Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2950: Tiểu Bạch, giết (2)

Notice: Undefined offset: 146
Giọng nói của Bộ Phương vẫn nhàn nhạt vang lên. Sau đó xuất hiện trước một trượng kia, tước vũ bào bay phất phới trong gió.
Bộ Phương giơ tay lên, cánh tay Thao Thiết bỗng nhiên bắt lấy trượng kia.
Uỳnh!
Một chân Bộ Phương đáp xuống đất, liên tục lùi về sau mấy bước, mỗi bước lùi lại đều khiến mặt đất vỡ nát.
Nhưng mà…
Ngăn cản!
Ánh mắt bà lão co rụt lại!
Tất cả mọi người xung quanh đều nín thở.
- Chuyện này…
- Mẹ nó! Sát phạt quyết đoán, còn dám đối đầu với người phụ trách đầu trường! Tên đầu bếp này chắc là điên rồi!
- Bích Ti đại nhân… có phải là được tặng quà đặc biệt không?

Rất nhiều người đều kinh hãi. Bởi vì từ lúc tham gia trận chiến đến nay, lúc thắng Bộ Phương đều lột quần áo của người thua. Cho dù là vòng đấu tư cách cũng không ra tay giết người.
Thế nhưng giờ phút này Bộ Phương lại lạnh lẽo như thần chết! Đầu bếp kia mà nghiêm túc đúng thật là quá khủng bố!
- Dám cản lão thân, tiểu tử à, lá gan không nhỏ!
Ánh mắt bà lão ngưng tụ, nói.
Bộ Phương bĩu môi, cản thì cản, phí lời?
Mắt Tiểu Bạch sáng lên, ngay sau đó lực hút bạo phát. Thần thức của Bích Ti vô cùng hoảng sợ. Nàng không muốn chết!
Nàng là người có dã tâm, nàng muốn trở thành Thánh Nhân Hỗn Độn, sao nàng có thể chết như vậy được?
Nếu như thần thức bị hút vào trong đó, Bích Ti biết nàng chắc chắn sẽ bị nuốt chửng tới cặn cũng không còn! Nếu còn thần thức thì nàng có thể ngưng tụ thân thể một lần nữa, có thể khôi phục lại được. Cho nên nàng không muốn chết!
Bích Ti giãy giụa như điên, nhưng lại không chạy thoát được! Từng chút từng chút một bị Tiểu Bạch hút vào bụng, một nửa đã bị hút vào trong.
Một màn này khiến tất cả mọi người đều tê hết cả da đầu!
Cuồng Ma lột y phục hoá ra lại đáng sợ như vậy. Đối thủ ngày trước của Bộ Phương và Tiểu Bạch giờ phút này sớm đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.
Bà lão kia nắm lấy trượng, muốn cứu Bích Ti ra. Nhưng lại phát hiện khí tức của tên đầu bếp trước mặt có thay đổi. Tóc đen chậm rãi biến thành màu trắng. Khí tức lạnh lẽo, kiêu ngạo hoàn toàn hiện lên trên thân đầu bếp này.
Đôi mắt Bộ Phương trở nên sắc bén. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, nắm lấy trượng, hất cằm.
- Bà lào này cũng rất ngông cuồng đấy! Có ngông cuồng hơn Khiếu Thiên ta không?
Bộ Phương thản nhiên nói. Trong giọng nói có khinh thường, kiêu căng khiến bà lão kia ngẩn người ra.
Ầm ầm!
Bà lão cảm nhận được khí tức trên người Bộ Phương vẫn tiếp tục tăng vọt, chậm rãi tới tầng thứ Thánh Nhân Hỗn Độn.
Hả?
Một tiếng vang lớn nổ ra!
Một quyền của Bộ Phương tóc trắng đánh bay bà lão kia ra! Bà ta thét dài trong phút chốc, tu vi của Thánh Nhân Hỗn Độn bộc phát.
Thân thể Bộ Phương khẽ cong, đột nhiên bắn ra như đạn pháo lên tận trời, đánh nhau với bà lão.
Toàn bộ đấu trường chấn động, giống như ngày tận thế.
Giờ khắc này Bộ Phương đúng là vô pháp vô thiên. Một khi Bạch Hổ Khiếu Thiên chiếm hữu, trận chiến kinh hãi toàn thành!
Bích Ti rú thảm, thần thức chỉ còn lại một phần ba. Nàng điên cuồng giãy giụa.
- Hồn đại nhân… cứu ta! Nhanh cứu ta… ta không muốn chết!
Bích Ti oán độc, điên cuồng, hoảng sợ.
Có lẽ lời cầu cứu của nàng đã có tác dụng, một tiếng nổ lớn vang lên như có Hung Thú điên cuồng phi tới.
Sau đó, cửa khu Ất mở toang ra. Một cỗ chiến xa màu đen lao tới, bên trên là một bóng người lạnh lùng mà uyển chuyển. Khí tức chìm nổi, vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn Bá Tước Hà Thu một bậc…
Bóng người kia xuất hiện, toàn bộ đấu trường đều như ong vỡ tổ!
- Thiên Nữ Nguyền Rủa, Hồn đại nhân!
- Mẹ nó! Lão đại xuất hiện! Chỗ dựa của Bích Ti đại nhân xuất hiện rồi!
- Tên đầu bếp kia chết chắc rồi, không ai có thể cứu hắn!

Tất cả mọi người đều sôi trào!
Uỳnh!
Thân thể bà lão bị đánh bay, nện trên vách tường. Vách tường vỡ nát, từng hòn đá vụn lăn xuống. Toàn bộ khu thành như đang run rẩy.
Trong hư không, Bộ Phương tóc trắng lơ lửng, hai tay ôm lấy ngực, giơ cao cằm, vô cùng kiêu ngạo.
- Dừng tay, Bích Ti là ngươi của ta, không được phép giết.
Nữ nhân trên chiến xa lạnh lùng nói ra.
Trên người nữ nhân kia bao phủ bởi một khí tức Hồn Ma đáng sợ, thực sự còn mạnh hơn một Đại Hồn Chủ.
Bên dưới, động tác của Tiểu Bạch bỗng dưng ngừng lại.
Trong hư không, Bộ Phương thì lạnh lùng liếc nhìn nữ nhân trên chiến xa kia.
- Nữ nhân kia, ngươi cũng rất ngông cuồng đấy! Có vẻ còn ngông hơn Khiếu Thiên ta nhỉ! Đến đi! Đánh nhau xem ai cuồng hơn! Trong mắt Khiếu Thiên ta các ngươi chỉ là rác rưởi!
Những người có mặt ở đây.
- …!
Nữ nhân trên chiến xa không có một chút thay đổi sắc mặt, không thèm để Bộ Phương vào mắt.
Uỳnh…
Tóc trắng tán đi, hoá lại thành tóc đen.
- Xin lỗi, ngươi nói cái gì, lặp lại lần nữa, vừa rồi thất thần nên không nghe rõ.
Bộ Phương biến thành tóc đen, xoa mặt thản nhiên nói.
Mọi người.
- …!
Tên đầu bếp này bị thần kinh à?
- Ta nói… thả người!
Nữ nhân trên chiến xa vẫn thản nhiên nói.
Lông mày Bộ Phương nhướng lên, gật gật đầu. Sau đó quay lại nhìn về phía Tiểu Bạch, duỗi một ngón tay về phía cổ, đi nhẹ một đường.
- Tiểu Bạch, giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận