Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2037: Hoàn thành khảo hạch, lập tức thành thánh! (1)

Thịt Giao Xà Muối Tiêu này sử dụng nguyên liệu nấu ăn là Thú Thánh Nhất Tinh, trong nguyên liệu ẩn chứa năng lượng phong phú cùng với tinh khí dồi dào, sau khi nướng ở nhiệt độ cao khiến thịt cuộn lại, giòn rụm thơm ngon.
Bộ Phương rắc muối tiêu đã chuẩn bị sẵn cũng như các loại gia vị khác nhau vào, mùi thơm nức mũi tỏa ra khắp chân trời.
Giống như một bảo vật bị phủ bụi, đột nhiên bụi bị thổi bay mà nở rộ ra ánh sáng vô cùng chói mắt, chấn động lòng người.
Ầm ầm ầm!
Phía trên bầu trời, lôi vân cuồn cuộn kéo đến.
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn lôi vân quen thuộc, vẻ mặt hắn không chút thay đổi.
Lâu lắm rồi mới gặp lại lôi vân.
Đáng tiếc bây giờ Tiểu Bạch vẫn đang ngủ say nên không thể giúp hắn chống đỡ lôi phạt này, nếu không sau khi để Tiểu Bạch cắn nuốt lôi phạt lần này, nói không chừng có thể khiến thực lực của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Nói đúng ra, những món ăn mà Bộ Phương nấu trong lúc thi đấu lúc trước chỉ có thể xem như đồ ăn vặt, cho nên chưa từng dẫn động lôi phạt.
Bây giờ, món ăn khảo hạch Tiểu Thánh lần này là món ăn hoàn chỉnh nên đương nhiên sẽ dẫn động lôi phạt.
Hơn nữa, đây nhất định không phải là lôi phạt bình thường.
Bởi dù là nguyên liệu nấu ăn hay là kỹ năng nấu nướng đều rất đỉnh, Bộ Phương cũng coi như đã dồn hết tâm sức cho món ăn này rồi.
Lôi vân đè ép không ngừng lan rộng và tản ra từ trên trời.
Bộ Phương lại không ngẩng đầu nhìn bầu trời mà là vươn đũa gắp một miếng thịt rắn cho vào miệng.
Vừa cho miếng thịt vào miệng thì ngay lập tức vị mặn và chát của muối tiêu đã lan tỏa trong miệng, thịt rắn nóng hổi dường như bao trùm khắp khoang miệng.
Cùng với tác động của tinh khí từ thịt rắn khiến đôi mắt của Bộ Phương đột nhiên sáng ngời.
Hắn cắn nhẹ một miếng.
Phát ra một tiếng rắc giòn tan.
Thịt rắn kia lập tức bị vỡ, hơi nóng bốc lên, mùi vị gần như hoàn hảo khiến cả người Bộ Phương khẽ run.
Hương vị của muối tiêu kích thích vị giác khiến người ăn không nhịn được mà muốn ăn thêm, trong khi thịt rắn non mềm và mùi vị thơm lừng khiến người ăn muốn ngừng mà không được.
Bộ Phương gật đầu… Món này ngon thật.
Vốn dĩ hắn muốn nấu canh thịt rắn, nhưng bây giờ xem ra món Thịt Rắn Muối Tiêu này ngon hơn canh thịt rắn rất nhiều.
Thực ra, thịt rắn được chế biến thành món canh thịt rắn thì ngoài có nước canh ngon ra thì mùi vị của thịt rắn cũng không ngon lắm.
Hoàn toàn không thể so được với Thịt Rắn Muối Tiêu.
Đây cũng là lý do sau khi cân nhắc rất kỹ, Bộ Phương đã quyết định nấu Thịt Rắn Muối Tiêu.
Nơi xa.
Cường giả Long Thiên Giới đã trừng lớn mắt.
Mùi thơm trong không khí khiến hắn ta không khỏi nuốt mấy ngụm nước miếng, thật sự là quá thơm.
Hơn nữa nhìn Bộ Phương ăn làm hắn ta cũng nhịn không được muốn nếm thử.
Không chỉ hắn ta.
Thậm chí cả các khán giả nhìn thấy cảnh này qua trận pháp hình ảnh đều xôn xao lên.
- Trông có vẻ rất ngon!
- Chẳng lẽ tên này chém giết một con Thánh Thú Nhất Tinh thật sự chỉ để thỏa mãn cơn thèm ăn của bản thân sao?
- Đầu bếp chính là đầu bếp, vì ăn mà trực tiếp xử lý một con Thú Thánh.
...
Tất cả mọi người đều bị sốc trước hành vi của Bộ Phương, bọn họ không thể hiểu được cách làm đó. Dù sao thì bây giờ cũng đang thi đấu, nhưng hắn lại có tâm trạng nhàn nhã tìm nguyên liệu để nấu đồ ăn.
Điều này đúng thật là điên rồ.
Sột soạt…
Nơi xa, tiếng lá xào xạc.
Cường giả Long Thiên Giới đã bị món ngon của Bộ Phương hấp dẫn đột nhiên cảm thấy căng thẳng mà quay đầu nhìn sang, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ cảnh giác.
Trong bóng tối của khu rừng rậm có một bóng người chậm rãi xuất hiện.
Rầm một tiếng, đôi cánh trắng tinh và thánh khiết trên lưng khiến cho người khác nhìn vào rất thoải mái bỗng xòe ra.
Một vị cường giả Dực Nhân Cốc bay xuống.
- Thơm quá… Nếu không phải vì mùi thơm này thì ta khó mà tìm được đến đây…
Cường giả Dực Nhân Cốc đeo mặt nạ bạch ngọc, khóe miệng mỉm cười.
Ánh mắt của hắn ta khóa chặt vào cường giả Long Thiên Giới, dù sao thì hắn ta cũng lần theo dấu vết của tên cường giả này mới đến đây.
- Ngoan ngoãn giao ngọc bàn trong tay ngươi ra đây đi… Ngươi và ta vốn là hàng xóm, cớ gì vì một tấm ngọc bàn mà giết hại lẫn nhau?
Cường giả Dực Nhân Cốc cười nói hiền lành, giọng nói của hắn ta dường như tràn ngập ý mê hoặc.
- Cút! Điểu nhân dối trá!
Mắt cường giả Long Thiên Giới như sắp nứt ra, hắn ta hét lên.
Rắc rắc.
Đương nhiên cuộc nói chuyện của bọn họ không ảnh hưởng gì đến Bộ Phương. Bộ Phương lại gắp thịt rắn và tiếp tục nhét vào miệng.
Cường giả Dực Nhân Cốc kia cũng nhìn thấy Bộ Phương, trong ánh mắt hắn ta có hơi lạnh lẽo.
- Tên tiểu đầu bếp nhà ngươi vậy mà lại ở đây… còn chưa chết… Xem ra bọn họ đã thất thủ, để cho ngươi chạy thoát rồi. Nhưng ngươi cũng xui xẻo thật, gặp phải ta, thế nên lần này ngươi trốn không thoát đâu.
Cường giả Dực Nhân Cốc thu lại cánh, lông chim bay tán loạn, hắn ta thờ ơ nói.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng lôi đình vang lên.
Cường giả Dực Nhân Cốc và cường giả Long Thiên Giới đều không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đã bị rừng rậm che phủ.
Dường như sắc mặt bọn họ có hơi kỳ lạ.
Lời nói của vị cường giả Dực Nhân Cốc kia không hề ảnh hưởng đến cảm xúc của Bộ Phương.
Nhưng sắc mặt của các cường giả nhìn thấy cảnh tượng này thông qua trận pháp hình ảnh lại trông rất kỳ quái.
- Thanh niên… Không phải tên tiểu đầu bếp này trốn thoát đâu…
- Hắn trực tiếp làm thịt cường giả Dực Nhân Cốc nhà các ngươi rồi còn xử thêm một vị cường giả Thâm Uyên đấy…
- Dường như ta đã nghe được tiếng cánh của vị cường giả Dực Nhân Cốc này bị xé rách…
...
Bọn họ nhìn qua trận pháp hình ảnh nên tựa như là góc nhìn của thượng đế vậy, bọn họ có thể thấy rõ hoạt động của rất nhiều người tham gia dự thi, nhưng người dự thi lại không biết đã xảy chuyện cái gì.
Miếng thịt rắn cuối cùng được cho vào miệng.
Đôi mắt Bộ Phương chợt nheo lại.
Bộ Phương không thèm để ý đến vị cường giả Dực Nhân Cốc trước mặt kia.
Trong đầu hắn, giọng nói nghiêm túc của hệ thống vang lên.
“Đang đánh giá món ăn khảo hạch Tiểu Thánh…”
“Hoàn thành đánh giá món ăn, hệ thống đánh giá, cao cấp.”
“Chúc mừng ký chủ thông qua khảo hạch Tiểu Thánh…”
Vù…
Lời nói của hệ thống khiến khóe miệng Bộ Phương hơi cong lên.
Sau bao lâu, cuối cùng hắn cũng hoàn thành khảo hạch Tiểu Thánh.
Ầm ầm ầm!
Phía trên bầu trời, lôi vân cuồn cuộn tới trong nháy mắt.
Mây đen tạo ra cảm giác áp lực đáng sợ khiến cho cường giả Dực Nhân Cốc và Long Thiên Giới vô cùng kinh ngạc.
Một tiếng sấm vang, toàn bộ khu rừng rậm rạp dường như được bao phủ trong ánh sáng rực rỡ.
Đột nhiên, một đạo Lôi Long màu xanh thẳm trút xuống từ trên lôi vân rồi lao về phía Bộ Phương đang đứng.
Vẻ mặt cường giả Dực Nhân Cốc chợt cả kinh.
- Độ kiếp?
Các cường giả nhìn thấy cảnh tượng này qua màn sáng cũng không khỏi kinh ngạc.
Ánh mắt của rất nhiều cường giả Tiểu Thánh cũng co rụt lại.
Độ kiếp? Điều này không còn xa lạ với bọn họ nữa.
Độ kiếp là điều cần thiết để từ Chân Thần Cảnh bước vào Thánh Cảnh.
Hơn nữa người nào càng mạnh thì phải vượt qua lôi kiếp càng đáng sợ.
Dựa theo thiên phú mà chia thành Tam Trọng Lôi Phạt, Lục Trọng Lôi Phạt, Cửu Trọng Lôi Phạt…
Cái sau đáng sợ hơn cái trước!
- Tên ngốc này lại tiến hành độ kiếp ở đây? Sau khi độ kiếp chắc chắn hắn sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, làm sao hắn có thể ngăn cản ta được?
Đôi mắt của cường giả Dực Nhân Cốc lóe sáng.
Vỗ cánh sau lưng, đột nhiên hắn ta đáp xuống nơi xa.
Cường giả Long Thiên Giới gần như sắp tuyệt vọng.
Bộ Phương độ kiếp ngay lúc này cũng coi như là sắp đẩy hắn ta vào bước đường cùng!
Độ kiếp?
Bộ Phương cũng hơi sững sờ.
Bởi vì hắn cảm nhận được lôi vân đang rít gào.
Hình như hơi kỳ lạ.
Rốt cuộc là hắn đang trải qua lôi phạt của món ăn hay lôi phạt của bản thân Tiểu Thánh?
Ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên.
Phía trên bầu trời, lôi đình màu xanh thẳm kia đột nhiên biến thành màu tím.
Bạn cần đăng nhập để bình luận