Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1927: Đơn thương độc mã đối mặt với một thành! (1)

Kim quang từ trong Thần Trù truyền thừa đi ra.
Bộ Phương không ngờ sẽ có một đội Chấp Pháp Sứ đang đợi hắn.
Chuyện này thật thú vị.
Có vẻ như ba vị Tài Quyết Sử muốn giết hắn, cũng giống như Bộ Phương muốn giết bọn họ.
Oanh!
Từng cây trường mâu từ dưới đất bắn ra, áp lực vào không khí, như thể muốn xuyên thủng Bộ Phương thành một cái sàng.
Tâm thần Bộ Phương chuyển động.
Một trận pháp màu trắng nhất thời hiện ra lơ lửng trước người hắn.
Ngay sau đó, quang hoa chuyển động trong trận pháp.
Rất nhanh, trong trận pháp có một thân ảnh to lớn chậm rãi hiện ra.
Không phải ai khác, chính là Tiểu Bạch.
Oanh!
Tiểu Bạch vừa xuất hiện, trong đôi mắt cơ giới có lôi đình lóe lên, tiếng lôi hồ rung động vang vọng không dứt.
Hai cánh kim loại sau lưng mạnh mẽ mở ra, tiếng “xì xì” không ngừng vang lên.
“Phần phật” một tiếng, thân hình Tiểu Bạch giống như một đạo lôi quang lóe lên trên bầu trời.
Theo tu vi đạt tới Bán Thánh Chi Cảnh của Bộ Phương.
Lực chiến đấu của Tiểu Bạch cũng đột phá theo, lúc trước đã thôn phệ vô số lôi đình, lực chiến đấu đã đạt tới Bán Thánh.
Bây giờ, cuối cùng cũng đạt tới Thánh Cảnh, có được lực chiến đấu cấp bậc Tiểu Thánh.
Nhưng mà, bây giờ Tiểu Bạch cũng chỉ là Nhất Chuyển Tiểu Thánh.
Nhưng…
Đã đủ rồi!
Bụng Tiểu Bạch mở ra, xuất hiện xoáy nước.
Tròng vòng xoáy tối tăm đó, có năng lượng đang xoay tròn.
Tiếng “ầm ầm” vang vọng bầu trời.
Chiến Thần Côn như mỏ hàn xuất hiện trong tay Tiểu Bạch.
Ném về phía hàng vạn những cây trường mâu đen kịt kia.
Hai cánh của Tiểu Bạch vỗ mạnh, lơ lửng trong hư không.
Chiến Thần Côn trong tay vung vẩy, xoay tròn, không ngừng có cuồng phong gào thét từ trong đó ra.
Điện qua hiển hiện trong hư không.
Như thể biến thành cối xay gió, không ngừng xoay tròn, làm dậy lên cuồng phong rung trời!
Rầm rầm rầm!
Từng cây trường mâu đen nhánh bắn ra.
Đụng vào cối xay gió được tạo nên từ lôi hồ, ngay lập tức bị lôi đình đánh vỡ nát.
Tro tàn đen nhánh phiêu đãng trong hư không, tung bay trên mặt đất.
Bộ Phương chắp hai tay sau lưng, đứng trên lưng Tiểu Bì, nhìn lực chiến đấu cuồng bá của Tiểu Bạch, ánh mắt cũng hơi lấp lóe.
Bây giờ, Tiểu Bạch ngày càng trở nên cường hãn.
Điều này đối với Bộ Phương mà nói, là một chuyện tốt.
Tay vừa chuyển động, một viên Bạo Liệt Ngưu Hoàn tỏa ra nhiệt khí hiện ra. Bộ Phương đưa Bạo Liệt Ngưu Hoàn cho Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ hưng phấn vui vẻ bắt lấy Ngưu Hoàn, lập tức nuốt vào.
Phần phật!
Cối xay gió bỗng nhiên dừng lại.
Sau đó, Chiến Thần Côn vung ra lôi hồ.
Thân hình Tiểu Bạch trong hư không trở nên mờ ảo, rồi đột nhiên vọt về phía một đám Chấp Pháp Sứ ở bên dưới.
Một côn nện xuống.
Chiến Thần Côn đột nhiên biến lớn, cuồng phong kinh khủng bao bọc lấy, “ầm ầm” rơi xuống.
Toàn bộ mặt đất đều không ngừng nổ tung, bốc lên tận trời cao.
Từng vị Chấp Pháp Sứ bị đánh nổ liền rú lên thê thảm.
Nhưng phần lớn đều mang theo chí khí hung lệ, chém giết về phía Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch, một người giữ cửa, vạn người không thể qua.
Theo đột phá, lôi đình quấn quanh Tiểu Bạch càng trở nên hung hăng
Một côn quét ngang ra, bóng người bay tán loạn.
Tiểu Thánh của tiểu đội Chấp Pháp Sứ ra tay.
Tu vi của vị Tiểu Thánh này cũng không tệ, một thanh trường đao đen nhánh được hắn múa không có một kẽ hở nào.
Một đao chém về phía Tiểu Bạch, muốn chém Tiểu Bạch làm hai nửa.
Nhưng Tiểu Bạch vung Chiến Thần Côn lên, đao khí đánh về phía sau.
Giống như có ảo ảnh, từng đạo tàn ảnh hiện lên.
Xuất hiện trước mặt vị Tiểu Thánh kia.
Chém giết cùng một chỗ với Tiểu Thánh.
Tiểu Bạch mở ra một trận giết chóc, giống như cuồng ma chiến đấu, mỗi một bộ phận trên thân thể dường như cũng hóa thành vũ khí lợi hại của nó.
Mỗi một lần công kích đến đều khiến Tiểu Thánh khó mà chống đỡ được.
Chỉ là một Tiểu Bạch.
Sau khi trải qua trận đại chiến kinh thiên.
Toàn bộ cánh đồng hoang vu đều nổ tung, gồ ghề mấp mô.
Một tiểu đội hoàn toàn bị san bằng.
Một tay Tiểu Bạch nắm lấy Chiến Thần Côn có lôi hồ quấn quanh, một bàn tay lớn như quạt hương bồ, nắm lấy đầu của một vị Chấp Pháp Sứ.
Rầm rầm rầm!
Trên người Tiểu Bạch có đao ngân hiển hiện, bạch khí bừng bừng bắn ra.
Ầm ầm!
Vị Tiểu Thánh kia bị Tiểu Bạch đánh cho như con chó chết, toàn thân đều dày đặc vết thương, giống như sắp bị đánh nổ hoàn toàn, chỉ còn lại hơi thở mỏng manh hấp hối.
Bỗng nhiên bị Tiểu Bạch nắm lấy đầu, nhấc lên.
Bộ Phương hạ xuống mặt đất, lạnh nhạt liếc nhìn vị Tiểu Thánh kia một cái.
- Tài Quyết Sử ở đâu?
Bộ Phương hỏi.
- Ngươi chết chắc rồi! Đồng bọn của ngươi đang… ở trong tay Tài Quyết Sử đại nhân… Giết ta cũng không làm nên chuyện gì… Tài Quyết Sử đại nhân, chắc chắn sẽ… chém ngươi thành trăm mảnh!
Vị Tiểu Thánh phá lên cười.
Sau đó, thân hình đột nhiên phát ra quang hóa chói sáng.
Đây là muốn tự sát à.
Bộ Phương cau mày một cái. Tuy ba động đáng sợ trên người Tiểu Thánh kia càng kịch liệt nhưng Bộ Phương cũng không chút để ý, mà lại lâm vào trầm tư.
Hắn nâng tay lên, trong tay đang vuốt ve một viên sủi cảo Thất Thải Nguyệt Nha.
Sau đó nhẹ nhàng nhét sủi cảo Nguyệt Nha kia vào trong miệng Tiểu Thánh.
Đôi mắt hắn ta đột nhiên trừng lớn.
Thân thể đang muốn tự bạo nổ cũng lập tức cứng đờ.
- Ngươi…
- Đồng bọn của ta đang ở trong tay Thâm Uyên Tài Quyết Sử… là ai? Chẳng lẽ là Mộng Kỳ?
Bộ Phương vuốt ve bộ lông của Tiểu Hồ, trầm tư nói.
Oanh.
Tiểu Bạch buông tay ra, Tiểu Thánh này liền rơi đập xuống đất.
Mà thân hình của Bộ Phương và Tiểu Bạch đồng thời phóng lên trời, lơ lửng trong hư không.
Sau khi một người một khôi lỗi đi xa.
Sự tự bạo nổ của Tiểu Thánh kia mới bộc phát, hoàn toàn nổ tung!
Rầm rầm rầm!
Toàn bộ mặt đất đều rung động kịch liệt, như muốn vỡ vụn ra.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn, sắc mặt không có chút biến hóa nào.
Hỏa quang nuốt chửng tất thảy.
Nhất Tôn Tiểu Thánh tự bạo, uy lực không kém gì với Hủy Diệt Kiền Oa của Bộ Phương.
Theo tu vi tăng lên của Bộ Phương, uy lực của của Hủy Diệt Kiền Oa cũng được tăng lên.
Bộ Phương thu hồi ánh mắt nhìn về phía hỏa quang mãnh liệt bên dưới.
Ánh mắt rơi về phía xa, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Hẳn là Mộng Kỳ đã bị bài xích ra khỏi Thần Trù truyền thừa, lại bị ba vị Tài Quyết Sử kia bắt đi… Muốn lấy đó làm uy hiếp.”
Bộ Phương cúi đầu trầm tư, đôi mắt lấp lóe không yên.
Ngay sau đó, ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng.
- Vừa đúng lúc… Nhiệm vụ giết chóc cũng đã đến lúc kết thúc. Một khi đã như vậy, vậy thì giết về phía Thâm Uyên Thành đi.
Giọng nói Bộ Phương giống như đang nỉ non trong hư không.
Sau đó, đôi mắt của Tiểu Bạch trở nên đỏ thẫm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận