịt rồng, cùng chút cay cay và ngọt ngọt của nước xốt lan tỏa trong miệng, ngay lập tức kích thích vị giác.
Cùng với những lát thịt rồng mỏng như cánh , hương vị mịn màng như có ai đó đang nhẹ nhàng gãi trong thành miệng, cảm giác vô cùng sảng khoái .
- Được… Ăn rất ngon.
Đôi mắt đen láy của Tiểu U hơi sáng lên, và nàng lè lưỡi ra, liếm liêm đôi môi đỏ mọng và khóe miệng.
Đôi môi đỏ mọng vốn dĩ ban đầu không có chút huyết sắc nào, sau khi ăn một miếng thịt rồng, trong nháy mắt sắc đỏ liền nở rộ lên, trông thanh tú và duyên dáng, có chút quyến rũ.
Tiểu U nhai rồi nuốt lấy, quai hàm hơi cử động, nàng duỗi đôi đũa ra rồi lại gắp thêm một miếng thịt rồng.
Thịt rồng được cho vào trong miệng.
Tiểu U cảm thấy một trận sảng khoái chảy khắp cơ thể ngay lập tức và nàng không thể không nheo mắt lại.
Đắc ý nhấm nuốt.
- Nếu thấy ngon thì ăn nhiều một chút.
Bộ Phương nói.
Hắn mang món ăn đưa cho Tiểu U, rồi vương tay ra.
Trên tay này, trận pháp mà U Cơ đưa cho đưa cho ngay lập tức loé lên quang hoa.
Hắn đưa tay ra che lấy trán của Tiểu U.
Bùm...
Một ánh sáng màu xanh ngọc bích xuất hiện trên người Tiểu U.
Lần lượt từng đạo tinh khí quấn lấy nhau, khiến Chi Xà bị nguyền rủa đang phun ra Tín Tử đột nhiên buồn ngủ, xem ra món ăn vẫn còn tác dụng.
Khóe miệng Bộ Phương khẽ co giật, trong lòng có chút vui mừng.
Tiểu U cắn đũa, đôi mắt đen láy to tròn nhìn chằm chằm Bộ Phương, và hàng lông mi dài của nàng khẽ run lên.
Bộ Phương thu tay lại và vỗ nhẹ lên đầu Tiểu U.
Sau đó, hắn quay người và đi về phía lôi đài, nơi đó trận đấu vẫn đang chờ đợi hắn.
Tiểu U nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Bộ , đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên.
Sau đó, đôi đũa co lại, rất nhiều thịt rồng đã được gắp lên rồi cho vào miệng, hai mắt cong lên, cái miệng nhỏ phình ra, nàng không ngừng nhai nuốt.
Khóe miệng của nàng lại càng thấm đẫm nước xốt.
Công Thâu Ban và Hi Hi là hai người đứng gần Tiểu U nhất.
Mùi thơm toả ra từ Phu Thê Phế Phiến càng ngày càng nồng đậm hơn khiến cả hai người bọn họ đều có chút thèm thuồng.
Hi Hi vô cùng căm ghét nên đã bỏ rơi Công Thâu Ban và tiến đến gần Tiểu U.
Sau khi ăn uống vui vẻ, Tiểu U liếc nhìn Hi Hi một chút, kẹp lấy một miếng thịt rồng rồi cho vào trong miệng Hi .
Đột nhiên, một cô gái lớn và một cô gái nhỏ đều đang dựa vào thuyền U Minh, bắt đầu ăn uống một cách vui vẻ.
Công Thâu Ban cảm giác rất rõ ràng rằng mình bị ghét bỏ.
Thế nhưng hắn vẫn thật sự muốn ăn thì nên làm gì đây?
Hắn lại không có cách nào để giả vờ ngây thơ được như Hi Hi...
Trong lòng hắn nhất thời cảm thấy có chút phiền muộn.
Bộ Phương trở lại trên lôi đài, đi đến trước bếp , bày phu thê phế phiến lên đĩa Thanh Hoa Từ.
Chậm rãi đi về phía băng ghế giám khảo.
Tại bàn giám khảo bên trên, năm vị giám khảo đã bắt đầu nếm thử và đánh giá các món ăn của Lục Nhất.
Tửu Trì Nhục Lâm.
Một món ăn rất sáng tạo khiến món thịt rồng trở thành hình dạng một rừng , điều này đòi hỏi một kỹ năng dùng dao điêu luyện mới có thể làm ra được.
Còn lục vừa thì có thể lấy lân tiếp xúc, và khả năng điều khiển nguyên liệu của hắn ta thậm chí có thể so sánh với Lân Trù.
Việc chế biến Nhục Lâm đối với hắn mà nói cũng không có gì khó khăn.
Tất nhiên, Nhục Lâm này không phải cứ chỉ một cái là có thể làm ra được hình dạng này.
Trong đó việc nấu nướng cũng là một bí ẩn.
Khẽ lấy một miếng thịt được tạo hình cây cối, chậm rãi cắn xuống.
Cắn một cái, vị giám khảo kia sửng sốt, hai mắt co rụt lại, dường như có một tia sáng xuyên thấu tâm can.
- Cái cảm giác này!
Vị giám khảo nhíu mày, cảm thấy có chút nghiêm túc, hàm răng cắn chặt, cắn xuống miếng thịt rồng, mùi vị lập tức khiến hắn cảm thấy toàn thân lỗ chân lông đều đang dựng lên.
- Đây là chất lỏng trứng sao?
Vị giám khảo sợ hãi cảm thán.
Ban giám khảo có biểu hiện khá hài lòng với màn trình diễn của Lục Nhất, hắn gật đầu giải thích.
- Đúng vậy, trong số những thịt rồng được chế tác thành hình cây cối, được kẹp lại cùng chất lỏng trứng, và sử dụng một loại Cầm Loại trứng linh thú. Cách này sẽ khiến cho hương vị của chất lỏng trứng sẽ không ảnh hưởng đến hương vị của thịt rồng.
Chất lỏng trứng chảy ra có màu vàng cam, còn chất lỏng trứng vô cùng nóng hổi và đậm đặc nhưng không cũng không ngừng cô đặc lại.
Nếu cô đặc món ăn lại thì nó sẽ trở nên vô dụng, phần chất lỏng trứng cô đặc lại thành lòng đỏ trứng, như thế sẽ ảnh hưởng đến hương vị.
Lục Nhất trước tiên cực nhanh dùng dao cắt Long thịt sườn thành thịt nghiền, bọc lòng trắng trứng với thịt đã nghiền lại, điều khiển nhiệt độ sao cho nhiệt độ của chất lỏng trứng đạt đến cực điểm.
Đương nhiên, hắn ta cũng làm một số công việc phụ trợ, trong chất lỏng trứng được thêm vào một loại chất lỏng linh dược, chất lỏng này có thể làm tăng nhiệt độ ngưng trệ của chất lỏng trứng.
Để nấu nướng thịt rồng thì sử dụng xào lăn.
Nhanh chóng xào qua thịt rồng, hiện tại trong nháy mắt thịt rồng đã quen, chất lỏng trứng bên trong vẫn chưa cô đặc lại...
Điều này đòi hỏi Tinh Thần Lực cực hạn và sự kiểm soát cao độ, tất nhiên không nghi ngờ gì nữa, đây chính là chức năng của lân tiếp xúc.
Các vị giám khảo rất hài lòng, thao tác có độ khó cao đến như thế này, chỉ sợ cũng chỉ ai có được lân tiếp xúc mới có thể hoàn thành.
Không có gì khó hiểu khi Lục Nhất có thể được gọi là thế hệ trẻ triển vọng nhất để đạt được lân.
- Thịt rồng này phía dưới có cái gì vậy? Có phải là thịt rồng băm nhỏ không?
Một vị giám khảo cầm lấy một chiếc đũa ở dưới rừng cây, lối vào nhiều bùn đất giống như hạt tròn.
Trong đôi mắt hắn ta phảng phất chút kinh .
- Thứ đó được làm từ sụn của thịt thăn rồng... dùng dao cắt thành những mảnh nhỏ hơn hạt cát, xem như đất đai. Đương nhiên, hương vị cũng không tệ đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận