Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1243: Cổ Thuyền màu đen thần bí (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cách đây rất lâu, Tôm Huyết Long là một tồn tại hết sức khủng bố ở trong Vô Tận Hải, nơi mà bọn chúng đi qua, đều trở thành một đống hỗn độn giống như một cơn bão quét qua.
Bọn chúng cực kỳ hung ác, vô cùng tàn bạo, đôi càng to lớn sắc bén của bọn chúng như muốn cắt đứt tất cả mọi thứ.
Lúc trước, ở trong Vô Tận Hải, cả đàn cả lũ Tôm Huyết Long đều là cơn ác mộng của không biết bao nhiêu Hải Tộc, bọn chúng thuộc họ nhà tôm, thế nhưng lại không chịu khuất phục trước sự quản lý của Hoàng Kim Hà Tộc, thậm chí chúng còn muốn nổi dậy lật đổ sự thống trị của tổ tiên loài tôm.
Đương nhiên, kết quả cuối cùng là toàn bộ chủng tộc này đều bị Hà Tổ xóa sổ.
Đây cũng có thể coi như là bọn họ tự làm tự chịu.
Tuy nhiên, Ngao Bạch không thể nào tưởng tượng nổi, lại có nhiều Tôm Huyết Long đang sống dưới đáy hố sâu ở Nam Cương này như vậy.
Dáng vẻ tàn bạo bọn chúng khiến cho Ngao Bạch nhớ lại nỗi kinh hoàng từ trước đây rất lâu.
Ào ào ào!
Mặt hồ màu máu bắn tung toé ra, một Tôm Huyết Long đang vung vẫy chiếc càng bị lôi ra từ trong hồ nước, cả người đang giãy giụa trên không trung.
Cả hai người Ngao Bạch và Ma Hạt dường như đều sợ hãi đến mức sắp ôm chầm lấy nhau.
Bộ Phương kéo một con Tôm Huyết Long lên, ánh mắt của những con Tôm Huyết Long ở xung quanh đều sang rực, đua nhau nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Trái lại, Bộ Phương rất bình tĩnh.
Hắn dùng một tay để kéo chiếc cần câu, dây câu kéo căng lên, ngay lập tức, con Tôm Huyết Long kia vùng vẫy trên không trung.
Tiếp theo đó, cánh tay buộc dây băng bó kia của Bộ Phương trực tiếp duỗi ra, một phát bắt được con Tôm Huyết Long bị câu lên đó trước vẻ mặt chết lặng của Ngao Bạch và Ma Hạt.
Trong hồ lớn này, chân khí của bọn họ bị phong tỏa, không thể sử dụng tu vi chân khí, chỉ có thể dựa vào sức mạnh của thể lực.
Nếu chỉ dùng sức mạnh của thể xác thì làm sao có thể là đối thủ của bầy Tôm Huyết Long này được chứ?
Tuy nhiên, Bộ Phương vừa ra tay đã hoàn toàn đánh đổ suy nghĩ của bọn họ.
Cánh tay buộc dây băng bó kia của Bộ Phương duỗi ra, một tiếng va chạm vào lớp vỏ vang lên, Tôm Huyết Long đã bị hắn bắt lại, hai cái càng mới có thể gấp vào.
Một sợi tơ mỏng xuất hiện trong không khí, Bộ Phương cắn một đầu của sợi tơ, sau đó buộc chặt lại.
Con Tôm Huyết Long vô cùng hung hăng, giương nanh múa vuốt kia đã bị trói lại chắc chắn, rơi xuống chiếc thuyền con.
- Thật là chắc... Khẳng định rất nhiều thịt.
Bộ Phương ngồi xổm xuống, lật qua lật lại con Tôm Huyết Long đã bị trói chặt kia một lúc rồi nói với vẻ thản nhiên.
Con Tôm Huyết Long kia thừ ra, đôi mắt kép thẳng tưng xoay vòng tròn.
Nếu ăn tôm hùm đất mà chỉ ăn một con thì làm sao có thể đã cơn thèm được chứ?
Bộ Phương hoàn toàn không thỏa mãn.
Vì vậy, lại bắt đầu chuẩn bị tiếp tục câu tôm hùm đất.
Dù sao ở trên thuyền cũng không có việc gì làm, với tốc độ chậm chạp này của chiếc thuyền thì cũng không biết lúc nào mới có thể tới nơi.
Thế là Bộ Phương vui vẻ ngồi câu tôm.
Rào rào Xoạt!
Nước bắn tung tóe trong hồ màu máu.
Từng con Tôm Huyết Long một bị câu ra khỏi hồ nước, những cái chân nhảy tanh tách đang giãy giạu trên không trung.
Bộ Phương bắt lấy Tôm Huyết Long một cách vô cùng thuần thục, sau đó, trở tay dùng một sợi tơ buộc chặt những con Tôm Huyết Long này lại.
Một con, hai con, ba con...
Bõm bõm bõm...
Chiếc thuyền nhỏ khẽ lắc lư chòng chành.
Vẻ mặt của Tam thái tử Ngao Bạch của Tôm Tộc dại ra.
Ma Hạt đại hán cũng vô cùng choáng váng.
Hai người bọn họ nhìn từng con Tôm Huyết Long lần lượt bị Bộ Phương trói chặt, đều không biết nên nói gì, cẩ người đều có chút tê dại.
Đây nhất định là Tôm Huyết Long giả rồi...
Khóe miệng của Ngao Bạch hơi giật giật, tại sao Tôm Huyết Long hung hăng tàn bạo lại có thể để mặc người khác chém giết như vậy chứ?
Hai mắt của Ma Hạt đại hán cũng hơi trừng to.
Nhìn kỹ thuật bắt tôm thuần thục lưu loát như vậy của Bộ Phương, hắn không thể không nuốt nước bọt.
Tốc độ di chuyển của con thuyền càng ngày càng chậm, chủ yếu là do trên thuyền đã chất đầy Tôm Huyết Long thành một đống lớn, khiến cho tốc độ chạy thẳng của chiếc thuyền con bị cản trở.
Những con Tôm Huyết Long bị trói rất chắc chắn, bọn chúng muốn thoát ra, nhưng lại không thể giãy giụa được, chỉ có thể phun ra bong bóng.
Ngao Bạch nhìn Bộ Phương đang vô cùng thích thú, dừng như còn muốn tiếp tục câu tôm kia rồi vội vàng mở miệng.
- Nhân loại... Đừng câu nữa, đủ rồi, đủ rồi đấy! Nếu còn câu nữa thì thuyền sẽ bị chìm mất.
Nếu như thuyền bị chìm, vậy thì bọn họ cũng sẽ chìm xuống nước theo, đến lúc đó... sẽ phải đối mặt thực sự với những con Tôm Huyết Long hung hăng tàn bạo kia rồi.
- Từng này đã đủ rồi sao?
Bộ Phương hơi sửng sốt.
Hắn cay mày, liếc nhìn chiếc thuyền đầy Tôm Huyết Long.
Vừa vung tay lên.
Trong nháy mắt, những con Tôm Huyết Long này đều bị thu vào trong túi không gian hệ thống.
Toàn bộ con thuyền được dọn dẹp lại một lần nữa, tốc độ di chuyển của nó lập tức tăng lên.
Mà Bộ Phương lại quay người ra, bắt đầu tiếp tục câu tôm.
Ngao Bạch Ma Hạt im lặng.
Trong lòng bọn họ không khỏi cảm thấy xót xa cho những con tôm này...
Tôm Huyết Long từng từng tung hoành trong Vô Tận Hải, vậy mà bây giờ lại bị người ta đánh bắt một cách không thương tiếc.
Lại là một thuyền Tôm Huyết Long bị Bộ Phương thu vào trong túi không gian hệ thống.
Cuối cùng Bộ Phương cũng kết thúc việc câu tôm của mình.
Bởi vì chiếc thuyền con đã tới gần Cổ Thuyền màu đen kia.
Số lượng Tôm Huyết Long trong phạm vi của chiếc Cổ Thuyền này cũng ít hơn rất nhiều.
Có vẻ như có điều gì đó khủng khiếp trong Cổ Thuyền kia đang ảnh hưởng đến những con Tôm Huyết Long này.
Một tiếng ầm vang lên.
Chiếc thuyền con va vào Cổ Thuyền.
Ngao Bạch và Ma Hạt sửng sốt, ngẩng đầu nhìn con tàu lớn cao tới năm ~ sáu thước thuyền lớn mà ngẩn người ra.
Nhìn từ xa tới, thấy con thuyền này cũng không lớn lắm, nhưng khi lại gần mới chợt nhận ra chiếc Cổ Thuyền màu đen này lại khổng lồ như vậy.
Rầm rầm!
Đột nhiên.
Một chiếc thang dây màu đen từ trên thuyền đen rơi xuống.
Cái thang dây này được bện thành từ một loại linh thảo, chặt chẽ chắn chắn vô cùng.
Bộ Phương nhìn cái thang dây này, rồi lại nhìn chiếc thuyền lớn kia một chút, một hồ nước mênh mông màu máu, bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lên tàu.
Vì vậy, Bộ Phương không chút do dự mà bước ra một bước rồi giẫm lên chiếc thang dây, cả người lập tức bay vút lên trời, leo lên con thuyền lớn kia.
Ngao Bạch và Ma Hạt hán tử cũng nối gót theo sau Bộ Phương.
Cả ba cùng leo lên con tàu cổ màu đen dọc theo chiếc thang dây.
Bò lên được một lúc thì cuối cùng cũng lên đến nơi.
Bộ Phương đạp chân một cái, cả người lập tức bay vọt lên đáp xuống trên ván thuyền.
Chỉ là vừa mới đáp xuống, Bộ Phương đã cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
Ngao Bạch và Ma Hạt hán tử vừa leo lên đến nơi cũng cảm thấy sợ hết hồn hết vía như vậy.
Vô cùng im ắng, một màu tối tăm.
Trên boong thuyền đầy những mảnh vỡ, lớp bụi bám dày đặc.
Chiếc Cổ Thuyền màu đen này không phải được làm gỗ, ván tàu màu đen là một chất liệu đặc biệt.
Có chút lạnh như băng, cũng có chút hàn ý.
Ngao Bạch không biết chiếc Cổ Thuyền này, Ma Hạt hán tử dường như có chút ấn tượng trong đầu, nhưng lại không nghĩ ra lời giới thiệu đã từng đọc được về chiếc Cổ Thuyền này trong cuốn sách cổ đó, nhưng đây lại lần thứ hai Bộ Phương nhìn thấy chiếc Cổ Thuyền này rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận