Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2316: Ôi, là đồng hương à (2)

Notice: Undefined offset: 116
“Hộ giá hộ tống?”
“Mộc Hồng Tử này muốn bảo vệ mình bước lên đỉnh phong sao?”
“Bởi vì hắn ta không có cơ hội nhìn thấy đỉnh phong nên muốn để mình bước vào đỉnh phong, hoàn thành tâm nguyện của hắn ta?”
“Đây cũng là một loại chấp niệm.”
- Ta rất hiếu kỳ, đỉnh phong này ngưu bức đến mức nào? Người ưu tú như ta mà cũng trở thành Cổ thất bại, ta rất không phục.
Mộc Hồng Tử nghiêm túc nói.
Bộ Phương:
- …
Quả nhiên, căn nguyên của tất cả mọi thứ đều liên quan đến sự tự luyến.
Biết mục đích của Mộc Hồng Tử rồi nên Bộ Phương buông lỏng hơn nhiều. Nhưng hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng.
Nhưng Bộ Phương sẽ không cảm ứng sai thiện ý từ Mộc Hồng Tử.
Bộ Phương có thể cảm nhận được, mặc dù Mộc Hồng Tử này hiếu kỳ về hệ thống của mình nhưng lại khinh thường việc cướp đoạt.
Không sai, chính là khinh thường. Đó là sự kiêu ngạo của hắn ta, kiêu ngạo từ trong cốt tủy.
- Đúng rồi, nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là không phải người bản địa Minh Khư đúng không? Bởi vì ký chủ đều rất khó có khả năng là người bản địa Minh Khư. Ta có thể nói thật cho ngươi biết, Minh Khư ban đầu chỉ là hệ thống của Điền Viên Thiên Địa, đáng tiếc là bị phá hỏng… Ký chủ đầu tiên chết đi cho nên khắp nơi trong Minh Khư đều biến thành phế tích.
- Điền Viên Thiên Địa của ta, ngươi hẳn là cũng biết, cũng chính là Tiên Trù Giới…
Mộc Hồng Tử sờ cằm, nói.
Hắn ta có chút tò mò về lai lịch của Bộ Phương.
- Hỗn Độn Vũ Trụ rộng lớn mênh mông, cho nên ta có chút tò mò ngươi đến từ hành tinh nào.
- Giống ta, đến từ một Úy Lam Sắc Tinh Cầu xa xôi, tinh cầu kia có nước có đất liền, còn có đủ loại người, có xuân hạ thu đông, một năm bốn mùa, đẹp không tả xiết…
Mộc Hồng Tử say sưa nói.
Nhìn không ra tên này còn là một tên lắm mồm.
Mà Bộ Phương càng nghe sắc mặt lại càng thêm kỳ quái.
- Úy Lam Sắc Tinh Cầu… là Trái Đất sao?
Bộ Phương nhếch miệng nói.
Giọng nói đang thao thao bất tuyệt kia chợt im bặt.
Mộc Hồng Tử kinh ngạc nhìn Bộ Phương, đôi mắt lập tức phát sáng…
- Ôi, là đồng hương à!

Oành!
Trong nháy mắt, tinh thần lực của Bộ Phương trở về với thân thể.
Mà phía đối diện, Mộc Hồng Tử đang cười như không cười.
Ở xung quanh, mấy người Cẩu gia và Tiểu U đang lo lắng nhìn hắn.
- Tốt rồi, tán gẫu kết thúc. Từ hôm nay trở đi, Mộc Hồng Tử ta cũng chính là người Hạ Ấp Thần Triều phái đến, sẽ trở thành Chủ Tể quản lý Minh Khư Đại Thế Giới…
Mộc Hồng Tử đứng lên.
Trên dung nhan tuyệt mỹ lại là giọng nói đầy uy nghiêm.
Hắn ta đảo mắt nhàn nhạt nhìn qua.
Trên thân thể mọi người đều cảm nhận được một áp lực.
Đế Thính trốn sau lưng Cẩu gia run lẩy bẩy.
Mộc Hồng Tử vẫy tay, Đế Thính lập tức rơi vào trong lồng ngực Mộc Hồng Tử.
Sau đó hắn ta xoa xoa đầu Đế Thính rồi xoay người rời đi.
Trước khi rời đi còn quay đầu lại cười, nhìn Bộ Phương nháy mắt.
Ngay sau đó liền xoay người đạp không bay lên, từng bước đạp vào trên chiến thuyền.
Ầm ầm…
Tiếng kèn vang vọng.
Chiến thuyền bay lên trời.
Áp lực bao phủ Địa Ngục mới biến mất.
Cẩu gia nhìn thân ảnh Mộc Hồng Tử rời đi, thịt chó toàn thân đều run lên.
- Nam nhân này thật đáng sợ... thâm tàng bất lộ(*)! Thời Gian Pháp Tắc của ta ở trước mặt hắn cũng không có chút tác dụng áp chế nào, thậm chí còn bị phản áp chế… khẳng định hắn cũng lĩnh ngộ Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
(*)Thâm tàng bất lộ: che giấu bản thân rất kỹ.
Cẩu gia hít sâu một hơi, nói.
- Hắn lĩnh ngộ là Pháp Tắc Hủy Diệt…
Bộ Phương nói.
Cẩu gia nhất thời sững sờ, khó tin nhìn Bộ Phương.
“Tiểu tử Bộ Phương làm sao biết được?”
Ong…
Mà Bộ Phương cũng không trả lời Cẩu gia.
Ngược lại, hệ thống trong đầu vừa nãy bị Mộc Hồng Tử che đậy, lúc này phát ra âm thanh quen thuộc.
Giọng nói nghiêm túc, khiến đôi mắt Bộ Phương lập tức ngưng đọng lại…
Bạn cần đăng nhập để bình luận