Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2943: Chuẩn bị sẵn sàng bị ta tiêu diệt chưa? (1)

Sao tưởng là một kiếm có thể giải quyết được rồi. Kết quả lại khiến người ta không thể ngờ.
Ban đầu thì nói là một kiếm có thể chiến thắng, giờ lại bị một nồi của Bộ Phương đánh cho ngã. Người xung quanh đều không ngờ được, chỉ là một cái nồi thôi cũng có thể chiến đấu.
- Pháp bảo à?
- Nồi ư, pháp bảo của đầu bếp à, đúng là thứ đầu bếp đại nghịch bất đạo!
- Ngươi không xem mười trận trước à? Tên tiểu tử kia dùng nồi nấu ăn thôi cũng khiến đối thủ bại đấy!
- Cái nồi này vừa có thể nấu nướng, vừa có thể đánh người. Quả thực là một pháp bảo mà… Ta cảm thấy ta cũng phải đi làm một cái, không chừng có thể tham gia vòng đấu tư cách…

Những người xung quanh đều đang thì thầm to nhỏ. Mà Bộ Phương thì thu nồi Huyền Vũ lại. Một nồi có thể kết thúc trận chiến, đây vẫn nằm trong dự định của Bộ Phương.
Nồi Huyền Vũ cộng thêm một tia khí Hỗn Độn. Uy lực của một nồi vừa rồi có thể bằng một kích của Thánh Nhân Hỗn Độn.
Có lẽ thực lực của Hạ Trượng cũng không phải là tệ, không kém so với Thông Thiên Giáo Chủ, còn có thể mạnh hơn một chút. Nhưng bây giờ Bộ Phương sớm đã không còn như ngày xưa nữa.
Một nồi này trực tiếp khiến Hạ Trượng tuyệt vọng. Bởi vì một nồi này không thèm nói đạo lý, mặc kệ là chiêu thức gì cũng có thể đánh vỡ, đánh thẳng vào mặt đối phương.
Hạ Trượng bị mang đi, y phục rách nát, tinh thần cũng tuyệt vọng. Cao thủ xếp hạng thứ mười ở khu Ất, cứ như vậy mà thua trận. Những quý tộc ban đầu đặt cược Hạ Trượng đều ảo não không thôi. Bọn họ lại một lần nữa đặt cược thất bại trước Bộ Phương.
Cái tên tiểu tử nhiều lần đánh vỡ lẽ thường kia đến lúc nào mới nếm trải mùi vị của sự thất bại đây?
Uỳnh…
Hư không mơ hồ, người phụ trách lại đáp xuống một lần nữa. Bà ta đứng trước mặt, dùng ánh mắt có chút kỳ lạ nhìn Bộ Phương.
Chắc hẳn bà lão này nắm giữ Pháp Tắc Không Gian, có chút giống Thiên Thần Không Gian.
- Trong nồi có chứa khí Hỗn Độn, có thể so với một kích của Thánh Nhân Hỗn Độn. Tiểu tử ngươi cũng có nhiều mưu tính đấy.
Bà lão thản nhiên nói. Nhưng bà ta cũng không nói thêm gì nữa, người có thể thắng là người có thực lực, không gian lận dối trá là được.
Nồi Huyền Vũ là pháp bảo của Bộ Phương, trong pháp bảo có ẩn chứa một tia khí Hỗn Độn có gì là không được? Chỉ có thể nói là pháp bảo này rất lợi hại…
Khóe miệng Bộ Phương hơi kéo lên một cái. Tay run run, một cái bánh bao nổi lên, gật gật đầu với bà lão kia.
- Năng lượng tiêu hao hơi lớn, phải ăn bánh bao bồi bổ…
Bộ Phương nói.
Tất cả mọi người.
- …
Tiêu hao lớn năng lượng? Nhìn không ra ngươi tiêu hao cái gì? Chỉ mang theo một cái nồi, thế thì tiêu hao cái quỷ gì. So với Kiếm Trận của Hạ Trượng, còn có Kiếm Nô nữa, thì cái chuyện cầm nồi kia được tính là cái gì.
Bà lão liếc nhìn bánh bao trong tay Bộ Phương một chút, vẻ kiêng kỵ lóe lên.
- Tiểu tử, khuyên ngươi một câu, chớ tìm đường chết. Ăn đồ ăn trong Thành Hư Vô sẽ bị Nữ Vương Nguyền Rủa trừng phạt.
Bà lão nói ra, cau mày một cái, căm ghét lùi về phía sau mấy bước, có vẻ như muốn kéo xa khoảng cách với Bộ Phương.
- Nếu như ăn đồ ăn ngon là tìm đường chết, vậy ta tình nguyên chết trên con đường này, thẳng tiến không lùi bước.
Bộ Phương nói, rồi nhét toàn bộ bánh bao vào trong miệng.
Bà lão hừ lạnh một tiếng.
- Chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến đối thủ thứ hai đi… Ngươi đã có lòng tin như vậy thì ở trận thứ hai lão thân sẽ không nhẹ nhàng với ngươi như trước nữa.
Lời nói vừa được nói ra, bà lão đã biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó, Bộ Phương quay đầu nhìn về phía một phòng trong đấu trường, cửa phòng chậm rãi mở ra. Sau đó là một bóng người cao lớn bước tới…
Thân thể to lớn, khuôn mặt dữ tợn, nửa thân trên như ác thú, nửa dưới lại là thân người cao lớn, lúc đi bộ gây nên thanh thế to lớn.
Khí tức của người này mạnh mẽ đến cực độ, quấn quanh thân thể không phải là năng lượng Nguyền Rủa mà lại là một loại sức mạnh tà ác đặc biệt.
Hả?
Bộ Phương sững sờ, nghiêm túc nhìn chằm chằm người kia. Trên cánh tay hắn vô cùng kỳ lạ, che kín bởi những vảy lân dữ tợn, từng mảnh từng mảnh bao trùm xuống.
Cánh tay quen thuộc này…
Đây không phải là cánh tay của Thiên Thần Luân Hồi đã đào thoát khỏi Vũ Trụ Hỗn Độn sao? Thế mà lại xuất hiện ở đây, lại còn bám trên tay người này!
- Ai Tư Lạp!
- Cuồng Thú Tà Ác Ai Tư Lạp!
- Ai Tư Lạp, xé nát hắn! Nghiền nát hắn! Ngăn cản tên tiểu tử kia lại!

Cả đấu trường sôi trào lên vì sự xuất hiện của người kia. Tất cả mọi người đều thét đến chói tai, cuồng nhiệt và vô cùng hưng phấn.
Ai Tư Lạp… yêu chết mất? Tên kiểu quái quỷ gì thế này? Khóe miệng Bộ Phương hơi giật một cái, tâm thần nhất động nhìn về phía bảng xếp hạng.
Ai Tư Lạp… không khó để tìm trên bảng xếp hạng, Bộ Phương nhìn từ trên xuống, Ai Tư Lạp nằm ở vị trí thứ tư.
Có được cánh tay của Thiên Thần Luân Hồi mà chỉ có thể đứng hạng tư?
Người thú đến từ Vũ Trụ cuồng bạo, có được huyết mạch thuần túy của Thú Thần, là chiến sĩ trời sinh, có sức mạnh tàn khốc. Thắng 19 trận liên tiếp, vô cùng mạnh mẽ.
Không nghi ngờ gì nữa, đối thủ lần này của Bộ Phương đúng là sáng chói đến lóa mắt. Một người thắng có 10 trận như Bộ Phương ở trong mắt đối phương vốn dĩ chẳng có chút trọng lượng nào.
Ai Tư Lạp này là một quý tộc đến từ khu Ất. Sau khi hắn bị trục xuất tới Thành Hư Vô, hắn có được sự tự do và sinh mệnh mới ở đây. Bây giờ hắn là thần tượng của vô số quý tộc.
Rầm rầm rầm…
Ai Tư Lạp này có đầu như cá sấu, con mắt sắc bén như dã thú cuồng bạo. Nửa người dưới còn kéo theo một cái đuôi và phần đầu của đuôi được bao phủ bởi những chiếc gai sắc nhọn!
Hắn quét qua đâu mặt đất đều bị sụp nát tới đó.
- Vòng đấu tư cách, trận chiến thứ hai… bắt đầu!
Giọng nói lạnh lùng của bà lão vang vọng khắp đấu trường, chỉ chốc lát sau lại biến mất.
Người xem sôi trào, âm thanh náo động như là cự thú bị kích thích.
Uỳnh!
Ai Tư Lạp nhe miệng, lộ đầy răng sắc nhọn dữ tợn, mỗi một chiếc răng đều tràn ngập sát ý…
- Ta muốn xé nát ngươi… ăn xương ăn máu của ngươi!
Ai Tư Lạp lạnh lùng đảo mắt một vòng, nhìn chằm chằm Bộ Phương rồi nói.
Bộ Phương cắn một cái bánh bao, Tiểu Hồ trên vai cũng đang ăn. Tiểu Bạch thì sờ sờ đầu mình, Tiểu Tôm phun bong bóng.
Bầu không khí nhất thời có chút xấu hổ.
Ai Tư Lạp hét lên một tiếng. Hắn nâng cái tay lên.
Nhìn thấy cánh tay kia, mắt Bộ Phương nhất thời sáng lên
- Cánh tay này thế mà lại bị một người thú đạt được.
Bộ Phương thở ra một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận