Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1148: Giết hại lẫn nhau (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương chậm rãi từ dưới bụng Huyết Chúc Long đi ra, rất nhanh đã leo lên vách đá, trở lại bên cạnh Tiểu U.
- Đi thôi. Chúng ta rời khỏi đây.
Bộ Phương nói.
Nhìn vẻ mặt không đổi sắc của Bộ lão bản, Tiểu U cảm thấy có chút kinh ngạc. Tố chất tâm lý của Bộ lão bản thật tốt.
Đối mặt với Huyết Chúc Long mà không có một chút e sợ nào.
Vào trước khi Bộ Phương cùng Tiểu U chuẩn bị rời khỏi sườn đồi, ánh mắt sâu thẳm của Bộ Phương liếc nhìn Huyết Chúc Long một cái.
Cái đầu to khổng lồ này, lại còn là một con Thần Thú, không biết mùi vị thịt của con Huyết Chúc Long này như thế nào, nếu có cơ hội, thật đúng là muốn nếm thử một chút.
Hai người phi bay nhanh ra khỏi khu vực này.
Bọn họ không dám khinh thường, bởi vì Bộ Phương cũng không biết một nồi cá Huyết Hoa Thạch có thể chống đỡ được bao lâu.
Vào lúc hai người đi đến lối vào lúc trước, cảnh tượng trước mắt khiến họ trợn tròn mắt.
Bởi vì ở phía xa, hai Thạch Tượng Quỷ Vương đều đã bị tàn phá vỡ vụn, trên tảng đá đều dày đặc các vết nứt.
Cả hai người đều chấn động đứng nguyên tại chỗ, hai mắt đỏ rực nhìn nhau.
Bên trong nồi cá Huyết Hoa Thạch chỉ còn lại mảnh thịt cá, miếng thịt cá thơm mềm khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Cả hai tiến hành một trận đại chiến chỉ vì tranh giành miếng cá này.
Trong đó có một vị Thạch Tượng Quỷ Vương muốn chơi oẳn tù tì quyết định, nhưng một vị Thạch Tượng Quỷ Vương khác lại không vui, bởi vì hắn đã thua quá thảm, đến một miếng thịt cá cũng không có mà ăn.
Nhìn phía đối diện, Thạch Tượng Quỷ Vương kia đã ăn đến đầy miệng mỡ bóng loáng, hắn cực kỳ tức giận.
Bây giờ chỉ còn một miếng thịt cá cuối cùng, nếu lại thua nữa, Thạch Tượng Quỷ Vương cảm thấy mình sẽ tức điên lên mất.
Vì thế, hắn không không đồng ý chơi oẳn tù tì để quyết định.
Trực tiếp động thủ.
Hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương đánh nhau, xung quanh đều bị tàn phá tan nát hoàn toàn, cảnh tượng vô cùng tan hoang.
Chỉ có nồi cá Huyết Hoa Thạch này là không bị tổn hại gì.
Bộ Phương với Tiểu U nhìn vào đều trợn mắt há mồm, bọn họ ai cũng không ngờ, một khoảng thời gian vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương này tại sao lại thành ra như vậy?
Hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương nhìn nhau nhe răng trợn mắt, sau đó cầm Tam Xoa lên đánh về phía đối phương.
Xoạt xoạt!
Cả hai đều bị xuyên thủng, hoàn toàn vỡ nát, hóa thành đá vụn rơi trên mặt đất.
Hồn của hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương từ từ bay ra, cũng đang giãy giụa đánh nhau, nhưng cuối cùng lần này là đem đối phương xé rách nát vụn.
Bộ Phượng sững sờ trước những tia lửa sáng do sự ma sát giữa những khối đá.
- Chạy mau!
Đôi mắt Tiểu U co rụt lại, mở miệng nói.
Sau đó thân hình nàng đột nhiên tăng tốc, trong chớp mắt liền bị bắn ra xa.
Rống!!!
Một tiếng rồng gầm chói tai vang lên, tiếng rồng gầm gần như vang ra toàn bộ địa ngục Minh Khư, mặt đất trong chốc lát rung lên dữ dội.
Cuồng phong khủng khiếp nổi lên, đá vụn bay lên khắp nơi, linh dược bị hủy diệt.
Ở phía dưới sườn đồi, một con huyết sắc quái vật khổng lồ bốc lên, bởi vì hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương đã ngã xuống mà phóng lên tận trời.
Sắc mặt của Bộ Phương và Tiểu U đều biến đổi.
Hai người không ngờ đến, quá trình lấy Hoàng Tuyền Thảo thuận lợi như vậy, vậy mà cuối cùng lại bị hai tên ngốc Thạch Tượng Quỷ Vương này chỉ vì tranh giành đồ ăn mà giết hại lẫn nhau… Quấy nhiễu giấc ngủ say của Huyết Chúc Long.
Huyết Chúc Long này rất khó đối phó!
Đôi mắt màu vàng như một chiếc đèn lồng của nó khóa chặt vào người Bộ Phương và Tiểu U.
Huyết Chúc Long bỗng nhiên mở miệng, rít lên một tiếng.
- Kẻ xâm nhập kia… Chết đi!
Đôi cánh khổng lồ của nó vung lên, xung quanh có tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên, hư không vỡ nát.
Thân hình của Huyết Chúc Long bay nhào về phía Bộ Phương và Tiểu U.

Trong tòa Bạch Cốt cung điện nguy nga tráng lệ. Cung điện này được xây bằng toàn bộ xương trắng, bên trong hai lỗ của mỗi một khúc xương đều có một ngọn lửa đang cháy.
Một âm thanh xa xôi thăm thẳm đang vang vọng.
Bên trong đại điện.
Cẩu gia ngồi ở giữa đại điện, đang trò chuyện với một vị được bao phủ bởi màn sương máu mờ ảo ngay phía trên đại điện.
Bỗng nhiên, hàng lông mày của Cẩu gia đột nhiên giật một cái.
Hoàng Tuyền Đại Thánh ngồi ở vị trí chủ vị thân thể cũng chấn động một cái.
Sau đó, Hoàng Tuyền Đại Thánh đột nhiên nổi giận.
- Cẩu gia, ngươi trở lại làm cho ta rất vui, ta hy vọng ngươi có thể cùng ta tâm tình nhiều hơn, đáng tiếc… có kẻ không có mắt lại chọc giận Huyết Chúc Long của Thánh An đang ở đầu nguồn sông Hoàng Tuyền. Bản Thánh cần phải đi xử lý nó.
Hoàng Tuyền Đại Thánh nói.
Nhưng mà sau đó, Cẩu gia kia cũng đứng lên, toàn thân mập mạp đều là thịt bỗng nhiên run rẩy.
Mặt mũi Cẩu gia vô cùng cổ quái nhếch miệng nhìn về phía Hoàng Tuyền Đại Thánh, tay vung ra, xé rách khoảng không mà đi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh bị động tác của Cẩu gia làm cho ngây người.
Ngay tức khắc, màn sương máu lập tức sôi trào lên.
- Con chó ghẻ chết tiệt này! Lại dám tính kế bản Thánh! Đáng giận!
Sau đó giống như nghĩ thông suốt chuyện gì, bên trong Bạch Cốt đại điện truyền ra tiếng gầm giận dữ của Hoàng Tuyền Đại Thánh.

Đối mặt với Huyết Chúc Long uy vũ đáng sợ, cuối cùng Bộ Phương vẫn lựa chọn triệu hồi Tiểu Cáp.
Tay vung lên một cái, một thanh que cay hiện lên, que cay hướng về trong không trung bay lên.
Bờ bên kia sông Hoàng Tuyền.
Mũi Tiểu Cáp bỗng nhiên giật giật, que cay trong miệng bị cắn đứt một miếng, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.
- Que cay! Que cay gọi bản vương!
Ngay sau đó Tiểu Cáp liền bay lên không trung, phi về phía sông Hoàng Tuyền.
Hắn bước từng bước về phía sông Hoàng Tuyền, lòng bàn chân như chuồn chuồn lướt nước đạp lên mặt sông Hoàng Tuyền, thân hình hướng về phía đối diện nhanh chóng đuổi theo.
Hướng về phía que cay của hắn mà chạy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận