Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1109: Thao Thiết tửu lâu phát đạt (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sở Trường Sinh cảm thấy mặt mũi dời này của mình đã mất sạch trong mấy giờ ngắn ngủi này rồi.
Ông ta chưa từng nghĩ tới có một ngày ông ta sẽ bị nhiều người vây quanh thưởng thức như vậy. . .
Không sai, chính là thưởng thức, đôi mắt ti hí của đám bác gái kia sáng lên, khiến cả người Sở Trường Sinh căng thẳng.
Những đôi mắt của các bác gái kia quét lên người khiến ông ta nổi hết da gà, lúc ánh mắt lướt qua nửa người dưới của ông ta, Sở Trường Sinh cảm giác như có làn gió lạnh lướt qua khiến ông ta cảm thấy ưu thương.
Mộc Chanh tới, mặc một bộ váy xẻ ngực màu đỏ diễm lệ, lộ ra khe ngực sâu không thấy đáy, chân đi một đôi giày thủy tinh đặc chế, đẹp không sao tả xiết, tràn đầy mị hoặc.
Đi theo sau Mộc Chanh là các đầu bếp của Phượng Hiên Các, mỗi người bọn họ nhìn thấy Sở Trường Sinh đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Mộc Chanh cong đôi môi đỏ mọng, cười haha không ngừng.
- Ôi, đại trưởng lão yêu quý. . . Lúc ngài cầm cái bảng hiệu này quả thật càng ngày càng đẹp trai đấy.
Mộc Chanh cười cười, đôi mắt nàng ta cong thành hình vầng trăng khuyết.
Mặt Sở Trường Sinh không đổi sắc nhìn nàng ta, ngươi dám trêu chọc ta nữa ta sẽ đánh ngươi đó nha.
Mộc Chanh cười cười bước chân vào trong tửu lâu tìm kiếm Bộ lão bản, nhưng mà với tình hình này thì chắc là không tìm thấy Bộ Phương được đâu, hôm nay là ngày làm ăn đầu tiên của Thao Thiết tửu lâu, nhất định cả ngày nay Bộ Phương đều ở trong phòng bếp.
Văn Nhân Thượng cười to trước mặt Sở Trường Sinh, thiếu chút nữa bị Sở Trường Sinh đạp bay đi.
Minh Vương Nhĩ Ha mặc áo bào đen, lén lén lút lút đi tới, trong khung cảnh nhộn nhịp như vậy nhìn hắn ta giống như một tên trộm.
Đề phòng cháy, đề phòng trộm, đề phòng cả Thánh Nữ, đây là khắc họa sinh động nhất vào lúc này trong nội tâm Minh Vương Nhĩ Ha.
- Aiya, Tiểu Sở dáng vẻ này của ngươi thật xấu hổ.
Thấy Sở Trường Sinh cầm tấm bảng, mắt Minh Vương Nhĩ Ha sáng ngời, vừa cười vừa nói.
Sở Trường Sinh sớm đã chết lặng, cái cổ cũng lười động.
Từng bóng người từ bốn phương tám hướng kéo đến, Sở Trường Sinh nhìn số lượng người, hai mắt không khỏi sáng lên.
Ông ta thật sự không ngờ, số lượng người tới lại khổng lồ như vậy.
Nhìn bóng dáng của từng người, Sở Trường Sinh cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Cho dù là ngày khai trương của đầu bếp hạng nhất cũng rất khó đạt được sự nhộn nhịp như vậy.
Bởi vì cạnh tranh trên trường nhai Thiết Tiên Thành vô cùng kịch liệt, mỗi vị đầu bếp đều có sở trường nấu ăn của riêng mình.
Ví dụ như ngươi thích ăn mì thì có thể đi tới Mì Vương Quán, thích uống canh có thể đi Phượng Hiên Các đợi, các tửu lâu khác nhau đều có các món ăn đặc trưng khác nhau, hấp dẫn thực khách khác nhau.
Tuy rằng những tửu lâu như thế đều rất phát đạt, nhưng lại không thể đạt được lượng khách lớn như vậy được.
Giống tửu lâu mới mở này của Bộ Phương, có thể phát đạt tới mức này, không chỉ Sở Trường Sinh mà ngay cả chính Bộ Phương cũng rất bất ngờ.
Nói như thế nào đây, sự phát đạt này nằm ngoài dự liệu của ông ta.
Nhưng mà trong lúc Sở Trường Sinh cảm thấy xấu hổ thì ông ta cũng suy nghĩ tới vấn đề này, ông ta nhàm chán như này, ngoại trừ suy nghĩ vấn đề ra cũng chẳng còn cách nào khác.
Rất nhanh, ông ta đã nghĩ rõ ràng vấn đề trong đó.
Chủ yếu vẫn là do danh tiếng của Bộ Phương.
Bộ Phương thông qua trù đấu đã đánh bại mười vị đại trù đứng đầu Bảng Thiết Bia Trù.
Trận trù đấu này đã mang lại danh tiếng cho Bộ Phương, điều này cũng đủ để tửu lâu của Bộ Phương trở nên cực kỳ thịnh vượng.
Chớ đừng nói chi là, Bộ Phương đã làm rất nhiều chuyện nâng cao danh tiếng trong Thao Thiết Cốc.
Đại chiến hắc bạch Thao Thiết, ở trong Lân Ngọc Quán nấu canh tim Thao Thiết cứu sống đại trưởng lão Sở Trường Sinh. . .Vân vân.
Có thể nói, hiện nay người có danh tiếng cao nhất trong Thao Thiết Cốc chính là Bộ Phương.
Danh tiếng cao như vậy đồng thời bạo phát sinh ra hiệu ứng vô cùng to lớn sẽ hấp dẫn rất nhiều thực khách đến đây.
Tình huống hôm nay đã thấy được rõ ràng.
Hơn nữa sự hy sinh cực lớn của Sở Trường Sinh đã thu hút rất nhiều bác gái, điều này cũng khiến tửu lâu nhộn nhịp lên không ít.
Một khi tiến vào tửu lâu của Bộ Phương, Bộ Phương rất có tự tin có thể để những thực khách này trở thành khách quen.
Lấy trù nghệ của hắn,
Nấu được món ăn ngon, ngay cả Sở Trường Sinh cũng đều cảm thấy ngon, những người khác bị chinh phục cũng là điều không thể nghi ngờ. Dù sao Sở Trường Sinh làm đại trưởng lão, đối với việc bình phẩm thức ăn ngon cũng thu hút người khác.
Thao Thiết tửu lâu trở nên rất nhộn nhịp và náo nhiệt.
Vừa vào tửu lâu, tâm trí ồn ào của mọi người đã an tĩnh hơn rất nhiều.
Mọi người đi tới đi lui trong tửu lâu chờ đợi món ăn.
Chỉ một lúc sau, món ăn có hương vị thơm nức từ phòng bếp truyền tới được bưng ra đặt ở trên bàn.
Mọi người ăn tới nỗi miệng đầy dầu mỡ, vô cùng vui vẻ.
Trong lòng mỗi người đều cảm thán, so với món ăn của đại trù khác, món ăn do Bộ Phương làm ra quả thật có một loại hương vị đặc biệt, hương vị này khiến mọi người muốn ngừng mà không được.
Càng ăn lại càng muốn ăn thêm. . . Đây có thể xem là tác dụng của mĩ vị nhỉ.
Có người còn muốn ăn thêm một phần nữa, thế nhưng lại không được cho phép.
Thao Thiết tửu lâu có quy định mỗi người chỉ được ăn một phần đồ ăn mà thôi.
Có người đi vào, cũng có người đi ra.
Bộ Phương ở trong phòng bếp bận rộn nấu ăn, Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao tung bay, nguyên liệu nấu ăn cũng bay tán loạn.
Xèo…!
Bạn cần đăng nhập để bình luận