Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3143: Đã lâu không gặp (1)

Trù Thần? Nực cười.. Thế gian này chỉ có nam nhân kia mới có thể xưng Trù Thần!
Sắc mặt Độc Cô Vô Song vô cùng lạnh lùng, trong đôi mắt có kiếm ý sắc bén lóe lên một cái rồi biến mất, dẫn tới thiên địa chấn động… Thiết kiếm sau lưng đang chậm rãi run run, không ngừng phát ra tiếng chấn động nhìn về phương hướng đám người kia đang phi nước đại tới.
Độc Cô Vô Song chắp lấy tay, đi theo sau. Hắn muốn xem xem người tự xưng là Trù Thần này là người phương nào.
Độc Cô Vô Song chậm rãi đi trên phố. Nơi xa, đám người đang chen chúc. 100 năm chưa về, thành bang thế mà lại có thêm một quán ăn? Từ khi đại nhân qua đời, Độc Cô Vô Song hắn lần đầu tiên thấy được một quán ăn náo nhiệt thế này. Có thể khiến nhiều người tới xếp hàng như vậy chắc cũng có chút bản lĩnh.
Trong lúc nhất thời, nội tâm hắn cũng có chút hiếu kỳ. Trước quán ăn vô cùng náo nhiệt. Đám người hối hả, chen chúc nhau khiến Độc Cô Vô Song hít vào một hơi lạnh. Có cần phải đông như vậy không? Đại nhân năm đó cũng không hơn là bao.
- Xin hỏi một chút… đầu bếp trong quán ăn này, nấu ăn thật sự lợi hại như vậy sao?
Độc Cô Vô Song giữ lấy một người đang xếp hàng, nhíu mày hỏi thăm.
- Ngươi mới tới à? Từ chỗ khác tới đúng không? Ta nói cho ngươi biết, quán ăn này là quán ăn lâu đời, 100 năm qua vẫn luôn thu hút nhiều người như vậy. Cha ta nói lúc cha ta còn mặc tã, quán này đã vô cùng nổi tiếng!
Người kia có vẻ như xếp hàng có chút nhàm chán, vừa lôi vừa kéo Độc Cô Vô Song nói.
Những người xếp hàng xung quanh cũng thi nhau nói chuyện tào lao. Nói đông nói tây cuối cùng lại nói tới nhà ai có cô nương xinh đẹp nhất thành.
Độc Cô Vô Song rời khỏi đám người đó, ánh mắt nhíu lại. Quán ăn 100 năm tuổi…
Hắn đi theo hàng dài, dần đi lên. Hàng dài trọn vẹn hai con đường! Quả nhiên là vô cùng nổi tiếng.
- Này… vị huynh đài chen hàng như vậy là không phải đâu!
Ngay lúc Độc Cô Vô Song tới gần trước quán ăn thì một nam tử ăn mặc lộng lẫy xếp phía trước tỏ vẻ không vui, kéo Độc Cô Vô Song lại nói.
Độc Cô Vô Song nhướng mày, nghiêng đầu sang chỗ khác.
- Sao thế? Còn trừng mắt với ta cơ à? Ta nói cho ngươi biết, ở quán ăn Trù Thần không được phép gây sự. Cho dù là thần tiên cũng bị Trù Thần đánh phải bỏ chạy! Ngươi dám đụng tới ta một chút xem?
Sắc mặt nam tử kia lạnh lùng, đầu tiến sát gần Độc Cô Vô Song.
Độc Cô Vô Song nhàn nhạt nhìn hắn. Người này… không biết sợ là gì à. Nhưng dù sao hắn cũng lười so đo với một người phàm.
Hắn quay đầu nhìn về phía quán ăn, quán ăn đã mở, một bóng người gầy gò đi từ trong ra.
Hả?
Độc Cô Vô Song khẽ giật mình. Khách ở ngoài cửa thì vô cùng hưng phấn.
- Trù Thần! Trù Thần ra rồi!
- May quá, thật sự là hôm nay Trù Thần khai trương!
- Có thể nếm được mỹ vị nhân gian, không còn hối tiếc nữa mà!

Các thực khách vô cùng hưng phấn, ai nấy đều hô vang lên. Nam tử mặc cẩm bào kia huých vai Độc Cô Vô Song.
- Huynh đài à, ngoan ngoãn xếp hàng đi, không chừng còn có thể vào trong ăn món ăn của Trù Thần.
Độc Cô Vô Song không thèm để ý tới hắn mà nhìn chằm chằm về phía quán ăn. Hô hấp của hắn trở nên trì trệ, bóng người kia…
Bộ Phương mở cửa quán ăn ra, tay áo được sắn lên lộ ra cánh tay trắng nõn. Đột nhiên hắn sững sờ nhìn về phía ngoài cửa, đứng ở đó là một người quen thuộc. Mi tâm Bộ Phương hơi nhíu lại.
- Huynh đài! Không phải ta nói với ngươi rồi sao… thói quen chen ngang là không tốt? Mẹ nó… ngươi!
Nam tử kia còn đang nói lý với Độc Cô Vô Song.
Đột nhiên, Độc Cô Vô Song trực tiếp quỳ trên mặt đất. Đầu gối va vào mặt đất phát ra tiếng va chạm kịch liệt, mặt đất bị nện vỡ nát!
Nam tử mặc cẩm bào kia đột nhiên giật mình, hô hấp trở nên trì trệ! Dữ dội như thế sao? Vì ăn mà tôn nghiêm cũng không cần à?
- Huynh… huynh đài, ngươi thắng! Ta nhường cho ngươi, nhưng những người đằng sau không được đâu nhé.
Nam tử kia còn đang nói.
Độc Cô Vô Song nghiêng đầu sang chỗ khác, quét mắt liếc nhìn nam tử kia một cái. Đối phương khẽ rùng mình, giơ tay lên che miệng lại!
Mẹ nó… gặp phải cao thủ rồi!
Phía trước, hai mắt Độc Cô Vô Song trở nên mơ hồ, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Nam tử kia hoảng sợ không nói nên lời. Vì một miếng ăn mà phải diễn tới mức này sao?
Bộ Phương nhìn Độc Cô Vô Song, không ngờ là lại gặp hắn.
- Vào đi.
- Vâng… đại nhân!
Độc Cô Vô Song nâng tay áo lau qua nước mắt. Đại nhân chưa chết… đại nhân thế mà chưa chết… thật sự quá tốt rồi!
Độc Cô Vô Song đứng lên, đi thẳng vào trong quán ăn.
- Các vị, rất xin lỗi, vị này là bạn cũ của ta, mọi người thông cảm.
Bộ Phương thản nhiên nói với những người đang xếp hàng ở dưới.
- Ha ha, Trù Thần chê cười rồi, chúng ta nào có để ý?
- Đi thôi đi thôi, vị huynh đài này có cốt cách thanh kỳ, chúng ta không để ý!
- Trù Thần đại nhân hôm nay mở quán lâu hơn một chút là được rồi.

Các thực khách rất thông tình đạt lý, dù sao không biết điều cũng không được, uy thế của Bộ Phương rất khủng bố. Đến hoàng thất cũng phải nể mặt cơ mà. Một quán ăn có thể mở 100 năm, ông chủ chắc chắn bất phàm, chắc chắn là tiên sư!
Độc Cô Vô Song bước vào quán ăn, hắn nhìn xung quanh, phong cách quen thuộc khiến hai mắt hắn lại đẫm lệ. Tâm kiếm đạo, Độc Cô Vô Song Kiếm Tiên cứng như đá, vậy mà ngay thời khắc này lại yếu lòng khóc không ngừng.
Tất cả những thứ này…
- Không tệ, tu vi tăng rất nhanh, cứ đi ra ngoài quả nhiên là có thể trưởng thành.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên nhìn Độc Cô Vô Song nói.
Độc Cô Vô Song ngại ngùng xoa đầu.
- So với đại nhân còn kém nhiều.
- Không cần phải ngại, bây giờ ngươi đã chuẩn bị bước vào tầng thứ Thánh Nhân Đại Đạo, rất mạnh.
Bộ Phương nói.
- Giúp ta đón tiếp các thực khách, lúc nào đóng cửa thì chúng ta nói chuyện tiếp.
Bộ Phương nói.
Độc Cô Vô Song thì buông kiếm, vén tay áo lên, miệng cười toe toét.
- Cứ giao cho Vô Song, 100 năm nay không tiếp khách không biết là kỹ năng có phai nhạt không.
Độc Cô Vô Song nhẹ cười lên. Sau đó hắn xoay người đi tới cửa, bắt đầu sắp xếp các thực khách trật tự.
Khóe miệng Bộ Phương nhếch lên một cái, quay người đi vào bếp. Hắn mở quán rất đơn giản, từ khi mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn là kết thúc một ngày mở quán.
Độc Cô Vô Song thì vô cùng hưng phấn, hắn cứ đứng ở cửa không ngừng ngoắc mời chào khách. Tên này đúng là nghiện mời chào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận