Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2118: Thực lực chân chính của Cẩu Gia (2)

Notice: Undefined offset: 233
- Tốt lắm.
Bộ Phương lại rất tán đồng cách nghĩ của Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Rượu của hắn quả thực là giấu càng lâu thì lại càng thơm ngon hơn.
Tuy nhiên, phương pháp cất giữ là một vấn đề...
Rót một chén rượu đưa cho Hoàng Tuyền Đại Thánh.
Chỉ chốc lát sau, lại có thêm một tên say rượu ở trong nhà hàng.
- Ta nói với ngươi... còn nhớ năm đó... Bổn thánh đi vào vực sâu... nghìn chén không say... bổn thánh đều đã từng nếm thử ba loại rượu ngon của vực sâu kia, mùi vị đó... bây giờ nhớ lại... ồ... không nhớ ra nổi, tiểu nha đầu à, ta nói với ngươi… lúc trước, tiểu tử Thiên Tàng kia tới tìm ta... ta ta...
Gò má của Hoàng Tuyền Đại Thánh đỏ bừng lên, kéo Tiểu U ngồi vào bàn ăn, mùi rượu phả ra từ trong miệng, nói lải nhải không ngừng.
Tiểu U đành phải nở một nụ cười lúng túng mà không mất đi lễ phép trên mặt... còn Tiểu Hồ trong ngực Tiểu U thì lại bịt lỗ mũi tỏ vẻ chán ghét.
Bộ Phương giật giật khóe miệng.
Có vẻ như nồng độ cồn của Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp này quả thực là rất trâu bò.
Ngay cả Đại Thánh uống vào cũng phải say ngất ngưởng.
Về cơ bản, bọn họ đều gục xuống chỉ trong một chén.
Bộ Phương thầm nghĩ trong lòng.
Khó trách hệ thống lại cung cấp một cái chén nhỏ như vậy, nếu như dùng bát để đựng... vậy thì sau khi uống một bát rượu, còn không phải sẽ say đến chết sao.
Mà vào lúc này.
Một đám người đứng ngoài cửa đã rất bồn chồn.
Rượu trong nhà hàng thực sự có thể giúp cho Đại Thánh đột phá.
Tuy rằng Ngục Khuyển và Hoàng Tuyền Đại Thánh uống vào đều không có tác dụng.
Thế nhưng... làm sao bọn họ có thể đánh đồng với hai người này được chứ?
Ngục Khuyển và Hoàng Tuyền Đại Thánh đều là những người tài ba trong khắp toàn bộ Minh Khư.
Đại Thánh uống vào cũng có thể đột phá, vậy thì Tiểu Thánh như bọn họ uống xong, chẳng lẽ còn không lên trời sao?
Ngay sau khi suy nghĩ này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều như nổ tung.
- Không được! Ta nhất định phải nếm thử loại rượu ngon cấp bậc này!
- Cho dù chết rồi cũng phải uống! Khuynh gia bại sản cũng phải uống!
- Mau trở về bẩm báo gia tộc chuẩn bị Minh Tinh, một trăm vạn một chén... mẹ nó, sao lại đắt thế.
...
Rất nhiều cường giả của các thế gia quý tộc đều nghĩ như vậy.
Sau đó, những hàng người vốn đã xếp hàng trước quán vội vàng giải tán.
Một trăm vạn Minh Tinh.
Về cơ bản sẽ không có ai chuẩn bị nhiều Minh Tinh như vậy trên người.
Đương nhiên, trừ khi đó là Đại Thánh.
Mà trong số những người ở đây lại không có Đại Thánh, một trăm vạn Minh Tinh đã là khoản tiền lớn rồi.
Phải biết rằng, một trăm vạn Minh Tinh có thể là toàn bộ tài sản của một tiểu thế gia rồi!
...
Minh Vương Cung.
Phía trên bầu trời, một tiếng nổ ầm ầm lập tức vọng ra.
Thiên Đạo Ý Chí của Địa Ngục đột nhiên cuốn tới, uy áp kinh khủng bao trùm toàn bộ khu vực Minh Vương Cung.
Bùm bùm bùm! !
Bên ngoài Minh Vương Cung đang đóng chặt.
Lão Thiết nhìn những thay đổi trên bầu trời với vẻ mặt đờ đẫn, cảm thấy hết sức khó tin.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đây là Minh Vương đại nhân lại muốn đột phá sao?
Ngay cả người có tính cách bữa đực bữa cái như Minh Vương đại nhân mà cũng có thể đột phá tới tấp như vậy hả? Rốt cuộc thế giới này làm sao vậy?
Mà ở một nơi khác.
Chính là phủ đệ của Ứng Long Ngục Chủ.
Phía trên bầu trời ở nơi đó cũng có Thiên Đạo Ý Chí khủng khiếp đang lan tràn ra...
Tiếng ầm ầm vang lên không ngừng chói tai!
Hai Đại Thánh đồng thời đột phá.
Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lão Thiết cảm thấy có phải bản thân mình đã tách biệt khỏi thế giới này rồi hay không?
Tiếng sấm sét điếc tai nhức óc.
Một ngày này, toàn bộ Minh Ngục đều bị bao trùm trong một biển sấm sét.
Thanh thế khi Đại Thánh đột phá vô cùng to lớn.
Mà lần cuối cùng Đại Thánh đột phá, đã là việc cách đây mấy ngàn năm trước rồi...
Đại Thánh đột phá có chút khó khăn.
Vùng cấm địa Đọa Thần Quật.
Một cái khô lâu màu vàng óng đứng bên ngoài sơn động, Quỷ Hỏa đổ thẫm đang trào dâng bên trong đôi mắt trống rỗng.
- Là lão gia hỏa Ứng Long kia đột phá... trên cơ bản thiên phú của lão gia hỏa này đã đạt đến mức cực hạn rồi, hắn đã già nua như vậy, nếu muốn đột phá thì thân thể sẽ không thể nào chịu đựng nổi... vậy mà, hôm nay lại đột phá một cách kỳ lạ như vậy?
- Nhất định là có điều gì kỳ quặc ở trong đó, còn tiểu tử Thiên Tàng, vừa mới xông qua Quỷ Vương Quan, nhưng lại tiếp tục đột phá một lần nữa... Lần này không có Quỷ Vương Quan che giấu thiên cơ, thanh thế ngược lại cũng khá lớn, e là việc này sẽ dẫn tới sự chú ý của Minh Ngục.
Vù vù...
Bên trong Đọa Thần Quật.
Một chiếc Khô Lâu màu bạc đi ra.
- Đi Minh Vương Cung điều tra một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại có Đại Thánh đột phá tới tấp như vậy.
Khô Lâu vàng óng nói.
Quỷ Hỏa màu xanh thẳm chợt lóe lên một cái trong đôi mắt của Khô Lâu màu bạc kia, bóng dáng chợt biến mất chỉ trong nháy mắt.
...
Hắc Điện.
Một đám hắc khí đen kịt trôi lơ lửng xoay quanh trên đỉnh cung điện.
Một đôi mắt màu đỏ rực nổi lên trong hắc khí.
- Không thể tin nổi, không thể tin nổi... mùa xuân thứ hai của lão già Ứng Long kia đã nở rộ rồi hả? Già lụ khụ như vậy rồi còn đột phá? Rốt cuộc là do nguyên nhân gì?
- Hẳn là có điều gì đó quái lạ! Nhất định có điều gì đó khác thường... phải phái người đi điều tra rõ điểm kỳ lạ này!
...
Thần Nữ Thành.
Nữ Vương Bích Lạc đang ngồi trong cửa hàng đồ uống có đá Phương Phương ăn Bánh Kem Sô Cô La, thưởng thức Trà Sữa Trân Châu thơm ngon, nàng ngồi trước hiên, chiếc váy màu đỏ rực xòe rộng, đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn duỗi thẳng, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất trong suốt và phản chiếu lại, trông có chút xinh đẹp.
Không ít nữ nhân trong Thần Nữ Thành đều nhìn mà trợn tròn mắt.
Đột nhiên, Nữ Vương Bích Lạc đang hút một viên trân châu vào miệng lập tức sững sờ.
Một nữ tử ôn nhu mặc y phục màu trắng đơn giản đang ngồi đối diện với nàng, đó chính là Đại Tế Ti.
- Bệ hạ, chủ thượng truyền tin tức đến... bảo chúng ta điều tra xém bí ẩn của việc Ứng Long đột nhiên hồi xuân, đồng thời phải nhanh chóng bẩm báo cho chủ thượng.
Đại Tế Ti mở miệng, giọng nói của nàng nhẹ nhàng và mềm mại.
Nhưng những lời nói đó lại làm cho vẻ mặt của Nữ Vương Bích Lạc tràn đầy kỳ lạ.
- Lão già Ứng Long kia đã hồi xuân rồi sao? Hắn già như vậy rồi mà vẫn có thể tìm được rồng cái hả?
Nữ Vương Bích Lạc dùng muỗng múc một miếng Sô Cô La lớn nhét vào trong miệng một cách vui sướng, nhìn Đại Tế Ti với ánh mắt nghi hoặc.
Khóe miệng của Đại Tế Ti lập tức co lại...
- Không phải... Ứng Long đã đột phá rồi, chủ thượng bảo chúng ta điều tra nguyên nhân, Ứng Long có thể đột phá thực sự là một việc không thể tin nổi, chủ thượng cảm thấy có chuyện kỳ quặc ở trong đó.
- À à, ta đã nói mà, làm sao mà còn có con rồng cái nào thích nổi lão già Ứng Long kia chứ, đợi ta thưởng thức trà chiều xong sẽ đi sắp xếp.
Nữ Vương Bích Lạc nói.
- Chủ thượng, muốn bệ hạ đích thân đi.
Đại Tế Ti vô cùng nghiêm túc.
Nữ Vương Bích Lạc sửng sốt...
- Ồ, được thôi.
Xa xa.
- Bệ hạ, món kem vị matcha mà người gọi đã làm xong rồi...
Giọng nói nhẹ nhàng của Cảnh Diên vang lên.
- Haizz, tới rồi đây...
Nữ Vương Bích Lạc nhai chiếc bánh ngọt trong miệng, liếm lớp kem trắng sữa dính trên cặp môi đỏ mọng, sau đó cầm ly trà sữa và đứng dậy.
Đại Tế Ti nhìn bóng lưng của Nữ Vương Bích Lạc.. khóe miệng co rút mạnh một cái.
Bệ hạ, các món điểm tâm mặc dù rất ngon, nhưng... cũng phải tiết chế một chút chứ.
Ứng Long và Minh Vương đột phá cùng lúc.
Trong lúc nhất thời, tình hình trong toàn bộ Địa Ngục đều bỗng chốc thay đổi.
Đại Thánh đột phá đương nhiên sẽ tạo ra ảnh hưởng không giống bình thường.
Thế gia chấn động!
Thành trì nhốn nháo!
Cấm địa xôn xao!
Ngay cả Minh Ngục cũng có chút choáng váng...
Nhà hàng Hoàng Tuyền.
Đêm đã khuya.
Cánh cửa của nhà hàng cọt kẹt rồi đóng lại.
Đèn đuốc trong nhà hàng sáng trưng.
Bộ Phương ngồi trước bàn ăn trong nhà hàng.
Một chiếc bình sứ màu xanh ngọc được đặt trên mặt bàn, đó chính là Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp.
Tiểu U đã đi khỏi, nàng đi tìm tỷ tỷ của nàng để vay tiền.
Mở nắp đậy ra, mùi rượu lập tức bốc lên.
Bộ Phương rót một chén rượu.
Dòng rượu sóng sánh đang xoay vòng, Bộ Phương nhìn đến mức hoa mắt thần mê.
Hắn hít một mơi thật sâu, mùi rượu chui vào trong lỗ mũi.
Khóe miệng của Bộ Phương giật giật, đưa chiếc chén lên đến trước miệng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận