Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1473: Một con chó đứng đầu chuỗi thức ăn (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thanh Sắc Đại Oa lướt ngang đến, mang theo khí tức nặng nề và đè nén.
Xung quanh nồi lớn có tiên khí lượn lờ, mỗi một luồng tiên khí đều nặng hơn vạn cân, cứ lướt ngang tới như vậy khiến hư không vỡ nát.
Tròng mắt của tất cả mọi người đều co rút một cái, cả người bị cơn rùng mình bao phủ.
Đây chính là uy lực của Tiên Cụ Trung Đẳng.
Đồng gia cũng không thèm để ý tới, thậm chí đến Tiên Cụ Trung Đẳng cũng lấy ra, đây đúng là muốn cùng tên đầu bếp người phàm đánh đến chết mới thôi.
Lấy tu vi của Đồng Mộc Hà, hơn nữa còn có uy lực của Tiên Cụ Trung Đẳng, bộc phát ra quyền năng đáng sợ, cho dù là cường giả Chân Thần cảnh Tam Tinh cũng phải nuốt cục tức này xuống.
Bộ Phương dùng ánh mắt kì dị nhìn Thanh Sắc Đại Oa đập đến mặt họ.
Chiếc nồi này rất thần kì, trên đó có tiên khí lượn quanh khiến cho Bộ Phương rất tò mò.
Ầm ầm!
Thanh Sắc Đại Oa mang theo tiếng nổ đập xuống.
Cuồng phong gào thét khiến cho tóc của mọi người đều bị cuốn hết lên dưới sức ép của gió.
Thân thể Mục Lưu Nhi cứng đờ, hai chân có hơi chút muốn nhũn ra.
Đồng gia điên rồi!
Thậm chí cũng lấy ra Tiên Cụ Trung Đẳng, chỉ vì đấu với một tên đầu bếp người phàm dưới hạ giới.
Làm thế nào để thoát ra?
Không chạy thoát được, tửu lâu này chắc chắn sẽ bị Tiên Cụ Trung Đẳng nghiền thành mảnh vụn, mà nàng ta... Cũng có thể phải chết ở chỗ này!
Đồng Mộc Hà đang cười điên cuồng, một tay của hắn đã bị gãy, nhưng vào thời khắc này trên mặt tràn ngập vẻ điên cuồng.
Ngực của hắn kịch liệt lên xuống, áo giáp trên người vỡ tan làm đôi, cả người lộ vẻ chật vật vô cùng.
Tuy nhiên, dù chật vật đến mức nào cũng không thể sánh được với cơn tức giận và bi thương trong lòng hắn vào lúc này.
Binh lính của hắn, toàn bộ đều chết.
Dưới chân con Hắc Cẩu.
Dưới một trảo, tất cả đều chết.
Con chó này quá mạnh, Đồng Mộc Hà không đánh lại.
Nhưng không thành vấn đề, hắn có Tiên Cụ Trung Đẳng, chỉ cần lấy Tiên Cụ ra, nhất định có thể nghiền toàn bộ tửu lâu này thành tro bụi.
- Chết hết đi! Toàn bộ cho lính của ta... Bồi táng theo đi!
Đồng Mộc Hà gầm lên một tiếng, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng.
Ầm ầm!
Trong ánh mắt của quần chúng vây xem ở cửa đều tràn đầy kinh sợ.
Thanh Sắc Đại Oa chậm rãi nghiền ép.
Tất cả đều vỡ nát!
Cẩu gia đứng ở cửa tửu lâu, ngẩng đầu nhìn Thanh Sắc Đại Oa không ngừng phóng tới, trên mặt mang theo vài phần thần sắc kỳ quái.
Nó thấy được sự điên cuồng của Đồng Mộc Hà, cũng cảm thấy được tuyệt vọng của Mục Lưu Nhi.
Cẩu gia nghiêng đầu, khóe miệng hơi giật giật.
- Tiên Cụ Trung Đẳng à... Thực ra thì mùi vị của Tiên Cụ Cao Đẳng tốt hơn, Tiên Cụ Cực Phẩm lại càng ngon hơn.
Âm thanh đầy truyền cảm của Cẩu gia vang lên.
Những lời này khiến mọi người có chút ngạc nhiên.
Tiên Cụ... Mùi vị tốt hơn?
Mặt của mọi người đầy vẻ bối rối.
Bộ Phương cũng nhìn Cẩu gia một cái với nét mặt hơi kinh ngạc, con chó mập này, không phải là muốn ăn Tiên Cụ chứ? Thứ đồ chơi này có thể ăn?
Ông...
Phía trên Thanh Sắc Đại Oa, một bóng Thanh Sắc Trường Xà xuất hiện.
Tiên Cụ có khí linh, chính vì có sự tồn tại của khí linh mới khiến cho Tiên Cụ không giống như bình thường.
Tê tê tê...
Thanh Sắc Trường Xà thè lưỡi ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hung ác.
Bỗng nhiên.
Cẩu gia di chuyển.
Cái mông của nó khẽ vặn vẹo, sau đó bước từng bước tao nhã như mèo, bay vút lên không trung, chậm rãi nghiền ép cái Thanh Sắc Đại Oa.
Mắt của Mục Lưu Nhi ngưng đọng, hô hấp nàng chậm lại, nhìn chằm chằm vào con Hắc Cẩu dường như sắp tạo ra kỳ tích.
Bộ Phương nhìn khí linh của Thanh Sắc Đại Oa.
Đôi mắt hắn hơi nheo lại.
Một giây sau, nồi Huyền Vũ hiện ra trong tay hắn.
Nồi Huyền Vũ vừa xuất hiện, giống như cảm nhận được khí tức của Thanh Sắc Đại Oa, vầng sáng màu vàng đất lưu chuyển ở trên đó.
Một tiếng ông.
Bắt đầu từ trong tay của Bộ Phương, rời khỏi tay hắn, bay đến hướng đằng xa kia.
Tốc độ của nồi Huyền Vũ cực nhanh.
So sánh với cái nồi lớn huyền bí mang ánh sáng lưu ly rực rỡ tráng men màu xanh, dáng dấp của nồi Huyền Vũ đen nhánh có hơi nóng nảy.
Nhưng ngay tại thời điểm nồi Huyền Vũ đang đến gần Thanh Sắc Đại Oa.
Thanh Sắc Trường Xà trồi ra khỏi cái nồi, phát ra âm thanh gào thét chói tai.
Ông...
Vầng sáng màu vàng đất đột nhiên tăng vọt.
Môt giây sau, một con Huyền Vũ như muốn nâng đỡ thiên địa hiện lên.
Lòng bàn chân của Huyền Vũ ấn mạnh Thanh Sắc Trường Xà, miệng há ra cắn vào trường xà, đột nhiên xé nát...
Dưới biểu tình đang hút khí lạnh của mọi người, con Thanh Sắc Trường Xà bị cắn xé từng tấc một, sau đó bị nuốt vào.
Đồng Mộc Hà ngây người ra.
Cả người có chút bối rối.
Chuyện gì mới vừa xảy ra, tại sao khí linh của Tiên Cụ lại bị nuốt?
Con rùa đen kia là thứ đồ gì?
Sau khi ăn khí linh, ánh sáng của nồi Huyền Vũ tản đi, lần nữa trở lại màu đen nhánh, bay trở về bên người Bộ Phương.
Bịch một tiếng, biến mất ở trên tay của Bộ Phương.
Trên mặt Bộ Phương tràn đầy vẻ quái dị.
Trong tinh thần hải của hắn dường như nghe được Huyền Vũ khí linh ợ một cái.
Xem ra là rất hài lòng sau khi ăn xong.
Cẩu gia nhếch miệng, nhìn khí linh của Thanh Sắc Đại Oa đã mất hết tinh thần, lập tức chán nản một phen.
- Không có khí linh của Tiên Cụ, cũng không có Túy trấp của Túy Bài Cốt, vậy sao mà ăn ngon...
Cẩu gia lè lưỡi một cái, nhẹ nhàng nói.
Sau đó cũng không có động tác dư thừa.
Đối mặt với Thanh Sắc Đại Oa vừa bị nghiền nát.
Cẩu gia chẳng qua chỉ giơ lên trảo của mình, đi về phía trước vỗ nhẹ nhàng một cái.
Một giây sau.
Thanh Sắc Đại Oa bị lõm xuống, trực tiếp vỡ tan, sau một tiếng nổ thì chia năm xẻ bảy...
Trong hư không đột nhiên xảy ra tiếng nổ lớn.
Ánh sáng từ vụ nổ dường như đã chiếu sáng toàn bộ Tiên Thành.
Khí tức kinh khủng tràn ra, khiến cho quần chúng đứng xem sợ hãi thét chói tai.
Đồng Mộc Hà nhìn hư không bị nổ tung, cả người lấy lại tinh thần, hắn nhìn con Hắc Cẩu bị chìm trong ánh lửa, trong con ngươi lộ ra hy vọng.
- Đem con Hắc Cẩu này thiêu chết cho ta!
Đồng Mộc Hà đang gầm thét trong lòng, nhưng tiếng gầm thét cũng không kéo dài được bao lâu.
Nó biến thành nỗi tuyệt vọng cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận