Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1739: Minh Vương Nhĩ Cáp cải trang thành nữ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lâm Đại Mỹ ấn vai của Bộ Phương xuống, hai người đi ra khỏi cung điện và đứng bên ngoài.
Cơn gió nhẹ nhàng thổi lướt qua.
Áo choàng lông vũ trên người Bộ Phương đã lắng xuống trở lại, biến thành màu sọc đỏ trắng, đôi cánh hỏa diễm sau lưng cũng là dần dần tản đi.
Lâm Đại Mỹ buông lỏng tay ra, đánh giá Bộ Phương từ trên xuống dưới bằng vẻ mặt hết sức kỳ lạ.
- Nam nhân, tên của ngươi là Bộ Phương đúng không?
Lâm Đại Mỹ hỏi.
Bộ Phương khẽ gật đầu.
Nếu có thể, Bộ Phương vẫn hi vọng những nữ nhân này có thể gọi tên của hắn, cứ luôn miệng gọi hắn là nam nhân nam nhân không ngừng, Bộ Phương cảm thấy có chút quái dị.
- Được rồi, vậy thì từ nay về sau ta vẫn gọi ngươi là nam nhân...
Lâm Đại Mỹ nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng sáng.
Bộ Phương: "..."
- Được rồi, không đùa với ngươi nữa, nếu như ngươi đã đáp ứng yêu cầu của Nữ Vương, vậy thì hãy cố gắng hết sức để hoàn thành đi, có điều là, ta cũng chỉ có thể nói với ngươi rằng hãy tự biết lượng sức mình đi.
Lâm Đại Mỹ nói.
Nàng vừa nói, vừa đi ra bên ngoài cung điện.
Bộ Phương nhíu mày, đi theo.
- Xuân Phong Các là nhà hàng cao cấp nhất trong Thần Nữ Thành, bao gồm nhiều hoạt động kinh doanh, không chỉ đồ ăn, mà còn biểu diễn ca hát và nhảy múa, v.v… Đây là nơi để nhiều quan chức triều đình thư giãn và giải trí, đồ ăn trong Xuân Phong Các lại càng không thể coi thường, có thể thu hút nhiều khách hàng như vậy, tất nhiên cũng có cái lý riêng của nó.
Chỉ một lát sau, hai người bọn họ đã bước ra khỏi khu cung điện, đi tới phía trước hồ Hí Long.
Lâm Đại Mỹ nói với Bộ Phương một số chú ý về Xuân Phong Các.
Mà tất nhiên, Bộ Phương cũng gật đầu liên tục.
Từ trong những lời nói của Lâm Đại Mỹ, Bộ Phương cũng hiểu được nhà hàng Xuân Phong Các này không tầm thường.
Dù sao, nhà hàng ở trong Thần Nữ Thành cũng rất nhiều, mà Xuân Phong Các có thể nổi bật nhất trong đó, trở thành nhà hàng trở thành nhà hàng nổi tiếng nhất và cao cấp nhất ở Thần Nữ Thành tất nhiên sẽ có chỗ bất phàm.
Hơn nữa, còn có thể trở thành nhà hàng nấu nướng cho các bữa vương yến đãi khách của Nữ Vương, đầu bếp của nhà hàng này quả thực cũng có chút bản lĩnh.
- Tối nay ta sẽ tổ chức yến tiệc để chiêu đãi các thuộc hạ của ta ở Xuân Phong Các ăn mừng... Khục khục, ngươi có muốn đến tham khảo một chút không? Đừng trách tỷ tỷ ta không giúp ngươi...
Lâm Đại Mỹ hai tay chống nạnh, cười nói sảng khoái với Bộ Phương.
Bộ Phương không khỏi nhếch miệng, những lời lúc trước Lâm Đại Mỹ nói với thuộc hạ của nàng, Bộ Phương đều nghe rõ mồn một, chẳng phải tổ chức tiệc tùng để ăn mừng việc đã bắt được hắn sao?
Bộ Phương mới không thèm tới những kiểu yến tiệc như thế này, cứ luôn cảm thấy là lạ.
- Thôi bỏ đi, nhìn bộ dạng của ngươi cũng không muốn đi, hiện tại ta sẽ dẫn ngươi tới chỗ ở.
Lâm Đại Mỹ nhún vai.
- Hơn nữa, ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi một chút, là nam nhân duy nhất trong Thần Nữ Thành, ngươi phải chú ý đến thân phận của mình đi, nếu không có việc gì thì đừng tuỳ tiện ra ngoài, cẩn thận bị những nữ nhân có ý đồ bất chính nhìn chằm chằm vào đấy... vừa mới nghe nói có nam nhân vào thành, bọn họ đã...
Lâm Đại Mỹ liếc Bộ Phương một cái với ánh mắt kỳ quặc.
Ánh mắt đó mang đầy hàm ý sâu xa.
Nhìn tới mức Bộ Phương cảm thấy điếng người.
Cái quái gì thế này?
Tuy nhiên, Lâm Đại Mỹ cũng không nói nhiều, chẳng mấy chốc, đã mang theo Bộ Phương rời khỏi quảng trường, đi vào trong thành thị tấp nập.
Dẫn Bộ Phương quẹo trái quẹo phải, tìm thấy một quán trọ bình thường ở phía trước của thành thị đông đúc.
- Thật ngại quá, tỷ bị viêm màng túi, tạm thời ngươi cứ ở nơi này đã... Ngươi cũng đừng lo lắng, an ninh của Thần Nữ Thành rất tốt, chỉ cần ngươi không chạy lung tung khắp nơi, thông thường sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Lâm Đại Mỹ vừa cười vừa nói.
- À, đúng rồi, mặc dù Nữ Vương đại nhân cho ngươi cơ hội, nhưng mà ngài ấy cho ngươi thời hạn tối thiểu, bởi vì, bảy ngày sau chính là Lễ hội Thần Nữ năm nay của Thần Nữ Thành, vì vậy, nếu ngươi muốn nấu ăn cho vương yến của Nữ Vương đại nhân, tốt nhất phải lấy được tư cách trong vòng ba ngày, bởi vì tiêu chuẩn của một bữa vương yến phải mất bốn ngày để chuẩn bị...
- À, nói thêm một câu nữa, nếu như ngươi đã lấy được tư cách để nấu ăn cho vương yến, nhưng... nếu bữa vương yến do ngươi nấu không phù hợp với khẩu vị Nữ Vương...
Lâm Đại Mỹ lại nhìn Bộ Phương với ánh mắt quái gở.
Nhìn đến mức khiến cho lông tơ toàn thân của Bộ Phương đều dựng lên, rồi mới giơ tay lên, làm ra một động tác cứa ngang trên cổ.
Sau đó, cong môi nở một nụ cười rạng rỡ.
Sau khi cười thật đã thì rời khỏi quán trọ một cách nghênh ngang.
Bộ Phương đứng yên một chỗ, nhìn Lâm Đại Mỹ rời đi có chút không nói nên lời.
- Trong ba ngày phải lấy được tư cách sao? Xem ra phải nắm chắc mới được.
Bộ Phương sờ cằm và suy nghĩ.
Sau đó, bắt đầu xem xét quán trọ này.
Bộ Phương nhìn qua một cái, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại.
Một đại thẩm đứng trước quầy của quán trọ đang trố mắt nhìn Bộ Phương, ánh mắt vô cùng sắc bén...
- Mẹ nó? Nam nhân hả!
Sau khi nhìn chằm chằm vào Bộ Phương một hồi lâu, đại thẩm kia mới lên tiếng hỏi.
Giọng nói như sấm sét làm cho Bộ Phương càng hoảng sợ hơn.
Đại thẩm lau nước miếng trên khóe miệng, sau đó hỏi.
- Nam nhân à, ngươi thuê phòng sao? Phòng hạng nhất, một trăm Minh Tinh...
Minh Tinh...
Bộ Phương sững sờ.
Sau đó, nhìn về phía tấm Ngọc Phù màu đen mà Lâm Đại Mỹ đã đưa cho hắn.
Tâm thần lắng đọng tiến vào trong đó ngay lập tức cảm nhận được giá trị hiển thị trong tấm Ngọc Phù kia.
- Năm trăm.
Năm trăm Minh Tinh...
Khóe miệng của Bộ Phương khẽ giật một cái, nữ nhân kia thân là tướng quân, vậy mà không hề có chút đáng tin cậy nào, có cần phải xấu xa như vậy không?
Bộ Phương lắc đầu, không chọn ở trong quán trọ.
Trước hết, không nhắc tới việc môi trường của quán trọ này khiến cho hắn cảm thấy có chút không thoải mái, mà chỉ một ánh mắt sắc bén của đại thẩm đó cũng làm cho Bộ Phương không dám tùy tiện ở lại.
Đương nhiên, Bộ Phương cũng không có thời gian để ở lại, nếu muốn nghỉ ngơi, hắn có thể di chuyển tâm thần để tiến vào Điền Viên Thiên, nơi đó còn thoải mái hơn bất cứ quán trọ nào.
- Năm trăm Minh Tinh... có lẽ Minh Tinh đơn vị tiền tệ chung của Minh Khư.
Bộ Phương vuốt nhẹ tấm Ngọc Phù, khóe miệng khẽ co giật.
Hắn đi ra khỏi quán trọ, ngay sau đó, thân hình đột nhiên cứng đờ.
Bởi vì hắn nhận thấy từng cặp mắt xung quanh đều đang đổ dồn vào trên người hắn.
Cho dù là tiểu nữ đồng, hay là tiểu nữ hài, thiếu nữ hay là thiếu phụ...
Những ánh mắt quái đản như thể đang nhìn quái vật đó khiến cho Bộ Phương cảm thấy da gà khắp người đều nổi hết cả lên.
Bước chân của Bộ Phương trở nên nhanh hơn, ngay cả một người vẫn luôn bình tĩnh như hắn cũng không dám tùy tiện ở lại chỗ này.
- Trong Thần Nữ Thành này đều là nữ nhân, vậy thì những nữ nhân này làm thế nào để duy trì nòi giống vậy?
Một suy nghĩ như vậy đột nhiên xuất hiện trong đầu Bộ Phương.
Trời đất sinh ra âm dương, âm dương chia thành hai cực, cũng giống như hai giới tính nam nữ, một nửa âm một nửa dương, có nam có nữ thì mới có thể sinh sôi nảy nở được.
Bọn họ đều là nữ nhân... vẫn có thể sinh con đẻ cái, duy trì nòi giống sao?
Bộ Phương nghĩ không thông, cũng không thể đoán ra.
Vì vậy, hắn cũng không đoán nữa.
Thần Nữ Thành này tương đối rộng lớn, vô cùng thịnh vượng.
Lúc này, trong lòng Bộ Phương đang suy nghĩ về việc làm thế nào để lấy được tư cách nấu nướng trong vương yến.
Bộ Phương mặc một chiếc áo choàng đen và che đi vẻ ngoài của mình, vì vậy mà những ánh nhìn nóng bỏng ở xung quanh đã giảm đi rất nhiều.
- Năm trăm Minh Tinh không biết có đủ để ăn một bữa ở Xuân Phong Các hay không.
Bộ Phương suy nghĩ một chút, sau khi xiết chặt tấm Ngọc Phù trong tay, rồi bước đi về phía trước.
Xuân Phong Các là nhà hàng lớn nhất trong Thần Nữ Thành.
Là một tòa nhà cao tầng vô cùng lộng lẫy.
Tòa nhà giống như một chiếc răng nanh, càng trở nên sắc nhọn khi lên đến đỉnh.
Trên con đường dẫn đến Xuân Phong Các, Bộ Phương có thể nhìn thấy hết tất cả các khía cạnh của Thần Nữ Thành.
Tuy rằng bên trong tòa thành này đều là nữ nhân, nhưng lại vô cùng phồn hoa thịnh vượng.
Có thị vệ nữ canh giữ trước cửa Xuân Phong Các, trông vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không có một điểm gì giống với một nơi để ăn cơm.
Bộ Phương đứng trong một góc nhỏ, quan sát Xuân Phong Các.
Đột nhiên, Bộ Phương sửng sốt.
Bởi vì hắn nhìn thấy một đội quân nhân mã đông đúc đang hô hào ầm ĩ.
Trong đó, Lâm Đại Mỹ đang cười như một kẻ đần ở đằng kia.
Một đám nữ nhân này đi tới trước Xuân Phong Các, sau khi Lâm Đại Mỹ cười cười nói nói chào hỏi với một vị phu nhân xinh đẹp bước ra từ trong Xuân Phong Các, mang theo thủ hạ đi vào bên trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận