Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2521: Có tư cách vào thành không? (1)

Xoẹt!
Dầu bắn ra như mưa rào tầm tã, thân thể to lớn của Phượng Hoàng nện trên mặt đất. Mùi thơm tỏa ra nồng nàn như một quả bom nổ tung tràn ra khắp nơi, không chỉ len lỏi vào trong hơi thở của mọi người mà còn khiến họ cảm nhận được mùi thơm mãnh liệt, vô cùng say mê.
Nhóm Thần Vương nhìn đến ngây ngốc. Lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến cách nấu nướng này, món Khiếu Hoa Phượng Hoàng này như ngôi sao sáng trên bầu trời đêm đen kịt, không ngừng tỏa ra ánh hào quang.
Từ vẻ bề ngoài tới bên trong đều tràn ngập sức hấp dẫn.
Bộ Phương ôm một cái đùi có khi còn to hơn người hắn, liên tục hé miệng cắn xé. Vừa cắn xuống, cảm giác thịt mềm lan tràn. Tuy Phượng Hoàng vô cùng lớn nhưng chất thịt lại không hề già, thậm chí còn vô cùng mềm.
Cắn xuống một miếng, nước thịt bắn tung tóe ra, tràn ngập trong miệng Bộ Phương khiến cơn đói đang co rút dạ dày như gặp được mưa dầm sau kì nắng hạn. Bộ Phương ngẩng đầu lên, thở ra một hơi. Miệng hắn đầy dầu mỡ, khuôn mặt đầy vẻ sảng khoái.
Không sai… chính là mùi vị này, đây chính mà mùi vị của mỹ thực, khiến tinh thần người ta trở nên tỉnh táo.
Lộc cộc lộc cộc.
Dạ dày của Bộ Phương như một cái hỏa lò lớn, xoay tròn tiêu hóa hết thức ăn bên trong đó. Loại cảm giác này quá tuyệt vời.
Bộ Phương không ngừng cắn xé cái đùi khổng lồ kia. Dù cho nó to vô cùng nhưng Bộ Phương lại không hề có chút e ngại nào. Hắn biết… hắn chắc chắn có thể ăn hết.
Da Phượng Hoàng rất mềm, vừa vào miệng đã co dãn rồi bắn ra.
Xoẹt một tiếng, Bộ Phương không ngừng nhai nuốt.
Hạ Thiên và đám Thần Vương kia sớm đã ngây ngốc.
Cái tướng ăn này hệt như quỷ đói đầu thai. Nhưng nhìn tướng ăn của Bộ Phương bọn họ cũng cảm thấy bụng mình đang sôi lên.
Ngửi ngửi mùi thơm trong không khí khiến người ta say mê.
Bọn họ là Thần Vương, thần lực tràn đầy trong cơ thể sẽ không để bọn họ có tình huống chịu đói. Nhưng giờ phút này lại cảm thấy bụng mình như sôi sục lên. Đó là sự hấp dẫn của mỹ thực.
Vậy thì nếm thử thôi…
Hạ Thiên sớm đã sốt ruột rồi.
- Bộ Phương… chúng ta có thể ăn không?
Hạ Thiên nhìn thấy Bộ Phương đang ôm đùi Phượng Hoàng to như một người lớn ngồi dưới đất, mắt sáng lên hỏi.
Bộ Phương đang bận ăn nào có tâm trí trả lời Hạ Thiên. Hắn chỉ khoát tay ý bảo nàng tự túc đi.
Tiểu Hổ đứng trên vai Bộ Phương, thân thể thẳng tắp, mũi không ngừng run lên, chín đuôi phía sau không ngừng chập chờn.
Bộ Phương cảm nhận được sự khao khát của Tiểu Hổ, khóe miệng kéo lên một cái.
Giơ tay lên, Long Cốt thái đao chém về phía Khiếu Hoa Phượng Hoàng, dầu mỡ bắn tung tóe, chém đứt cánh Phượng Hoàng.
Thần thức phun trào, Tinh Thần Lực cực đại khiến cho cái cánh kia lơ lửng bay đến trước mặt Tiểu Hổ.
Mắt Tiểu Hổ sáng lên, há to mồm nhảy lên, bắt đầu ăn không ngừng.
Hạ Thiên bay lên lơ lửng trước con Phượng Hoàng to lớn kia, cho dù đã chết rồi, bị làm thành món ăn mà vẫn phong hoa tuyệt đại như cũ, vô cùng cao ngạo như một bức tranh nghệ thuật.
Hạ Thiên thậm chí còn không đành lòng động thủ.
- Quận chúa đại nhân, để bổn Vương lên cho!
Nữ nhân đương nhiên thích chưng diện, nhưng đám Thần Vương kia lại không có cái tâm thái nữ thân như thế, bọn hắn lao ra, cười to không ngừng.
Hơi thể rung rung như hút lên một trận cuồng phong. Xoẹt một tiếng xé một cái chân xuống. Thân là Thần Vương, ngoạm một miếng thịt lớn mới thống khoái!
Hạ Thiên trợn trừng mắt.
- Đúng là nam nhân.
Sau đó tâm thần nhất động, Pháp Tắc Không Gian hóa thành một lưỡi đao sắc bén, chém xuống. Một cái cánh rơi xuống, nàng bắt đầu ngồi ăn ở một góc.
Các Thần Vương còn lại liên tục động thủ, chỉ chốc lát sau một nửa con Phượng Hoàng đã bị ăn hết.
Những Thần Vương kia có sức ăn rất lớn, ăn hết cả con Phượng Hoàng cũng không có vấn đề gì.
Tuy nhiên nguyên liệu nấn ăn là Huyết Thú Vương nên ăn số lượng vừa đủ đã có thể bổ sung khá nhiều năng lượng cho nên nhóm Thần Vương kia ăn một lúc rồi dừng lại.
Bọn họ lau miệng trở về chỗ ngồi.
Ầm ầm…
Xương Phượng Hoàng bị nện rơi trên mặt đất, Bộ Phương ăn xong chân Phượng Hoàng cảm thấy cơn đói là địu đi.
Một bước đạp xuống, Bộ Phương bước tới bên cạnh đầu của Phượng Hoàng, lại bắt đầu ăn.
Bộ dạng kia quả thật khiến không ít người phải kinh hãi.
- Bảo sao hắn lại có thiên phú yêu nghiệt như vậy… đó là thịt Huyết Thú Vương đấy, Bán Thần tầm thường ăn mấy miếng đã có thể no rồi.
- Nếu như là ta lúc còn là Bán Thần có thể ăn được nhiều như vậy thì cũng trở thành đỉnh cấp thiên tài!
- Có lẽ… đây thực sự là yêu nghiệt.

Thần Vương xung quanh đều đã ăn no, vừa cười nói vừa nhìn Bộ Phương.
Hạ Thiên cũng ăn không nổi nữa, nàng lau dầu trên khóe miệng. Toàn thân nàng đều dâng lên tinh khí nồng đậm, nàng có cảm giác như mình chuẩn bị đột phá.
Dù sao thịt của Huyết Thú Vương trong 10 con đứng đầu của di tích quả thật rất bất phàm.
Mọi người ngẩng đầu lên, nhìn Bộ Phương vẫn đang cắm cúi ăn.
Chỉ chốc lát sau, con Phượng Hoàng to lớn chỉ còn lại một đống xương. Mà mọi người nhìn thấy bụng của Bộ Phương đã phình ra.
Bộ Phương ngồi dưới đất, thở một hơi thật dài, vô cùng thỏa mãn. Vẻ điên cuồng ban đầu của Bộ Phương cũng đã không còn nữa. Lúc đói, ai cũng trở nên đáng sợ.
Hắn đứng lên, thở ra một hơi. Mặc dù bụng đã đầy nhưng thân thể vẫn đói, cảm giác đói cồn cào không ngừng dâng lên.Bộ Phương thắc mắc sao hắn lại nhanh đói như vậy… có phải là hậu di chứng của máu Thiên Thần không?
Bộ Phương nheo mắt lại, nhóm Thần Vương kia tới gần.
- Tiểu huynh đệ, không ngờ ngươi lại có thể giết được Huyết Phượng Hoàng đấy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận