Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1533: Lột quần áo? Đến đi, bổn Giới Chủ tùy ngươi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tự nhiên có mây đen kéo đến… xem ra trong quán ăn này có Tiên Thái xuất thế.
Công Thâu Bạch Quang sờ cắm, híp mắt nói.
- Mà lại không phải Tiên Thái bình thường, xem xét theo hướng gió và độ dày của tầng mây đen, có thể thấy món ăn này bất phàm.
Mục Dương thành chủ cũng vuốt cằm nói.
Công Thâu Bạch Quang và Mục Dương đều liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý mà cười ha hả.
Công Thâu Ban và Mục Lưu Nhi nhìn thấy mà đơ người ra. Hai ông già kia đang cười cái gì vậy?
Không nói nhiều, hai người họ đẩy cửa quán ăn, bước vào. Cửa vừa mở ra, một mùi thức ăn thơm nồng đậm dâng lên. Mùi thơm kia vừa nhạt vừa ngọt, trêu chọc vị giác của người khác.
Nhà hàng nhỏ không lớn, Công Thâu Ban và Công Thâu Vân là lần đầu tiên đến nên có chút tò mò.
Công Thâu Ban vẫn vô cùng kính nể Bộ Phương. Đây có thể là thực lực của Tiên Trù nhất phẩm, phá tan được mưu kế của Đồng Nhược Nhất. Nếu như không có Bộ Phương, hắn đã chết rồi. Cho nên hắn vô cùng tò mò và cũng rất biết ơn Bộ Phương.
Trong nhà hàng nhỏ lại có nhiều người như vậy.
Mọi người ngồi vây quanh bàn cơm. Ở đó có không ít người quen, đều đã từng gặp bên trong di tích.
Người của Công Thâu gia và người Mục gia đi vào, đều ngồi trên những vị trí trống xung quanh. Quán ăn nhỏ lại có nhiều người tới như vậy, sau khi đám người kia ngồi vào đã vừa vặn không còn vị trí trống nữa.
Thật ra Công Thâu Bạch Quang muốn tới ngồi cạnh Giới Chủ. Nhưng hắn nhìn một chút thì thấy bên cạnh Giới Chủ lại là một tên đầu trọc, khí tức trên thân vô cùng đáng sợ, khiến người ta có chút kinh hãi. Loại tồn tại đáng sợ như thế, nếu như hắn muốn đổi chỗ, không bị đánh chết mới lạ?
Mục Dương tiến đến, nhìn về phía Giới Chủ. Lại nhìn thấy hắn đã cởi sạch y phục, khóe miệng không khỏi giật giật. Không ngờ Giới Chủ lại là người như vậy!
Ngồi vây quanh một vòng, mỗi người ngồi đó đều có sự khác nhau.
Giới Chủ trần chuồng thì đương nhiên không phải nói.
Tên đầu trọc khí tức đáng sợ. Phía sau là một vị mỹ nữ, lạnh lùng như băng, mặc áo giáp đen, tay cầm trọng kiếm.
Còn có một vị thì tóc đỏ, môi cũng đỏ căng mọng, trong tay cầm một sợi lông chó vừa vuốt ve vừa ngắm nhìn.
Vị mỹ nữ cuối cùng mặc váy dài màu đen, bộ dạng thanh lệ, sợi tóc dài rủ xuống thắt lưng.
Mỗi một người đều không giống nhau. Nhưng có lẽ đều đang chờ món ăn của ông chủ Bộ sao?
Ngửi ngửi trong không khí tràn ngập mùi thơm, khuôn mặt Mục Dương thành chủ hơi nghiêm lại, xem ra món ăn cực phẩm kia chắc chắn rất thú vị.

Trong nhà bếp.
Bộ Phương mở tủ bát lấy con vịt đã được làm mát ra.
Con vịt sau khi làm mát trở nên vàng rực, nước đường cũng giống như thẩm thấu hết vào bên trong, khiến cho thịt vịt có vẻ căng cứng.
Sau đó bắt đầu quá trình quan trọng làm ra món thịt vịt nướng.
Thịt vịt nướng, đương nhiên là cần phải nướng. Mà nướng như thế nào là vô cùng quan trọng.
Treo vịt lên, sau đó dùng nước Thiên Sơn Linh Tuyền đun trong nồi Huyền Vũ rót vào phần cổ đã được cắt trước đó. Phương thức này gọi là rót canh, trong quá trình nướng thịt màu nước sẽ biến hóa.
Sau khi rót canh xong, Bộ Phương lại tưới nước lên một lần nữa. Sau đó có thể cho vào lò nướng nóng.
Thân hình Bộ Phương biến mất tại chỗ, sau một khắc đã xuất hiện ở Điền Viên.
Rất lâu chưa tới Điền Viên, linh khí bên trong thế giới này càng ngày càng nồng nặc. Trên mặt đất là thóc và Linh thái Linh dược.
Ở phía xa, Ngưu Hán Tam có vẻ cũng nhận ra được Bộ Phương đến, vẫy vẫy cánh tay.
- Ông chủ Bộ, ở đây!
Ngưu Hán Tam đứng trước một cái bếp lò, vô cùng hưng phấn vẫy tay với Bộ Phương, miệng cười toét lộ hàm răng sáng.
Bộ Phương đi tới trước bếp lò, cầm theo con vịt đã rót nước đường, xem xét một lúc tỏ vẻ hài lòng.
- Ông chủ Bộ nói muốn chuẩn bị lò nướng này, lão Ngưu ta không nói hai lời lập tức đi chuẩn bị luôn. Cái này dựa theo thiết kế của ngươi, lò nướng hoàn mỹ vô cùng.
Ngưu Hán Tam có chút đắc ý nói ra.
- Vất vả rồi, những vật liệu gỗ ta cần đều chuẩn bị rồi cả chứ?
Bộ Phương hỏi.
- Đương nhiên, trong Điền Viên không có nhiều những vật khác, nhưng vật liệu gỗ thì vô vàn. Mà lão Ngưu ta đã chọn cho ngươi vật liệu gỗ thượng hàng.
Ngưu Hán Tam vừa cười vừa nói.
Ở nơi xa, heo Bát Bảo và Tiểu Bảo đang quan sát nhưng không dám tới gần. Chúng sợ Bộ Phương, một thì bị cắt chân, một bị cắt thịt. Trong mắt chúng Bộ Phương chính là ác ma.
Sau khi Bộ Phương cảm ơn Ngưu Hán Tam thì bắt đầu đốt những vật liệu gỗ đó. Tiên Hỏa của hắn vừa ra, nhiệt độ tăng cao đột ngột. Toàn bộ lò nướng như hóa thành màu đỏ. Bỏ vịt vào trong lò, sau đó Bộ Phương ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Ngay sau đó, Tinh Thần Hải của hắn dâng lên sóng to gió lớn.
Ầm ầm!
Từng làn sóng khuếch tán từ bên ngoài vào, trong nháy mắt bao trùm cả lò nướng, bắt đầu thấy được con vịt bên trong dần biến đổi.

Trong nhà hàng.
Mọi người sớm đã không còn kiên nhẫn.
Mây đen trên trời bao phủ đã lâu, sấm chớp cũng nổ vang nhưng vẫn chưa đánh xuống. Điều này có nghĩa là món ăn của Bộ Phương vẫn chưa hoàn thành.
- Đồ ăn của tên đầu bếp nhỏ kia đâu? Sao lại lâu như vậy chứ… Mặc dù vịt Thất Thải Bổ Thiên khó chế biến, nhưng cũng không thể mất nhiều thời gian như vậy.
Địch Thái Giới Chủ thân thể trần chuồng, một tay dựa một tay hơi uốn lượn chống cằm.
Lúc hắn nói chuyện vẫn giữ nguyên cái bộ dạng đó. Theo lời hắn nói thì đây chính là nghệ thuật trần trụi.
Đôi mắt U Cơ điềm tĩnh, nhìn chăm chú về phía nhà bếp.
Nàng hi vọng món ăn của Bộ Phương sẽ không khiến nàng thất vọng. Nếu không nàng nhất định sẽ dẫn Tiểu U về Địa Ngục.
Mà trở lại Địa Ngục, không biết có thể áp chế lời nguyền của Tiểu U không. Một khi lời nguyền bạo phát, hậu quả không thể lường được. Vô cùng rối loạn.
Địch Thái Giới Chủ tiếp tục duy trì cái bộ dạng nghệ thuật của hắn, ngẩng đầu vẩy vẩy sợi tóc vàng.
- Không được, thật sự tò mò đầu bếp nhỏ kia rốt cuộc đang nấu cái gì… Giới Chủ đi liếc qua một chút thôi.
Địch Thái Giới Chủ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận