Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1897: Nhiệm vụ ám sát (1)

Không khí hoàn toàn tĩnh lặng.
Chỉ có âm thanh của ngọn lửa màu máu đang cháy hừng hực vang lên khiến lòng người rung động.
- Cứ thả hắn đi đơn giản như vậy à?
Một vị Tài Quyết Sử nhìn một vị Tài Quyết Sử khác đang bị ngọn lửa màu máu bao trùm toàn thân nói.
Bọn hắn không cam lòng.
Nghĩ đến lời nguyền khủng khiếp lúc trước của nữ nhân đáng sợ kia khiến cả thể xác và tinh thần bọn hắn đều run lên.
- Nếu thật sự là Lời Nguyền Thiên Nữ mà thả nàng đi, đến lúc trưởng thành nàng tuyệt đối sẽ tạo ra một trận tai họa...
- Quan tâm làm khỉ gì... Hơn nữa, với một chưởng vừa rồi thì chắc hẳn hắn phải chết. Nhưng tên thanh niên kia cũng có chút gì đó kỳ lạ, hắn có thể mạnh mẽ chống đỡ được một chưởng của ta mà lông tóc không có chút tổn thương nào, lại còn mượn lực một chưởng đó của ta để bỏ chạy nữa...
Tên Tài Quyết Sử kia cũng có chút buồn bực.
- Được rồi, không cần cãi nhau nữa, đã rơi vào Hư Không Loạn Lưu nên ai mà biết bọn hắn sẽ bị truyền tống đi đến đâu chứ, nếu mà bị truyền tống đến Tinh Không Trung thì... Với thực lực bọn hắn, trừ khi có Đại Thánh Hoành Độ Tinh Không đến cứu, nếu không thì đương nhiên tất cả sẽ bị biến thành xác chết ở Tinh Không Hạ.
Một tên Tài Quyết Sử còn lại nói.
- Chúng ta có thể nói chuyện với Đại Tài Quyết Sử về Lời Nguyền Thiên Nữ, sau đó để cho Đại Tài Quyết Sử giải quyết. Nếu chúng ta ép Lời Nguyền Thiên Nữ bộc phát hoàn toàn thì chúng ta đi cũng chỉ chịu chết mà thôi.
Xa xa, thuyền U Minh đang lơ lửng trong hư không, đó là thuyền U Minh thuộc về Tiểu U. Bởi vì rời đi đột ngột cho nên nàng không mang thuyền U Minh đi.
Tay của một tên Tài Quyết Sử run lên một cái, Huyết Sắc Tỏa Liên đột nhiên rạch ngang trời, quấn quanh thuyền U Minh rồi thu lại.
Ngay sau đó, bọn hắn lại liếc nhìn thật kỹ về phía Hư Không Loạn Lưu vừa biến mất.
- Ánh mắt trước khi đi của tiểu tử kia thật đáng sợ, nếu thật sự có cơ hội... Ta nhất định phải dùng một chưởng đánh chết hắn...
Một tên Tài Quyết Sử nhớ tới ánh mắt của Bộ Phương lúc cả người hắn bị Hư Không Loạn Lưu cắn nuốt, chợt cảm thấy không rét mà run.
Những người khác cũng đều gật đầu.
Đột nhiên, không khí lại bắt đầu trở nên yên tĩnh.
Bốn người lập tức chỉnh đốn lại cảm xúc trong lòng, nhanh chóng bay về phía Phù Không Đảo ở xa xa.
Ở trong đó chính là Thâm Uyên.
Lân Trù yến sắp bắt đầu.
Bọn họ nhất định phải đi nhanh lên, nếu không sẽ chậm trễ đại sự của Đại Tài Quyết Sử với thành chủ, lúc đó bọn họ đảm đương không nổi.
...
Đêm đến, bao trùm xung quanh đều là bóng tối.
Thình thịch.
Chỉ còn âm thanh tim đập vang lên.
Cùng với âm thanh nói chuyện của hệ thống vang vọng trong đầu vô cùng nghiêm túc.
Bộ Phương lập tức hơi nghi hoặc, bởi vì hắn phát hiện nơi phát ra âm thanh của hệ thống hình như có chút khác biệt với mọi ngày.
Giọng nói của hệ thống lần này lạnh lùng, tràn đầy hung ác, vô tình và mang theo cả sát khí...
- Túc chủ xin chú ý, tuyên bố nhiệm vụ ám sát...
Dường như hô hấp với âm thanh tim đập của Bộ Phương đột nhiên ngưng lại.
- Nhiệm vụ ám sát: Tiêu diệt Tứ Đại Thâm Uyên Tài Quyết Sử, phần thưởng cho nhiệm vụ: Một mảnh Trù Thần Sáo Trang, món ăn, phương thức nấu Kiếm Oa, Khí Linh Phụ Thể.
Âm thanh của hệ thống vô cùng cục súc, điều này khiến Bộ Phương vô cùng kinh ngạc và bất ngờ.
Hắn mở mắt ra.
Bộ Phương phát hiện ra mình đang nằm sõng soài trong một hang động tối tăm, lạnh lẽo.
Mùi thơm nồng đậm tỏa ra bên ngoài, đây là một món ăn được chuẩn bị rất tốt để chuẩn bị trấn áp lời nguyền trong cơ thể Tiểu U.
Các món ăn đã được đặt lặng lẽ ở phía xa.
Tiểu U nằm cách đó không xa, mặt nàng bị mái tóc màu xanh bích ngọc phủ đầy, nhìn xuyên qua mái tóc có thể thấy một khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc.
Bộ Phương xoa đầu.
Khi rơi vào trong Hư Không Loạn Lưu, hắn may mắn có áo choàng lông vũ bảo vệ mới có thể ngăn trở được năng lượng xé nát mọi thứ của Hư Không Loạn Lưu.
Tuy nhiên, có vẻ hắn cũng đã bị truyền tống đến một nơi nào đó rồi.
Đương nhiên, trọng điểm bây giờ không phải là những thứ này.
Bộ Phương đứng dậy từ dưới đất, hắn bưng lấy một món ăn rồi bước đến bên cạnh Tiểu U.
Cô gái này thật sự không khiến người khác bớt lo lắng gì cả, vậy mà nàng lại dám bạo phát lời nguyền khiến những chuyện đã làm trước kia đều biến thành công cốc hết rồi.
Bộ Phương vươn tay vén mái tóc màu xanh bích ngọc sang hai bên, không khỏi thở nhẹ ra một hơi.
Đôi mắt hắn hơi ngưng lại.
Tứ Đại Thâm Uyên Tài Quyết Sử...
Cho dù tính tình Bộ Phương có tốt đến đâu thì lần này hắn cũng vô cùng tức giận, mà một khi hắn đã tức giận thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cho dù không có nhiệm vụ của hệ thống thì lần này Bộ Phương cũng phải giết chết Tứ Đại Tài Quyết Sử...
Lông mày của Tiểu U vẫn nhíu chặt lại như cũ.
Bộ Phương thở dài một hơi.
Tâm trạng khẽ động, hắn ôm lấy người Tiểu U, nháy mắt tiến vào Điền Viên Thiên Địa.
Gió thổi nhẹ đến, vô cùng thoải mái dễ chịu.
Thật ra, nếu lúc trước Tiểu U không bạo phát lời nguyền thì Bộ Phương cũng có biện pháp để né tránh Tứ Đại Tài Quyết Sử đuổi tận giết tuyệt, hắn có thể mang mọi người tiến vào Điền Viên Thiên Địa.
Đương nhiên, nếu kết cục như vậy, khi Điền Viên Thiên Địa không ổn định thì rất có thể sẽ bị Tứ Đại Tài Quyết Sử cảm ứng được.
Tuy nhiên, tu vi Tứ Đại Tài Quyết Sử còn chưa đủ, coi như có cảm ứng được nó không ổn định thì bọn họ cũng không có cách nào có thể đập nát được Điền Viên Thiên Địa.
Chỉ cần chờ trong Điền Viên Thiên Địa đến khi tinh thần lực của Bộ Phương khôi phục. Đến lúc đó, khi ra ngoài, đối mặt với Tài Quyết Sử hắn sẽ ném Hủy Diệt Làm Nồi ra, cho dù không nổ chết đối phương thì cũng phải nổ cho mặt đối phương đầy bụi đất.
Đáng tiếc, Tiểu U ra tay đã xáo trộn kế hoạch của hắn.
Đương nhiên, Bộ Phương cũng hiểu rằng Tiểu U muốn bảo vệ bọn hắn.
Tình huống lúc đó dường như rơi vào tuyệt cảnh, quả thật vô cùng nguy hiểm, nếu không với một cô gái cao ngạo như Tiểu U thì chắc chắn sẽ không bạo phát nguyền rủa.
- Thật sự là làm loạn mà.
Bộ Phương hơi đau đầu.
Bộ Phương cảm nhận được Nguyền Rủa Chi Lực không ngừng lớn mạnh trong cơ thể Tiểu U, lông mày hắn nhíu lại thật chặt.
Gió ở Điền Viên Thiên Địa rất mát mẻ, nó thổi lất phất thấm vào ruột gan.
Bộ Phương ôm Tiểu U bước vào nhà gỗ trước.
Ngưu Hán Tam đang ngủ say đột nhiên giật mình.
- Bộ lão bản, tình hình như thế nào rồi?
Ngưu Hán Tam ngớ người.
- Không có việc gì...
Bộ Phương lạnh giọng, nói.
Hắn đặt Tiểu U nằm trên ghế, lấy một cái muỗng Thanh Hoa Từ ra rồi múc một muỗng cháo nóng hôi hổi.
Món ăn này có cả Sinh Mệnh Tinh Quả và Tinh Nguyên Tử Tủy, nó ẩn chứa Sinh Mệnh Tinh Khí vô cùng nồng đậm.
Hắn đưa vào trong miệng Tiểu U.
Tiểu U theo bản năng nuốt xuống.
Được linh khí nồng đậm làm dịu xuống, sắc mặt Tiểu U dễ nhìn đi rất nhiều.
Tuy nhiên, mái tóc màu xanh bích ngọc vẫn như cũ, không thay đổi...
Bộ Phương không nói gì.
Hắn nghiêm túc múc từng muỗng, từng muỗng cho ăn Tiểu U ăn.
Nguyên một bát cháo đều được hắn đút cho nàng ăn hết, sau đó mới đặt Tiểu U nằm xuống một lần nữa.
Lông mày đang nhăn lại của Tiểu U bắt đầu giãn ra, rõ ràng sau khi dùng bữa thì cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
- Bộ lão bản... Đây là thế nào vậy? Hôm nay vẫn còn nghiên cứu Thực Khí Tử Vong sao?
Ngưu Hán Tam cẩn thận hỏi từng li từng tí.
Bộ Phương đứng dậy, thở ra một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận