Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2203: Bát mì tiếp theo, dành cho ngươi (1)

- Ngồi xuống, ngậm lại...
Câu nói này rất mơ hồ.
Lần đầu nghe thấy câu nói này, Minh Vương Thiên Tàng đã từ chối.
“Có điều, nghĩ kĩ lại, bây giờ bản thân đang là người bệnh, tiểu đầu bếp này nắm giữ Sen Vong Tình, điều này cho thấy hắn thực sự có biện pháp hồi sinh mình, nếu đã như vậy, đành miễn cưỡng ngồi xuống vậy...”
Thiên Tàng nhét cánh Sen Vong Tình vào trong miệng.
Vừa bỏ vào miệng, bất chợt có một khí tức ấm áp lan tỏa ra...
Hả?
Ngậm Sen Vong Tình như thế này, Thiên Tàng cảm thấy linh hồn vốn không ổn định của mình dường như đã trở nên tỉnh táo hơn.
Vào khoảnh khắc đó, lực lượng vô thượng vốn dĩ liên quan đến linh hồn của hắn ta như thể bị cô lập.
Loại cảm giác này……
Tốt hơn bao giờ hết!
- Ư ư ư.
Thiên Tàng trợn to hai mắt nhìn Bộ Phương, vẻ mặt có chút kích động.
Bộ Phương liếc hắn ta một cái, khóe miệng giật giật:
- Đừng nói chuyện, ngậm lại.
Minh Vương Thiên Tàng lập tức gật đầu, không có bất kỳ đấu tranh nào.
- Ngươi đã chết rồi, hiệu quả của Sen Vong Tình đối với ngươi không lớn. Mặc dù có thể trì hoãn thời gian linh hồn của ngươi bị kéo trở lại đầu thai, nhưng khi thời gian đến , ngươi cuối cùng cũng sẽ rời đi...
Bộ Phương nói.
Hắn cau mày, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
Minh Vương Thiên Tàng cũng gật đầu, có lý, hắn ta hiểu được rằng... từ cõi chết sống lại, đâu có dễ dàng như thế.
- Vì vậy, ngoài Sen Vong Tình ra, còn cần phải có một số phương pháp khác.
Bộ Phương vuốt cằm:
- Phương pháp này, đối với ngươi mà nói, có lẽ sẽ không quá dễ dàng...
Bộ Phương nhìn Minh Vương Thiên Tàng, im lặng một lúc rồi mở miệng:
- Ư ư ư!
Thiên Tàng nghiêm trang gật đầu.
Nhìn thấy bộ dạng của hắn ta, vì để sống lại, cũng đã rất liền mạng rồi.
Cái chết không phải là điều hắn ta muốn, hắn ta vẫn còn quá nhiều vướng mắc ở nhân gian. Vì vậy, để có thể sống lại, hắn ta có thể chịu đựng đau đớn.
Trên thực tế, nỗi đau mà Bộ Phương nói chẳng là gì đối với Thiên Tàng, so với sự vô vọng trong kiếp luân hồi, nỗi đau mà Bộ Phương nói còn nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nghiêm túc nhìn vào mắt Minh Vương Thiên Tàng.
Bộ Phương không thích ép buộc, cho dù là để cứu người, hắn ta cũng muốn đó những gì Thiên Tàng mong muốn.
Nhìn dáng vẻ của hắn ta là thực sự muốn sống lại.
Để được sống lại, hắn ta sẵn sàng chịu đựng đau đớn. Vì vậy, Bộ Phương gật đầu.
- Vậy thì ta coi như ngươi đã đồng ý rồi...
Bộ Phương nói
Nói xong, hắn lại suy tư một lúc.
Trong ánh mắt ngờ vực của Thiên Tàng.
Bộ Phương lùi lại một bước, nhẹ giọng nói:
- Đừng nói chuyện, bát mì tiếp theo của ta dành cho ngươi ăn.
Bát mì tiếp theo?
Minh Vương Thiên Tàng sửng sốt, có mối liên hệ mật thiết nào giữa việc cứu mình và bát mì kia không?
Tuy nhiên, Bộ Phương đã không trả lời những nghi ngờ của hắn ta.
Tâm trí chuyển động
Bạch Hổ Thiên Táo đột nhiên xuất hiện, “ầm” một tiếng nện trên mặt đất
Bụi mù bốc lên nghi ngút.
Sau đó lấy bột mì màu trắng ra.
Nhào bột mì xong,Bộ Phương đổ vào một cái chậu sứ Thanh Hoa khổng lồ rồi đổ nước đầu nguồn Sinh Mệnh Chi Tuyền vào, nước tràn ngập tinh khí vừa chảy vào đã khiến cho bột mì như phát sáng.
Bát mì tiếp theo Bộ Phương muốn không phải mì bình thường.
Vù vù...
Thần niệm bất ngờ trào dâng bao lấy Minh Vương Thiên Tàng trong đó. Như thể đã tự trở thành một thế giới của riêng mình.
Đập một quả trứng linh thú ra, đánh tan chất lỏng trứng, đổ vào trong bột mì, nhào lại với nhau.
Quá trình nhào bột không được vội cũng không được quá chậm, thần niệm từ từ ngấm vào bột mì.
Quá trình này không hề đơn giản, thần niệm thẩm thấu vào trong bột, như là lọc lấy năng lượng trong đó, biến thành sợi tơ mềm mại.
Bang bang bang bang...
Hàng nghìn quyền ảnh, đập vào bột mì, khiến bột mì nhanh chóng biến thành một viên bột mì, hai tay vuốt sang hai bên.
Bột trong chiếc chậu sứ Thanh Hoa đang từ từ xoay tròn như thể biến thành một quả bóng tròn hoàn hảo.Xem Bộ Phương nấu ăn thực sự là một loại hưởng thụ, đó là một kiểu thưởng thức cảm nhận nghệ thuật và cái đẹp.
Ít nhất, Minh Vương Thiên Tàng đã xem rất chăm chú.
Lần đầu tiên, hắn ta phát hiện ra rằng, hoá ra nấu ăn cũng có thể mang đầy tính nghệ thuật đến vậy!
Viên bột mì đang xoay tròn, càng ngày càng tròn, trên đó dường như có một tia huỳnh quang lóe ra, trông khá chói mắt.
Theo sự xoay tròn của bột, khuôn mặt của Bộ Phương càng trở nên nghiệm trọng hơn. Hắn nặng nề hít thở sâu. Trong tinh thần hải Thần niệm hư ảnh đang ngồi giữa âm Dương Lưỡng Cực tinh thần hải đột nhiên mở mắt ra.
Vù vù ...
Thần niệm sôi trào.
Cô đọng cao độ, trong lòng bàn tay Bộ Phương, một trận pháp được vẽ ra.
Trận pháp rất thần bí, từng nét từng nét, đều do thần niệm ngưng tụ, tổng cộng có tám mươi mốt nét vẽ được ngưng tụ.
Trên thực tế, mỗi trận pháp mỹ thực đều được vẽ bằng tám mươi mốt nét vẽ.
Nó có vẻ phức tạp, kì thực nó ẩn chứa bí ẩn. Từng nét, từng bút đặt xuống đều vô cùng cẩn thận.
Trận pháp này là trận pháp mỹ thực “thời gian”, trận pháp “thời gian”, có thể điều khiển dòng chảy thời gian, về cách điều khiển thì đó là một số chi tiết xử lý trong quá trình vẽ .
Bộ Phương không dám phạm một sai lầm dù là nhỏ nhất bởi trong trường hợp lỡ như xảy ra sai sót gì, đó sẽ là một tai hoạ cho Thiên Tàng.
Có lẽ nó sẽ trở thành bát mì cuối cùng mà hắn ta ăn.
Sau một thời gian dài, trận pháp thời gian được vẽ xong, treo lơ lửng trên lòng bàn tay Bộ Phương, tỏa sáng rực rỡ.
Trận pháp mỹ thực của Bộ Phương có một đặc điểm, đó là phụ thuộc vào thức ăn.
Hắn đã từng thấy trận pháp mỹ thực của ký chủ đời trước, nhưng dường như sau này không có hạn chế đó.
Nhưng chính vì điều này, nên ký chủ đời trước của hệ thống mới không làm ra thứ Thực Khí Tử Vong này.
Trận pháp liên tục xoay không ngừng, và có sự huyền ảo tỏa ra trong đó. Bộ Phương kiểm soát tốc độ dòng chảy thời gian của trận pháp “thời gian” chậm lại.
Trận pháp mỹ thực này được biến thành một điểm rất nhỏ, và sau đó đánh vào trong viên bột mì.
Viên bột mì đang quay thì dừng lại trong một giây.
Ngay sau đó,ngón tay giữa của Bộ Phương chồng lên ngón trỏ, và một sợi mì được kéo ra trên miếng bột.
Sợi mì rất mỏng, nhưng nếu quan sát kỹ có thể phát hiện ra những mảng hình tròn của trận pháp mỹ thực được khảm trên bề mặt của sợi mì.
Vù vù...
Bộ Phương lùi lại một bước.
Lòng bàn tay bắt đầu vẽ một vòng tròn trong khoảng không.
Với việc rung lên và khắc liên tục, các sợi mì được kéo liên tục từ trong viên bột mì. Nó bắt đầu tụ thành vòng tròn,liên tục bị kéo căng ra tròn cô đặc dần tạo thành một hình trụ.
Sợi mì cứ thế quấn quanh, xoay tròn, dần trở nên vô cùng thu hút.
Minh Vương Thiên Tàng với vẻ mặt kinh ngạc, kiểu nấu ăn này... hắn ta chưa từng thấy qua.
Viên bột mì nhanh chóng biến mất nhưng trên sợi mì lại có dày đặc trận pháp “thời gian” che kín, và qua mỗi khoảng cách nhất định, sẽ có thần niệm trong sợi mì ngưng tụ ra một trận pháp.
Mỗi sợi mì đều có trận pháp dày đặc. Đây không phải một loại mì tầm thường. Từ đầu đến cuối... chỉ là một sợi mì.
Trong nồi Huyền Vũ.
Sinh Mệnh Chi Tuyền sôi trào, thịt Tê Giác đang quay cuồng trong đó, năng lượng không ngừng bốc lên từ trong nước dùng. Đây chính là nước dùng của bát mì này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận