Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1275: Cơm Chiên Trứng Phượng Hoàng (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Việc khai phá Điền Viên Thiên không thể gấp gáp được, Bộ Phương thả Nhâm Tam mắt Cuồng Sư vào trong đó để khai hoang, bản thân thì đi ra khỏi Điền Viên Thiên, trở lại ngoài hiện thực.
Lúc này, Nghê Nhan đang nằm ngủ rất yên tĩnh, tính mạng đã không còn nguy hiểm nữa, nhưng mà Tinh La Thiên Bàn đã bị Ma Chủ mạnh nhất đánh vỡ, chuyện này có chút khó giải quyết.
Bộ Phương cần Nghê Nhan thức tỉnh Tinh La Thiên Bàn để giúp hắn ủ rượu, nếu như Tinh La Thiên Bàn bị phá vỡ rồi, vậy thì Hoàng Tuyền Thảo và Nại Hà Hoa mà lúc trước Bộ Phương đã vào địa ngục để ngắt lấy kia cũng sẽ không còn tác dụng gì nữa.
Cho nên, Bộ Phương cảm thấy hắn phải tìm được cách để cứu Nghê Nhan trở về.
Bên trong đại điện ở Xà Nhân Đại Thành.
Lúc này, đám xà nhân đều không dám thở mạnh.
Tất cả mọi người đều run rẩy nhìn những bóng người đang ngồi ở trong đại điện.
Một nam tử mặc trường bào màu tím, mái tóc màu tím rủ xuống, khí tức trên người cực kỳ u ám, giống như rồng nuốt mặt trăng vậy, không ngừng đen kịt.
Loại khí tức này khiến cho tâm thần của đám cường giả Xà Nhân Tộc đều phải run sợ.
Còn có một cường giả Hải Tộc tóc vàng, lông mày vàng, nam tử này chỉ ngồi một chỗ mà uy áp trên người đã có thể làm cho cường giả Xà Nhân Tộc đều hít thở không thông.
Còn có thêm một lão giả khác trông còn đáng sợ hơn nhiều, ánh mắt hắn vừa nhìn thoáng qua đã khiến cho thân hình của đám cường giả Xà Nhân Tộc cứng đơ ra.
Lão giả này chắc chắn là một cường giả có thực lực vô địch tới mức mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi.
Bộ Phương và Minh Vương Nhĩ Cáp đã quay lại.
Đi vào trong đại điện của Xà Nhân Đại Thành.
Sau khi Minh Vương Nhĩ Cáp tìm được một vị trí thì ngồi xuống, nhìn những người trong đại điện với vẻ nghiền ngẫm.
Ánh mắt của Tử Tôn khóa chặt lên người của Minh Vương Nhĩ Cáp một cách vô cùng sắc bén, tên gia hỏa này lại dám tán tỉnh nữ nhi của hắn.
Tử Vân Thánh Nữ cũng không quan tâm đến ánh mắt của Tử Tôn, vừa nhìn thấy Minh Vương Nhĩ Cáp, nàng đã vui mừng chạy đến.
Cho dù Tử Tôn có trách mắng như thế nào thì cũng đều vô dụng, Tử Tôn tức đến đau cả phổi, nha đầu thối này.
Lão giả vừa nhìn thấy Bộ Phương, hai mắt lập tức sáng rực lên.
Trên người tiểu đầu bếp này có cơ duyên về việc Siêu Thoát, nhưng đáng tiếc là người thanh niên kia và con chó kia đều đang bảo vệ tiểu gia hỏa này, nếu không lão giả thật sự không nhịn được mà ra tay cướp mất.
Tu vi của lão giả cũng đã được khôi phục xong sau khi trở lại trên đại lục một lần nữa.
Tu vi của hắn hồi đó vô cùng đáng sợ, cực kỳ cường hãn, hiện tại lại càng không cần phải nói, tuy rằng chưa thể phá bỏ cái gông cùm kia, nhưng vẫn là một trong những người đứng đầu trên Tiềm Long Đại Lục.
Hắn cảm thấy bây giờ hắn có thể mặc cả với Bộ Phương một phen.
Ngao Bạch đến đây là vì Tiểu Bì đang nằm trên vai của Bộ Phương.
Con mẹ nó, kia là Hà Tổ đấy, có vẻ như tên nhân loại đó đã nuôi để làm sủng vật rồi, coi Hà Tổ của Hải Tộc là sủng vật sao, đây quả thật là một sự sỉ nhục mà!
Bây giờ, Ngao Bạch lại nhìn thấy Bộ Phương một lần nữa, nhưng trong lòng lại chợt rùng mình, trên mặt lộ rõ vẻ bàng hoàng.
Bởi vì hắn phát hiện, dường như hắn có chút không thể nhìn thấu tu vi của gã nhân loại này...
Tại sao lại không thể nhìn thấu vậy chứ?
Ngày hôm qua, tên nhân loại này chẳng qua vẫn chỉ là Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất, hôm nay đã đạt tới trình độ mà hắn không thể nhìn thấu rồi hả?
Tu vi này đã tăng lên Đăng Thiên Thê rồi sao?
Khóe miệng của Ngao Bạch miệng run rẩy.
Nghĩ đến con người này đánh gục cường giả Ma Hạt của Khư Ngục ở trong cung điện bằng đồng, đá vào bảy đại cường giả Thiên Hư Cảnh ầm ầm, vô cùng trâu bò giống như bàn tay vàng vậy.
Con mẹ nó, Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất, chắc chắn là tên nhân loại này đang giả heo ăn thịt hổ.
Nghe nói cơ duyên bên trong cung điện bằng đồng kia cũng bị tên loài người này cướp mất, nhân loại này... thật là biến thái quá đi!
Nhiều cường giả như vậy, thế mà một tên nhân loại như hắn lại có thể cướp mất cơ duyên.
Hắn nên nói cái gì đây?
Vì vậy, Ngao Bạch không thể nào trực tiếp mang Hà Tổ đang nằm trên vai của Bộ Phương kia đi được, đành phải đến đây thương lượng một chút.
Những cường giả của Xà Nhân Đại Thành đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một cảnh này.
Nhìn tên nhân loại đó nói chuyện cùng rất nhiều đại lão, cò kè mặc cả với vẻ mặt không chút biểu cảm như vậy, suy nghĩ của bọn họ có chút rối răm.
Tên nhân loại đó... chẳng phải là khách nhân của Nữ Hoàng Xà Nhân bọn họ sao?
Khách mời của Nữ Hoàng trâu bò như vậy hả!
Vũ Phù cũng cảm thấy bản thân có chút không hiểu nổi Bộ lão bản rồi.
Đây thật sự là Bộ lão bản có tu vi chỉ tới Chiến Thánh thất phẩm lúc trước đây sao?
Sau một hồi nói chuyện, thương lượng kéo dài khoảng một canh giờ, cuối cùng tất cả mọi người cũng giải tán.
Ngao Bạch bất lực, hắn không thể thuyết phục Bộ Phương, hắn cũng không có tư cách để thuyết phục Bộ Phương.
Tuy nhiên, trong lần thương lượng cuối cùng, hắn mời Bộ Phương một cách chân thành, nếu khi nào rảnh rỗi có thể mang Hà Tổ trở về Vô Tận Hải của bọn họ.
Còn đặc biệt đưa cho Bộ Phương một chiếc Linh phù được tạc thành từ vỏ sò, dùng để liên lạc và trao đổi thông tin.
Đương nhiên, Bộ Phương sẽ không từ chối yêu cầu này, theo hắn thấy, Vô Tận Hải vốn dĩ là một cái bảo tàng vô tận, đó là một đại dương bao la rộng lớn, nguyên liệu nấu ăn chắc chắn cũng loại hấp dẫn mọi người không kém đại dương bao la.
Bộ Phương cũng có sự tò mò của mình về hải dương.
Những món ăn mang hương vị của biển cả cũng có một sức hấp dẫn riêng.
Bộ Phương nhất định sẽ trở lại Vô Tận Hải, vì vậy hắn đã không từ chối Ngao Bạch.
Sau khi có được sự bảo đẩm của Bộ Phương, Ngao Bạch rời đi với nụ cười trên môi, mang theo binh đoàn Hải Tộc của hắn rời khỏi Xà Nhân Đại Thành để quay trở về trong Vô Tận Hải.
Mặc dù chuyến này đại quân Hải Tộc của bọn họ không thu được lợi ích gì đáng kể.
Thế nhưng, cũng đã biết được tin tức của Hà Tổ, chỉ điều này thôi đã đủ rồi.
Nếu là có thể bảo Hà Tổ trở về, thì Hoàng Kim Hà Tộc của bọn họ sẽ có thể quật khởi lần nữa, giành lại quyền lên tiếng trong Vô Tận Hải.
Lão giả muốn có được cơ duyên trên người của Bộ Phương, thương thượng với Bộ Phương một hồi lâu, nhưng tất nhiên là Bộ Phương sẽ không đưa Tiên khí cho hắn.
Bộ Phương cũng không thể đưa cho hắn được, dù sao Tiên khí đã bị hệ thống hấp thu hết rồi.
Vì vậy, Bộ Phương đã từ chối lão giả một cách tuyệt tình.
Tuy nhiên, hắn cũng nói cho lão giả biết ba năm sau sẽ có cơ duyên tiếp, bởi vì lúc đó cánh cổng của Tiên Trù Giới sắp mở ra.
Lão giả lập tức trở nên hưng phấn, ánh mắt đều trợn ngược đỏ bừng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận