Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2249: Trảo của Cẩu gia (1)

Hai cẩu trảo xuất hiện phía sau Minh Vương Thiên Tàng.
Không chỉ Minh Vương Thiên Tàng bất ngờ sợ hãi mà trong khoảnh khắc này, ngay cả Alpha cũng thấy sởn tóc gáy.
Đúng vậy, ngay lúc đó, khí tức trên người Alpha lập tức tiêu tán.
Đó là do hai vị cường giả Bán Thần ra tay.
Hai cẩu trảo từ bên cạnh Minh Vương Thiên Tàng vỗ từ mỗi hướng trái và phải, tốc độ rất nhanh như muốn phá vỡ hư không vậy.
Chỉ trong khoảnh khắc, trời sao nổ tung, hằng hà sa số Hư Không Loạn Lưu lao nhanh ở trong đó.
Tuy nhiên, đứng trước Hư Không Loạn Lưu kia mà cả hai cẩu trảo đều không quan tâm chút nào.
Trảo tử nhanh nhẹn và tinh xảo vỗ về phía Alpha.
Alpha phát ra một tiếng quát lớn:
- Làm càn!
Trên người hắn, ánh sáng sáng ngời đột nhiên nở rộ.
Trên đỉnh đầu hắn có một Tiểu Thế Giới hiện ra.
Tiểu Thế Giới kia chìm nổi, tản ra khí tức chí cao vô thượng, áp đảo vạn giới.
Dường như có Pháp Tắc Chi Lực đang dâng trào trong đó.
Bán Thần đã có thể lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực, nhưng nếu muốn hiểu được Pháp Tắc Chi Lực hoàn chỉnh thì vẫn còn thiếu một chút.
Đối mặt hai cẩu trảo kia, Alpha không thể tránh được.
Đều là Bán Thần, không ai hơn ai.
Sau khi chặn hết đường lui của Alpha, cả hai lập tức đụng độ với nhau.
Rầm rầm!
Song chưởng của Alpha va vào hai cẩu trảo.
Tiếng nổ kinh hoàng đột nhiên nổ ra, khí lãng như muốn xốc toàn bộ thế giới lên.
Các luồng không khí dâng trào không ngừng khiến Hư Không Loạn Lưu xung quanh bị đẩy ra!
Minh Vương Thiên Tàng kêu lên một tiếng, cả người bay ngược ra giống như một con thuyền nhỏ yếu ớt xoay sở giữa những cơn sóng lớn.
Một lúc lâu sau, hắn ta mới có thể ổn định cơ thể trong hư không.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn ta vẫn phải thở hồng hộc từng hơi.
Nhìn trước ngực bản thân, vật liệu kim loại ở đó đã bị nghiền nát thành từng mảnh…
Bùm một tiếng vang lớn!
Cả người Alpha đập lên trên chiến hạm.
Chiến hạm kia cũng mạnh mẽ giật lắc một trận .
Chấn động dữ dội gây ra âm thanh vù vù vang vọng trên chiến hạm.
Nhưng thật đáng tiếc... một trảo mà Cẩu gia và Đế Thính đã bàn bạc xong lại không thể giết chết Alpha ngay tại chỗ.
Alpha bò dậy từ trên chiến hạm, tràn đầy khí tức tản ra trên người hắn, áp lực kinh khủng và đáng sợ…
- Được, được, được lắm... Vậy mà dám giết ta! Hai con chó thật đúng là to gan lớn mật!
Alpha lau vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.
Cũng là do hắn bất cẩn, không cẩn thận một thoáng vậy mà lại bị Đế Thính và Địa Ngục Khuyển cùng lúc đánh lén.
Suýt nữa đã bị đánh chết.
Tuy nhiên, nếu hai con chó này chưa thể đánh chết hắn thì cũng có nghĩa là... hắn vẫn còn cơ hội.
- Cho các ngươi cơ hội các ngươi không cần, vậy mà lại lựa chọn cách cực đoan như vậy. Đang nói chuyện đàng hoàng, tại sao nhất thiết phải dùng vũ lực chứ?
Alpha rất tức giận.
Hắn cho rằng hắn làm mọi thứ đều rất chính xác .
Sau khi biết khu vực vốn là một Tiểu Thế Giới hỗn loạn này, bây giờ đã được thăng cấp thành Đại Thế Giới, hắn không chọn trắng trợn cướp đoạt.
Mà là lễ phép trao đổi đồng giá.
Nhưng sau đó thì sao?
Hai con chó này vậy mà lại lên kế hoạch đẩy hắn vào chỗ chết!
Hắn thật sự suýt nữa đã nghẻo luôn rồi.
Chủ yếu do hắn không dự đoán được trong cái Tiểu Thế Giới vừa mới ra đời này lại sẽ có hai vị Bán Thần.
Cho dù không hiểu Pháp Tắc được thấu đáo lắm nhưng dù sao bọn họ cũng là Bán Thần.
Tồn tại ở cùng cấp bậc với chính mình.
Hư không xé rách.
Đế Thính và Cẩu gia đều bước ra từ bên trong .
Nếu đã thất bại rồi, vậy không cần ẩn nấp nữa.
Thịt mỡ cả người Cẩu gia đều rung lên, uyển chuyển tao nhã bước đi ra ngoài.
Đế Thính vẫn bao trùm trong hắc khí như cũ, nhưng cũng không che giấu bốn cái chân ngắn nhỏ nữa.
Tóm lại... đây là hai con chó.
Hai con chó mà lại có sức mạnh vô địch như vậy khiến người ta ít nhiều cảm thấy có chút buồn cười.
Ít nhất, Alpha đã nhịn không được muốn cười ha hả.
Alpha hắn chính là sứ giả đến từ Đại Thế Giới, là kẻ đã được các cường giả trong Thần Triều công nhận.
Thân phận của hắn cao quý, hạ mình đi vào mảnh đất cằn cỗi này mà lại suýt chút nữa bị giết chết.
Một khi đã như vậy, vậy cũng không cần nương tay nữa.
Để cho thế giới này hóa thành cát bụi hoàn toàn đi.
Bùm!
Ánh mắt Alpha đột nhiên sáng ngời.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của hắn biến mất ngay tại chỗ.
Khi hắn lại xuất hiện thì đã đứng trước mặt Cẩu gia rồi, dùng một ngón tay chỉ vào đầu Cẩu gia.
Alpha lạnh lùng nói:
- Thật là một con chó béo... Thái Đao của Đại Tráng nhà ta đã đói khát khó nhịn rồi từ lâu rồi đây!
Nhưng khi chưởng này rơi xuống, cả người hắn lại thuấn di biến mất.
Đó thực sự là kiểu biến mất mà không hề báo trước, không phải kiểu biến mất vì tốc độ quá nhanh.
Đây chắc hẳn là một kiểu vận dụng Pháp Tắc Chi Lực.
Thịt mỡ trên mặt Cẩu gia run lên.
Bỗng nhiên.
Nó nâng Linh Lung Cẩu Trảo lên rồi đột nhiên đập vào một chỗ trong hư không.
Bùm!
Ở đó, một bóng người chợt xuất hiện.
Một đấm, một trảo va chạm vào nhau.
Hư không vỡ vụn từng chút một.
Thịt mỡ cả người Cẩu gia đều run lên.
Thân hình Alpha lại thuấn di biến mất.
Giọng nói lạnh lùng của Alpha vang lên:
- Các ngươi không làm gì được ta đâu… Pháp Tắc ta lĩnh ngộ được chính là Pháp Tắc Thuấn Di… là một loại thuộc về Pháp Tắc Không Gian mạnh nhất, chỉ hai con chó nhỏ nhoi như các ngươi sao có thể ngăn chặn được?
Sau một lần va chạm với Cẩu gia, người hắn lại biến mất.
Khi xuất hiện trở lại.
Vậy mà hắn lại ở sau lưng Đế Thính. Thật đúng như lời của hắn, di chuyển trong nháy mắt, xuất quỷ nhập thần.
Đế Thính ở trong hắc vụ mịt mù.
Trảo nhỏ cũng đánh ra, va chạm với một chiêu của Alpha.
Cả hai đều run rẩy mà lui về phía sau, rõ ràng là sức mạnh ngang hàng.
Để trở thành Bán Thần, trước tiên phải bắt đầu lĩnh ngộ Pháp Tắc, nhưng để lĩnh ngộ được Pháp Tắc lại cần vô số thời gian và tâm sức để ngưng tụ thành thần thức.
Như vậy mới được xem là Bán Thần.
Lúc trước, bởi vì Minh Vương Thiên Tàng không có nhiều thời gian lắm cho nên từ bỏ việc tiếp tục trùng kích lên Bán Thần, rồi chọn chinh phạt Minh Ngục.
Không ngờ không những không chinh phạt Minh Ngục thành công mà còn khiến bản thân rơi vào chỗ chết.
Pháp Tắc mà Alpha lĩnh ngộ được chính là Pháp Tắc Thuấn Di.
Vậy Cẩu gia và Đế Thính lĩnh ngộ được loại Pháp Tắc nào?
Minh Vương Thiên Tàng có chút tò mò.
Hắn ta lơ lửng trên bầu trời ở nơi xa.
Hắn ta không đủ tư cách để tham gia vào cấp độ chiến đấu mức này rồi.
Vết thương trên ngực hắn ta bắt đầu từ từ khép lại, không lâu sau là đã ngưng tụ.
Hắn ta đảo ánh mắt nhìn về phía trên chiến hạm.
Liếc Alpha đang chiến đấu vui vẻ một cái.
Tâm trí chuyển động.
Cả người lao ra.
Bùm một tiếng mà dừng trên chiến hạm.
Cánh cửa kim loại của lối vào chiến hạm được mở ra, Minh Vương Thiên Tàng nhân cơ hội đó lao vào.
Trong hư không.
Cẩu gia không ngừng đánh cẩu trảo ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận