Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1602: Chiến Đấu Kê của Đại Ma Vương (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thịt gà dưới lớp da cũng rất hấp dẫn, nó hiện ra màu sắc trắng mịn, khí nóng và hương thơm lượn lờ.
Tổng thể mà nói thì cũng hơi giống món ăn của Đông Phương Hỏa.
Nhưng cụ thể cho thấy vẫn có sự trên chênh lệch.
Giám khảo đánh giá cũng không cản được cơn thèm ăn của khán giả.
Quầng sáng bắn ra từ Xích Viêm Thiêu Kê, phía trên là gà nướng nóng hôi hổi, da gà như nở rộ và bóng loáng trông rất rực rỡ.
Tiểu Địch Thái đến gần và xé một cái đùi gà xuống, hắn ăn vào rồi mân mê một chập, sau cùng rút xương ra và quẳng trên bàn.
- Ôi chao, cũng là gà nướng này, mùi vị thì cũng được, nếu muốn bình phẩm về thắng thua thì vẫn Cửu Chuyển Thiêu Kê khá hơn nhiều…
Tiểu Địch Thái nói.
Lời nói của Tiểu Địch Thái cũng làm cho mấy vị giám khảo sửng sốt.
- Tại sao vậy?
Hai vị giám khảo liếc mắt nhìn nhau một cái, họ đều nhìn thấy sự kỳ lạ trong mắt đối phương.
- Có hai điểm… Thứ nhất, món ăn trước là Cửu Chuyển Thiêu Kê, hương vị của món này biến hóa nhiều và tinh tế; Xích Viêm Thiêu Kê thì lại đưa nguyên tố hỏa diễm vào, nhìn có vẻ sáng tạo nhưng thật ra là cũ rồi, chỉ làm điều thừa mà thôi. Thứ hai, Cửu Chuyển Thiêu Kê ngon, đây là lý do trực tiếp nhất.
Tiểu Địch Thái chắp tay lại, lời nói hùng hồn đầy lý lẽ.
- Ngươi thì biết cái gì hả! Xích Viêm Thiêu Kê của ta sao lại thất bại được?
Nhưng Tiểu Địch Thái vừa mới nói xong, Chu Cuồng Lục biến sắc, hắn ta lớn tiếng quát:
- Ngươi là tên ăn ké thì nên ngoan ngoãn làm tròn bổn phận của mình đi, bày đặt học theo giám khảo bình phẩm món ăn làm chi! Ngươi thì biết cái gì!.
Chu Cuồng Lục lạnh lùng nói.
Món ăn của hắn ta qua miệng của Tiểu Địch Thái lại trở nên không đáng một đồng, hỏi sao hắn ta có thể nuốt trôi cơn tức này được.
Bộ Phương hơi bất ngờ nhìn Chu Cuồng Lục, tên này… lá gan cũng lớn thật.
Lại dám nói Giới Chủ ăn nhờ ở đậu.
Tuy rằng không phải chân thân của Giới Chủ, nhưng tốt xấu gì thì Giới Chủ cũng là một vị Thượng đẳng Lân Trù duy nhất trong Tiên Trù Giới.
Một Lân Trù bình phẩm món ăn của một vị Nhất phẩm Tiên Trù… không có vấn đề gì cả.
Tiểu Địch Thái híp mắt.
- Ngươi dám nghi ngờ ta à? Được lắm… ngươi bị loại!
Tiểu Địch Thái vỗ cánh một cái rồi đột nhiên đứng trên bàn, hai tay chống eo, cơ thể lập tức tỏa ra Thánh Quang.
Chu Cuồng Lục sầm mặt lại.
Hai vị giám khảo cũng không thể nhìn được nữa.
- Như thế này nhé, để ta nếm thử món của tuyển thủ Đông Phương Hỏa, các hạ nếm thử món Xích Viêm…
Hai vị giám khảo này lựa chọn hòa hoãn.
Sau đó hai vị giám khảo chia nhau ra xé cánh gà xuống rồi bắt đầu ăn.
Trong lúc thưởng thức, mắt của cả hai đều hơi tỏa sáng.
Giờ phút này, bọn họ nhìn về phía Tiểu Địch Thái, mắt của Tiểu Địch Thái đã có chút biến đổi.
Đánh giá của Tiểu Địch Thái… vô cùng chính xác.
Gần như có thể nói là đánh giá hoàn mỹ!
Không ngờ, tiểu đông tây ăn nhờ ở đậu này cũng có chút phân lượng đấy nhỉ.
Cuối cùng, hai vị giám khảo đưa ra lựa chọn.
- Xích Viên Thiêu Kê và Cửu Chuyển Thiêu Kê… Người thắng trận là… Cửu Chuyển Thiêu Kê.
Hai vị giám khảo còn lại cũng không nhịn được mà nhấm nháp một phen, mấy lời bình phẩm món ăn trước đó đã sớm bị quăng ra sau đầu.
Bỗng nhiên, sắc mặt Chu Cuồng Lục hiện lên vẻ không thể tin nổi.
- Ta, ta thua sao?
Trong lòng Chu Cuồng Lục buồn bực, thế mà lại bị cái tên ăn nhờ ở đậu kia nói trúng!
- Được rồi, đến phiên món ăn tiếp theo…
- Tuyển thủ Bộ Phương… món Thâm Uyên Thạch Oa Chiến Đấu Kê.
Ban giám khảo không tiếp tục để ý đến Chu Cuồng Lục nữa, loại thất bại này bọn họ đã từng chứng kiến qua nên cũng không có gì ngạc nhiên cả.
Ánh mắt bọn họ rơi vào màu đỏ phía trên nồi đá.
Chủ đề của trận thi đấu này là gà, còn món ăn này của Bộ Phương là món duy nhất không sử dụng nguyên con gà.
Nói thật, ban giám khảo cũng không coi trọng món ăn của Bộ Phương.
Chủ yếu là trong ấn tượng của bọn họ, gà cắt thành miếng để nấu chỉ là một loại kỹ xảo mà thôi, thịt gà cắt miếng sẽ khiến món ăn không trọn vẹn và tinh hoa trong thịt gà giảm…
Chỉ có điều, nếu là món ăn của tuyển thủ thì bọn họ cũng không thể chưa nếm mà đã phán Bộ Phương thua được.
Đây không phải là phong cách của giám khảo.
Cho nên…
Bốn vị giám khảo, bao gồm Tiểu Địch Thái đến trước món Thâm Uyên Thạch Oa Chiến Đấu Kê và chớp mắt một cái.
Sau khi năm vị giám khảo chớp mắt thì lập tức cầm đũa gắp lấy miếng gà trong nồi đá.
Những miếng thịt gà trong nồi đều lấp lánh ánh sáng, kim quang không thể đè nén mà phóng lên cao trông vô cùng chói mắt.
Hương khí và Tiên Khí hòa quyện bay lên.
Không chỉ có mùi vị của thịt gà mà còn tràn ngập mùi vị của tiêu cay.
- Loại tiêu này… hình như hơi lạ.
- Ừm… Là hắn đã làm chúng lên men nên có chút vị chua… nhưng khi ngửi qua làm cho miệng người ta không khỏi chảy nước miếng.
- Bất luận món ăn này như thế nào, cách phối hợp nguyên liệu này không tệ!

Ban giám khảo còn chưa ăn đã khẳng định về cách phối nguyên liệu, sự xuất hiện của tiêu ngâm khiến tam quan của bọn họ cảm thấy mới mẻ.
Tiên Trù Giới cũng có cây ớt, nhưng rất ít khi dùng nó để làm thành tiêu ngâm.
Chủ yếu là Tiên Trù Giới không thích đồ ăn cay nóng nhiều.
Tiểu Địch Thái lại không nghĩ nhiều đến vậy, hắn đã thèm món ăn của Bộ Phương lâu rồi.
Hắn đưa đũa vào, bởi vì tay quá nhỏ nên cầm đũa trượt mấy lần mà không thể nào gắp được miếng thịt gà lên.
Xoạch một tiếng, Tiểu Địch Thái tức giận ném đôi đũa sang một bên rồi trực tiếp dùng tay, hai ngón tay bốc lấy miếng gà nhét vào trong miệng.
Vừa đưa vào trong miệng thì Tiểu Địch Thái ngây người, đôi mắt hắn tròn xoe.
Trong nháy mắt, khuôn mặt hắn đỏ đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Là cái dạng đỏ tía tai ấy.
Mấy vị giám khảo còn lại cũng ào ào động đũa gắp miếng thịt gà bóng loáng nhét vào trong miệng.
Sau một khắc, bốn người đều ngây ngốc tại chỗ.
Ngoài lôi đài, thông qua màn hình to, khán giả nhìn thấy biểu cảm của mỗi một vị giám khảo, họ nhẹ nhàng hít thở.
Bọn họ rất ngạc nhiên…
Rốt cuộc lần này Đại Ma Vương lại nấu ra loại đồ ăn gì đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận