Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2301: Rơi xuống phàm trần vẫn là thần (1)

Nó giống như một tia sáng đột ngột xuất hiện.
Bộ Phương nhìn chằm chằm vào Trù Đấu Chi Thần trên bầu trời, ánh mắt bất giác sáng lên.
Hắn cảm thấy ý tưởng vừa rồi của mình thực sự rất khả thi.
Thời Gian Pháp Tắc của Cẩu gia không thể tự ý động vào, nhưng mà... bản thân có thể hy vọng và mong chờ vào Trù Đấu Pháp Tắc của Trù Đấu Chi Thần.
Bùm!
Thiên Khung Chi Thượng, cuộc chiến vẫn tiếp tục, và tiếng gầm khủng khiếp vẫn tiếp tục vang lên.
Va chạm của Pháp Tắc Chi Lực là một loại va chạm vô hình, tác động vào sâu thẳm tâm hồn mỗi người, khiến thân thể run lên, sợ hãi không dám động đậy khiến trạng thái tinh thần của mọi người đều trở nên run rẩy
Đế Thính sử dụng thủ đoạn của mình, thần thức bao trùm ngàn dặm, để kiểm soát hậu quả của trận chiến trong phạm vi này. Về phần các cường giả trong phạm vi, bọn họ muốn rời đi hay ở lại, Đế Thính cũng không quan tâm.
Nhìn trộm trận chiến của các vị thần đương nhiên phải trả giá.
Tuy nhiên, so với cái giá phải trả thì lợi ích thu được cũng rất lớn.
Vì trận chiến của thần phải tiêu hao Pháp Tắc Chi Lực, đối với Đại Thánh mà nói, đó là một cảm ngộ hiếm có.
Dù sao thì ngày bình thường vốn dĩ không thể nhìn thấy được trận chiến của các vị thần.
Đế Thính trôi nổi vào khoảng không biến thành bộ dáng của một nam hài, thật ra hắn ta cũng khá thích hình dáng này.
Tuy nhiên, trong tửu lâu, dưới sự uy hiếp của Địa Ngục Khuyển, hắn ta chỉ có thể từ bỏ hình ảnh của nam hài dễ thương này và biến thành một con chó chân ngắn.
Trù Đấu Chi Thần không phải là một Thần Chi bình thường, ít nhất, đối với Trù Đấu Chi Thần, Đế Thính không có bất kì hy vọng gì.
Cho dù lần xuất hiện này, chỉ là thần thức của Trù Đấu Chi Thần, nhưng nó cũng ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực.
Các Thần Chi cũng được chia cao thấp, và họ được phân loại dựa theo số lượng pháp tắc mà họ đã lĩnh ngộ.
Trù Đấu Chi Thần ít nhất cũng là một Thần Chi lĩnh ngộ được tam đạo Pháp Tắc Chi Lực, và mạnh hơn những Hạ Đẳng Thần Chi bình thường khác.
Địa Ngục Khuyển và Đế Thính chỉ mới trở thành Thần Chi, họ chỉ mới lĩnh ngộ được nhất đạo Pháp Tắc Chi Lực.
Có điều, Đế Thính không thể đánh bại nó không có nghĩa là Địa Ngục Khuyển cũng không thể đánh bại.
Dù sao, Địa Ngục Khuyển cũng lĩnh ngộ được Pháp Tắc Vũ Trị Chí Cường, một đạo bao gồm rất nhiều đạo.
Nếu đặt Địa Ngục Khuyển vào trong Thần Triều, đúng là một nhất lưu yêu nghiệt!
Bùm!
Sự va chạm của thần thức khiến mặt đất không ngừng được nâng lên, đá vụn bay tứ tung.
Pháp Tắc Viên Luân không ngừng quay, khoảng không bị đè nén không ngừng nứt ra.
Trù Đấu Chi Thần với hình dáng vạm vỡ, tuy chỉ là với phân thân của thần thức nhưng dáng dấp trông không khác gì bản thể.
Thần thức của hắn điều khiển Pháp Tắc Viên Luân, không ngừng bắn phá.
Thời Gian Pháp Tắc lan tràn trên Linh Lung Cẩu Trảo của Cẩu gia, dễ dàng đánh trả lại.
Rõ ràng, áp lực của Trù Đấu Chi Thần đối với nó không quá lớn.
Thậm chí sau cuộc chiến, Cẩu gia còn cảm thấy hơi buồn chán.
Bùm!
Một tiếng đùng đoàng vang lên.
Cẩu gia lại phát ra tiếng chó sủa trong phút chốc, tiếng chó sủa thành chất đặc, tạo thành gợn sóng, tản mát ra bốn phía. Không ngừng lan tràn trong khoảng không, nở rộ ra mênh mông bao la.
Những gợn sóng đi qua đến đâu, thời gian như ngưng đọng lại. Mọi thứ đều đang dần trở nên chậm chạp.
Ánh mắt của Trù Đấu Chi Thần căng thẳng, động tác thì chậm chạp.
Pháp tắc Viên Luân, Thần Chi cũng trở nên rất chậm.
Thời Gian Pháp Tắc!
Trù Đấu Chi Thần đột nhiên giật mình, hít một hơi để điều hòa lại.
Ở vùng đất hẻo lánh này, thực sự có một Thần Chi lĩnh ngộ nào hiểu được Thời Gian Pháp Tắc?
Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường tối cao, Thần Chi bình thường có thể hiểu được sao?
Ngay cả trong Thần Triều, cũng có rất hiếm những những người có thể lĩnh hội được loại pháp tắc này!
Thời gian như ngưng đọng, những người khác gần như bị đứng hình lại.
Nhưng dù sao thì tu vi của Trù Đấu Chi Thần đã được đặt ở đó, tuy rằng động tác bị khống chế, nhưng lực lượng khống chế cũng không lớn.
Mặc dù cử động của hắn ta có phần chậm chạp, nhưng chúng vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị đóng băng hoàn toàn.
Cẩu gia vừa đi tới với dáng đi giống mèo, vừa lắc mông, chậm rãi đi đến trước mặt Trù Đấu Chi Thần
Nhìn Trù Đấu Chi Thần ở trước mặt, miệng chó hơi nhếch lên.
“Thần thông!” Trù Đấu Chi Thần gần như rống lên trong lòng.
Hắn không ngờ gặp phải một Hắc Cẩu tinh thông Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường ở biên giới của Hạ Ấp Thần Triều xa xôi, lại còn là một Hắc Cẩu hiểu được Thần thông!
Đây là loại vận may gì vậy?
- Thần thông của Cẩu gia… thời gian như ngưng đọng.
Cẩu Gia giơ cao chân chó của mình lên lắc lắc trước mặt Trù Đấu Chi Thần và nở một nụ cười.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, cẩu trảo đen nhánh của Cẩu Gia được ánh sáng màu vàng quấn quanh.
- Đây là thần kỹ của Cẩu gia sau khi trở thành Thần Chi, Hoàng Kim Cẩu Trảo.
Giọng nói nhẹ nhàng và từ tính của Cẩu Gia bùng nổ trong khoảng không. Sau đó, Hoàng Kim Cẩu Trảo đã chạm vào mặt của Trù Đấu Chi Thần.
Có một tiếng gầm vang lên.
Thời gian tiếp tục đột ngột khôi phục và tốc độ dòng chảy cũng tăng lên.
Tất cả mọi người chỉ cảm giác như bị hoa mắt.
Sau đó, thế trận cân bằng ban đầu bây giờ đã nghiêng về một bên.
Trù Đấu Chi Thần bay ra như đóa hoa tàn, bay ngược ra, khuôn mặt nổ tung.
Bùm!
Khoảng không bị nghiền nát, và cả cái đầu cũng vỡ ra thành nhiều mảnh.
Có điều, cái đầu bị nổ nhanh chóng phục hồi. Khả năng phục hồi của phân thân thần thức thật sự đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, lần khôi phục này hiển nhiên đã tiêu hao không ít thần lực, cho nên phân thân Thần Chi của Trù Đấu Chi Thần cũng có chút hư ảo.
“Thần Thông! Thật đáng tiếc... Nếu ngươi hiểu được sức mạnh của một vài pháp tắc nữa, Trù Đấu Chi Thần ta sẽ còn sợ ngươi một chút! Tuy nhiên, ngươi vừa mới trở thành Thần Chi... Ngược lại điều này lại mang cơ hội trở lại cho ta”
“Sẽ rất thú vị khi tàn sát một Thần Chi lĩnh ngộ Pháp Tắc Chí Cường!”
Đôi mắt của Trù Đấu Chi Thần đột nhiên trở nên đỏ rực.
Trong khoảnh khắc tiếp theo.
Pháp Tắc Chi Lực toàn thân lại trở lại một lần nữa. Ngọn lửa xanh yếu ớt đột nhiên lan rộng và bùng cháy lên. Sức nóng như thiêu đốt khiến khoảng không trở nên méo mó.
Pháp Tắc Hỏa Diễm, đây là pháp tắc thứ hai mà Trù Đấu Chi Thần lĩnh ngộ.
Bùm!
Sự trống rỗng như bị vỡ vụn ra từng mảnh. Pháp Tắc Chi Hỏa thiêu đốt bầu trời, tản mát rơi lả tả ra khắp trời đất.
Một số cường giả vốn dĩ đang tò mò chờ xem, lúc này sắc mặt bỗng nhiên thay đổi. Bởi vì những ngọn lửa xanh âm u đột nhiên nở rộ như pháo hoa và rải rác ra.
Và những ngọn lửa màu xanh đang rơi này, giống như phụ cốt chi thư(*), không hề bị dập tắt đi.
Dù có vùng vẫy thế nào, họ cũng không thể thoát khỏi ngọn lửa đang cháy lan trên cơ thể mình.
Với một tiếng nổ bùm... Nó đã đốt cháy tất cả thành tro, ngay cả Đại Thánh cũng vậy.
Trước ngọn lửa này, Đại Thánh cũng vô lực như một con kiến.
Thiên Khung Chi Thượng, Trù Đấu Chi Thần cười khà khà.
Pháp Tắc Viên Luân xung quanh hắn đang đốt cháy Pháp Tắc Hỏa Diễm, khiến sức mạnh của một chiêu này trở nên đáng sợ hơn.
Trên mặt đất, mọi người bắt đầu điên cuồng tháo chạy. Vội vàng, hốt hoảng bỏ chạy.
Nếu không đi, rất có thể sẽ bị nhiễm lửa, khi thời gian đến, sẽ không còn cách xa cái chết nữa.
Minh Vương Nhĩ Ha chống đỡ minh khí và ngăn chặn rất nhiều ngọn lửa bên ngoài.
- Tiểu tử Bộ Phương, chúng ta mau đi thôi... Mặc dù Trù Đấu Chi Thần này rất mạnh, nhưng hắn không đối phó lại với Cẩu gia.
Nhĩ Ha nhìn Bộ Phương và nói.
Minh Vương Thiên Tàng cũng rơi xuống cạnh người Bộ Phương, trên người tràn ngập ánh kim loại, hắn ta trịnh trọng gật đầu.
Một khi nhiễm phải ngọn lửa kia, dù có là cơ thể kim loại của hắn ta cũng sợ rằng sẽ bị bốc hơi.
Tuy nhiên, nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Bộ Phương lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Trù Đấu Chi Thần trên bầu trời với đôi mắt sáng ngời.
- Các ngươi đi trước đi, mang theo cả Tiểu U nữa, rời khỏi nơi này và trở về Hoàng Tuyền Thành đi. Ta còn có việc quan trọng phải làm.
Bộ Phương nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận