Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2333: Thưởng thú yến (1)

Giải quyết xong những tên cường đạo này.
Bộ Phương liền nói lời từ biệt với mọi người ở trong thôn, hắn mang theo một tên lâu la của bọn cường đạo rồi tiến về Vân Vụ Sơn.
Hắn cần phải mượn chiến thuyền của Vân Vụ Sơn.
Vân Vụ Sơn nằm ở hướng tây bắc thôn, nó là một ngọn núi hùng vĩ, nguy nga có sương mù bao phủ quanh năm, từ dưới sườn núi bắt đầu có Phong Tuyết nảy ra.
Có lẽ đã bị ảnh hưởng bởi Phong Tuyết Pháp Tắc của Đại đương gia cường đạo kia.
Tuy rằng bên trong Trại Tử còn có không ít tay chân của cường đạo ở lại, thậm chí còn có một vị mưu gia cấp bậc Bán Thần tồn tại.
Nhưng khi ở trong tay của Bộ Phương, cường đạo hại người như thế này tất nhiên giết chết dễ như trở bàn tay.
"Giết cường đạo coi như là làm chuyện tốt."
Mà tìm được chiến thuyền cũng không khó, sau khi tìm được chiến thuyền thì Bộ Phương lập tức lên thuyền để đi về phía Triều Đô Thần Triều.
"Mà chiến thuyền của cường đạo này cũng không lớn, nó chỉ cao hai tầng."
"So với chiến thuyền mà Mộc Hồng Tử cho mình thì chiến thuyền này căn bản chỉ là món đồ chơi."
"Hiệu suất và trang bị tiện nghi cũng kém hơn rất nhiều."
Nhưng mà đang trong hoàn cảnh đặc biệt nên Bộ Phương cũng không thể yêu cầu cái gì.
Có thể lấy được chiến thuyền đã là chuyện không tệ rồi.
Hắn bắt đầu khởi động trận pháp truyền tống trên chiến thuyền.
Bỗng nhiên chiến thuyền lao vào trong hư không, tốc độ của nó bắt đầu tăng lên rồi lướt đi giống như đã vượt qua một vùng thiên địa.
Chỗ Đại Thế Giới của Hạ Ấp Thiền Triều chính là Thiên Nguyên Đại Thế Giới.
Cũng là Nhất Lưu Đại Thế Giới giống như Long Cốc.
Mà Triều Đô Thần Triều lại nằm ở trung tâm của Thiên Nguyên Đại Thế Giới.
Địa phương mà trước đó Bộ Phương đáp xuống chính là Đại Thế Giới bên cạnh Thiên Nguyên, khoảng cách của chỗ ấy với Triều Đô của Thần Triều xa khoảng mấy chục vạn dặm.
Coi như Bộ Phương tự dựa vào bản thân mà phi hành cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Nhưng mà có chiến thuyền thì sẽ không giống nhau.
Chiến thuyền chỉ là công cụ dùng để qua sông.
Nếu như thiết lập truyền tống tốt thì có thể đạt được hiệu suất cao khi tiến hành xuyên qua.
Cho dù chiến thuyền của nhóm cường đạo này cũng không có trang bị gì tốt, nhưng ít nhất nó cũng là một chiến thuyền.
Sau mấy ngày lắc lư, cuối cùng Bộ Phương cũng cảm giác được chiến thuyền đã ngừng nghiêng ngả.
Ong...
Một luồng quang hoa bắt đầu tỏa ra.
Bộ Phương chậm rãi đi ra từ khoang thuyền trên chiến thuyền.
Hắn có thể cảm nhận được khoang thuyền trong chiến thuyền đã ngừng lắc lư.
Rầm.
Mở cửa khoang thuyền ra, Bộ Phương từ trong đó đi ra ngoài.
Đập vào mắt hắn là ánh sáng ban ngày chói mắt.
Vừa ló đầu ra thì linh khí dồi dào của thiên địa đã tốc thẳng vào mặt, nồng đậm đến mức khiến cho người ta hít thở không thông.
Linh khí thiên địa ở chỗ này so với thôn trước kia còn nồng đậm hơn rất nhiều.
- Ha ha ha... Mạc đương gia! Lần này lại mang đến bao nhiêu đầu bếp đây? Đại nhân nhà ta đã đợi lâu lắm rồi đấy!
Một loạt tiếng cười sang sảng vang lên.
Bộ Phương vừa mới ló đầu ra đã cảm giác được có tiếng cười ở phía xa hướng về phía hắn.
Bộ Phương không để ý đến người kia, ánh mắt hắn nhìn bao quát xung quanh.
Hắn phát hiện vị trí hiện tại của mình là một quảng trường rất lớn.
Quảng trường này vô cùng rộng lớn, bao la, mênh mông vô bờ, trên đó vẽ đầy trận pháp và ở trên không trung của quảng trường có chiến thuyền với các kiểu dáng khác nhau bay qua.
Những chiến thuyền này có tốt mà cũng có xấu, thậm chí Bộ Phương còn thấy một chiến thuyền rộng hơn cả chiến thuyền Hoành Độ Tinh Không lúc trước của Mộc Hồng Tử.
Dường như, quảng trường này chính là bến đỗ của chiến thuyền từ tứ phương khi đến Thần Triều.
Chiến thuyền đủ loại kiểu dáng đang trôi nổi.
Đánh giá xong tất cả những thứ này thì Bộ Phương mới quay đầu, hắn nhìn về phía người vừa cười to với chính mình.
Đó là một vị nam tử mặc thường phục, hắn ta để râu cá trê, nhìn tướng mạo trông có vẻ hơi bỉ ổi.
Giờ phút này, người kia đang nghi ngờ nhìn Bộ Phương.
- Hả? Ngươi là người nào, Đại đương gia đâu rồi?
Mặt Bộ Phương không có cảm xúc liếc nam tử kia một cái, hắn không đáp lại câu hỏi của người kia.
Tiểu Bạch chui ra từ bên trong chiến thuyền rồi đi đến bên cạnh người của Bộ Phương.
Bộ Phương buông tay xuống, hắn lấp tức thu hồi chiến thuyền vào bên trong Túi Không Gian Hệ Thống.
- Làm cách nào để đi ra ngoài?
Bộ Phương nhìn nam nhân kia một cái, hắn hỏi.
- Ta hỏi ngươi có nói đâu! Mạc Đại đương gia đâu rồi? Sao hắn lại phái một tiểu tử như ngươi tới đây hả?
Trong ánh mắt của nam nhân kia dường như có sự tức giận đang dâng lên.
- Mạc Đại đương gia nào? Thủ lĩnh của nhóm cường đạo kia à?
Bộ Phương nhíu mày hỏi lại.
Hắn nhìn tướng mạo bỉ ổi của nam tử kia một cái, mặt vẫn không chút thay đổi mà trả lời.
- Chết rồi.
- Chết rồi hả? Vậy hàng mà hắn đã đáp ứng với đại nhân nhà ta phải làm sao bây giờ? Bọn ta đều đã trả trước nguyên thạch hết rồi.
Nam tử có tướng mạo đáng khinh bỗng nhiên trở nên không vui, hắn ta gào lên.
- Các ngươi là cường đạo không nói đạo lý! Đắc tội với đại nhân nhà ta, cẩn thận đại nhân nhà ta phái binh đi tiêu diệt Vân Vụ Sơn của các ngươi!
Nam tử sốt ruột giơ tay lên, hắn ta chỉ thẳng vào mũi Bộ Phương rồi mắng.
Điều này khiến cho Bộ Phương phải nhíu mày lại.
Đôi mắt của Tiểu Bạch chợt lóe lên.
Xoẹt!
Một tiếng động do áo lụa bị cắt nát vang lên.
Ngay sau đó, quần áo trên người của nam tử có tướng mạo bỉ ổi chợt bung ra, cả người hắn ta trực tiếp bị ném đi, quét thành một đường cong tuyệt đẹp rồi rơi xuống ở phía xa.
Một số người trên quảng trường bị cảnh này thu hút, bọn họ đều không khỏi cười vang lên.
Bộ Phương khoanh tay trước ngực, hắn gật đầu với Tiểu Bạch.
- Tiểu Bạch, chúng ta đi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận