Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1214: Bộ Phương trở lại rồi (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giống như cả người hắn đều bị bại lộ dưới một ánh mắt đang nhìn trộm nào đó, là kẻ nào dám nhìn lén hắn?
Trong đế quốc lạc hậu này của loài người, chẳng lẽ còn có nhân loại mạnh mẽ nào đang tồn tại sao?
Không thể nào...
Nhất định là vừa nãy bản thân đã cảm ứng sai rồi!
Đôi mắt của Hạt Hà ngưng tụ, hung ác nham hiểm thêm vài phần.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tiêu Tiểu Long đang thà chết cũng không chịu đáp ứng yêu cầu của bản thân, trong lúc nhất thời có chút mất hết hứng thú.
- A Mạc, cho phép ngươi bắt đầu nấu nướng, hy vọng đừng làm bổn thống lĩnh thất vọng.
Hạt Hà ra lệnh.
A Mạc nghe được lời nói của Hạt Hà, khí tức trên người hắn lập tức bùng lên, khuôn mặt hung ác nham hiểm ở dưới hắc bào lộ ra một chút hưng phấn.
- Đa tạ thống lĩnh thành toàn... Có loại nguyên liệu nấu ăn tuyệt vời như thế này, A Mạc tuyệt đối sẽ không để cho thống lĩnh thất vọng!
Hắn vung tay lên, toàn bộ các thanh sắt trong lồng đều đánh gãy.
Thân thể mềm mại của u Dương Tiểu Nghệ và Tiêu Yên Vũ đều run lên.
- Ngươi không được qua đây!
Cho dù Tiêu Yên Vũ có bình tĩnh như thế nào, nhưng lúc này, trong lòng cũng cảm thấy có chút hoảng loạn, lẽ nào hôm nay các nàng thật sự phải chết ở chỗ này sao?
Tai hoạ ập đến thực sự quá nhanh, Tiêu Yên Vũ và u Dương Tiểu Nghệ đều có chút khó có thể tiếp nhận được.
Tiêu Tiểu Long giận dữ gầm lên, hắn muốn giãy giụa.
Tuy nhiên, tu vi của hắn quá yếu, căn bản không có cách nào giãy giụa khỏi xiềng xích của tên cường giả Ma Hạt Tộc, chỉ có thể trơ mắt nhìn tên Ma Trù A Mạc đáng ghê tởm kia, từng bước đi tới gần Tiêu Yên Vũ cùng u Dương Tiểu Nghệ.
- Các tiểu bảo bối của ta, đừng sợ, nếu như các ngươi sợ hãi thì chất lượng thịt sẽ không còn ngon nữa... Nào, cười một cái cho bổn đầu bếp xem nào...
A Mạc từng bước tới gần, tay của hắn run lên, một con dao phay lập tức rơi vào trong tay của hắn.
Hình dáng của con dao phay kia rất kỳ lạ, trên thực tế, cũng không phải là hình dạng của một chiếc dao phay, đó là một thanh cốt đao, được mài giũa từ xương chân của một linh thú nào đó.
Con dao phay màu trắng với những hình ma văn được khắc lên trên đó, khiến cho con dao phay kia phát ra những làn sóng kỳ lạ, cực kỳ sắc bén.
Vút vút vút
Chiếc dao phay đang xoay tròn trong tay của A Mạc.
Ánh dao lập loè, một luồng khí lực tản ra, miệng của hắn toét ra, đầu lưỡi rủ xuống, lộ ra một nụ cười gớm ghiếc.
Nụ cười đó làm cho cả người của Tiêu Yên Vũ và u Dương Tiểu Nghệ lại càng run rẩy hơn.
Hạt Hà thống lĩnh của Ma Hạt Tộc ngồi trên ghế rồng, cũng hơi nheo mắt lại, lộ ra một chút chờ mong.
Hai mắt của Tiêu Tiểu Long trừng to lên, tràn đầy tơ máu, lửa giận bùng lên cuồn cuộn.
Thế nhưng hắn không thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Nhìn con dao phay kia, không ngừng tới gần Tiêu Yên Vũ và u Dương Tiểu Nghệ.
Tất cả cường giả của Ma Hạt Tộc trong khắp hoàng cung đều phát ra những tiếng cười cợt nhả.
Chiếc dao phay tản ra ánh sáng lạnh lẽo, tới gần u Dương Tiểu Nghệ, A Mạc có một bộ phương pháp riêng của hắn về cách xử lý những nguyên liệu nấu ăn này.
Bộ tộc Ma Trù rất giỏi trong việc nấu nướng và am hiểu về cách sử dụng các hương liệu.
Từng chiếc bình bằng xương trắm chứa đầy những hương liệu thơm nức treo lủng lẳng xung quanh cơ thể của hắn, đang xoay tròn quanh người.
Bộp một tiếng.
Con dao phay được A Mạc bắt lấy một cách chính xác.
Lúc này, hai mắt của A Mạc đột nhiên mở to.
Chém một dao xuống, cắt đứt chỗ động mạch của u Dương Tiểu Nghệ.
Khi xử lý nguyên liệu nấu ăn, trước hết phải lấy máu...
Đầu lưỡi của A Mạc vươn dài ra, vẻ mặt tràn đầy chờ mong cảnh tưởng máu tươi phun trào, mùi máu tươi thơm nức, khiến cho cả người khẽ run lên.
Đó là cái rùng mình khi phấn khích.
u Dương Tiểu Nghệ sợ hãi nhắm chặt hai mắt, toàn bộ cả người đều bị bao trùm trong tuyệt vọng.
Lòng nàng nguội lạnh như tro tàn.
Thế nhưng, đột nhiên.
Nàng cho rằng mình lập tức sẽ phải chết, nhưng sự đau đớn trong tưởng tượng đã không đến.
Mọi thứ xung quanh đều trở nên hết sức yên tĩnh.
Lông mi của nàng khẽ nhấp nháy rồi từ từ mở mắt ra.
Ngay sau đó, lại chợt nhìn thấy, chiếc dao phay kia chỉ cách động mạch của nàng một khoảng chưa tới một tấc.
Thế nhưng chính một tấc này, lại không thể tiến thêm một cách dễ dàng.
Thân hình của A Mạc cứng đờ, trong mắt đầy vẻ khó tin.
Cộc cộc cộc...
Tiếng bước chân rõ ràng vang lên bên tai của tất cả mọi người.
u Dương Tiểu Nghệ sững sờ, Tiêu Yên Vũ cũng sững sờ, lần lượt ngẩng đầu nhìn qua.
Đằng kia... Một bóng dáng mảnh khảnh gầy gò quen thuộc đang chậm rãi đi tới.
Bộ Phương bắt chéo tay lại, áo choàng lông vũ đang mặc trên người phát ra tiếng phần phật.
Tinh Thần Lực nhàn nhạt của hắn sôi trào mãnh liệt, nhìn cảnh tượng bên trong đại điện, thở phào một hơi nhẹ nhõm.
- Ta đã trở lại rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận