Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2141: Giọt thần lực của Trù Thần (1)

Bộ Phương đi ra từ trong phòng bếp.
Khuôn mặt tái nhợt của hắn khiến cho Tiểu U khẽ giật mình, còn có Tiểu Hồ đang nằm trong ngực Tiểu U cũng hoảng sợ.
Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Bộ Phương trong trạng thái uể oải như vậy.
Tuy nhiên, cho dù sắc mặt rất khó coi, nhưng Bộ Phương vẫn không thể hiện một chút biểu cảm nào trên gương mặt.
Hắn đặt ba chén Thần Vẫn Kê lên trên bàn ăn, một món ăn đơn giản không có gì đặc biệt, mùi thơm cũng không đậm đà, chỉ có tinh khí bàng bạc đang bốc lên.
Đây là món ăn mà Bộ Phương đã nấu sao?
Vừa này, Bộ Phương ở trong phòng bếp là để làm món ăn này sao?
Tiểu U liếc nhìn Bộ Phương với vẻ có chút nghi ngờ, như thể hơi khó hiểu, Bộ Phương thật sự đang nấu đồ ăn sao?
Tại sao nấu đồ ăn lại có thể tạo ra cảm giác tử vong như vậy?
Chẳng lẽ nấu ăn còn nguy hiểm như vậy hay sao?
- Ăn đi, ta đặc biệt làm cho ngươi đấy.
Bộ Phương kéo ghế ra ngồi xuống, nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ đó của Tiểu U, lập tức nói một cách lơ đãng.
Đặc biệt nấu riêng cho nàng sao?
Tiểu U chớp mắt một cái, liếc nhìn Bộ Phương.
Sau đó cầm đũa lên.
...
Mà sau khi nhìn thấy Tiểu U chuẩn bị dùng bữa, tinh thần của Bộ Phương cũng được thả lỏng hoàn toàn.
Cả người uể oải ngồi trên ghế, bắt đầu suy nghĩ về những gì đã xảy ra vừa rồi.
Đại kiếp nạn vừa rồi được coi là kiếp nạn lớn nhất mà hắn gặp phải cho đến tận bây giờ, chỉ thiếu chút nữa thôi, hắn đã sắp phải đối mặt với cái chết.
Mà đó cũng là lần đầu tiên Bộ Phương cách cái chết gần như vậy.
Loại nguy cơ tử vong này không phải tới từ cường giả vô địch, cũng không phải đến từ một kẻ địch đáng sợ, mà ngược lại là đến từ hệ thống gần gũi nhất với mình.
Vì vậy, Bộ Phương bắt đầu suy nghĩ về nguồn gốc của hệ thống, cho tới tận bây giờ, nguồn gốc của hệ thống luôn là điều làm cho Bộ Phương vô cùng thắc mắc và tò mò.
Bây giờ, Bộ Phương phát hiện ra rằng dường như có một người đã từng là kí chủ của hệ thống ở trong thế giới Minh Khư.
Điều này nói rõ cái gì?
Mỗi lần Bộ Phương nghĩ đến điều này, hắn đều cảm thấy lạnh toát sống lưng.
Hệ thống không phải là một thứ tốt đẹp gì, có thể hắn sẽ giúp ngươi đạt đến đỉnh cao, nhưng một khi ngươi thất bại, ngươi sẽ bị vứt bỏ một cách tàn nhẫn.
Có lẽ, đã đến lúc bản thân nên chấn chỉnh lại tâm lý đối với hệ thống rồi.
Bộ Phương của trước đây luôn có một loại tâm lý ỷ lại vào hệ thống, tuy rằng loại tâm lý cũng không mạnh mẽ lắm, nhưng... ít nhất nó vẫn tồn tại.
Bây giờ, trong mắt hắn, dường như hệ thống bị bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc.
Tại sao hệ thống lại ra sức đào tạo các thế hệ ký chủ trở thành Trù Thần... như vậy chứ?
Bộ Phương cũng không phải kẻ ngốc, trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí cả, chỉ có bỏ ra thì mới có thể nhận được hồi báo.
Trước đây, Bộ Phương vẫn luôn cho rằng bản thân hắn kiếm Nguyên Tinh, Minh Tinh, Tiên Tinh thay cho hệ thống, mà hệ thống sẽ cung cấp tài nguyên cho mình để trợ giúp bản thân phát triển, đây là một cuộc trao đổi ngang giá công bằng.
Thế nhưng bây giờ xem ra, mọi chuyện lại không phải như vậy.
Hắn hít sâu một hơi, mùi máu tanh tràn ngập trong miệng.
Bộ Phương nheo mắt lại.
Lần này, nếu như không phải hắn ngưng tụ ra Tinh Thần Hải âm Dương Thái Cực, có lẽ bản thân có thể cũng đã bị hệ thống vứt bỏ, bị hệ thống mạt sát giống như kí chủ đời trước rồi.
Sự xuất hiện của âm Dương Thái Cực này, có lẽ nằm ngoài dự kiến của hệ thống.
Cho nên, bản thân mới có thể giành được một cơ hội để sống sót.
Vậy thì, vấn đề đã xuất hiện rồi.
Nguồn gốc của âm Dương Thái Cực... đến từ thế giới kiếp trước của bản thân, lẽ nào kiếp trước... còn có liên quan gì đến hệ thống hay sao?
Bộ Phương nheo mắt lại, tựa người vào ghế và chìm đắm trong suy nghĩ.
Mà xa xa.
Tiểu U cầm đôi đũa gắp lên một miếng thịt gà trong Tam Bôi Kê.
Ba chén Thần Vẫn Kê, đây là một món ăn trong thực đơn Trù Thần, mang theo mùi vị của gừng, mùi vị của tỏi giống như một món ăn bình thường.
Ngửi thấy mùi thơm, rất không phù hợp với đặc điểm nhận dạng của các món ăn trong thực đơn Trù Thần.
Thế nhưng, chính món ăn này suýt chút nữa đã giết chết Bộ Phương.
Tiểu U nhìn miếng thịt gà hiện ra màu nâu đỏ, há đôi môi tái nhợt ra, đưa thịt gà vào trong miệng.
Hàm răng cắn chặt xuống, thứ đầu tiên trào ra trong miệng là mùi vị của dầu.
Thịt gà được chiên qua dầu trước, khiến cho hơi nước trong đó đều bốc hơi hết.
Sau đó, bỏ vào trong nồi để xào, thịt gà nấu như vậy sẽ thơm ngầy ngầy vô cùng, cực kỳ giòn tàn.
Cắn một cái như thể đang ma sát hàm răng, khiến trước mặt Tiểu U đều không khỏi sáng ngời.
Hơn nữa, quan trọng nhất là vừa cắn miếng thịt ra, mùi thơm từ thịt nồng nàn đến mức bao trùm toàn bộ cơ thể của Tiểu U vào trong đó.
Nàng thậm chí đã không còn khả năng suy nghĩ nữa, chỉ còn lại sự yêu thích đối với món ăn này.
Nàng liên tục duỗi đôi đũa ra, gắp lấy gắp để, bất tri bất giác đã ăn hết toàn bộ đồ ăn.
Tinh khí bàng bạc tràn vào trong người nàng.
Sắc mặt vốn dĩ đang tái mét của Tiểu U, trong nháy mắt đã trở nên đỏ bừng, thậm chí còn đỏ đến mức trông rất quyến rũ.
Chi... chi...
Tiểu Hồ ngồi xổm một bên, nhìn Tiểu U ăn hết đồ ăn với vẻ có chút ủy khuất.
Mặc dù mùi thơm của món ăn này không nồng nàn lắm, nhưng Tiểu Hồ vẫn cảm thấy có một cảm giác rất kỳ lạ, đó là cảm giác thèm thuồng.
Đúng vậy, đó chính là một loại khát vọng làm cho người ta khó có thể từ chối được.
Đối mặt sự khao khát này, Tiểu Hồ rất muốn ăn.
Nhưng mà, Tiểu U... lại một hơi ăn hết sạch rồi.
Điều này làm cho Tiểu Hồ rất tủi thân.
Tiểu U liếc nhìn Tiểu Hồ, lại nhìn sang chiếc bát sứ thanh hoa, trong mắt lộ ra vẻ khó tin.
Món ăn này... dường như có ma lực đặc biệt!
Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Đây là món ăn do Bộ Phương làm ra sao?
Sao lại khác hoàn toàn so với các món ăn khác trước đây vậy,hơn nữa lại hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Các món ăn trước đây có mùi thơm nồng nàn tỏa ra ngào ngạt, màu sắc và hương vị đều có đ ủ.
Thế nhưng mùi thơm của món ăn này, chỉ những ai đã từng tự mình nếm thử thì mới biết được.
Tiểu U liếc sang Bộ Phương đang ngồi trên ghế suy nghĩ ở đằng xa kia, dường như có tia sáng đang lưu chuyển trong đôi mắt của nàng.
Vù vù...
Đột nhiên.
Dường như có những biến động kỳ lạ đang lan rộng ra trên cơ thể Tiểu U.
Chẳng mấy chốc, những sợi tóc màu xanh khói của nàng đã biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Cuối cùng, hoàn toàn biến thành một màu đen nhánh vô cùng xinh đẹp, lại một lần nữa khôi phục lại màu sắc trước đó.
Hơn nữa...
Rầm rầm rầm!
Khí tức trên người Tiểu U bắt đầu tăng lên mạnh mẽ.
Tốc độ tăng lên này, nếu như để người khác thấy được, chắc chắn sẽ bị dọa cho sợ ngây người.
Bởi vì mấy hôm trước, Tiểu U vừa mới uống Rượu Hoàng Tuyền Nại Hà cao cấp và tu vi đã được tăng lên.
Vậy mà bây giờ... chỉ mới ăn một món ăn được nấu bằng những nguyên liệu cực kỳ bình thường, mà đã bắt đầu đột phá rồi.
Bang bang bang bang!
Nó giống như một vụ nổ liên hoàn.
Khí tức trên người Tiểu U không ngừng tăng lên.
Từ Tiểu Thánh Nhị Chuyển tăng một mạch thuận buồm xuôi gió lên đến cấp độ Tiểu Thánh Cửu Chuyển!
Một món ăn đã có thể đạt đến đỉnh cao chỉ trong vòng một ý niệm...
Ngay cả Bộ Phương đang đứng trầm ngâm ở phía xa kia cũng phải giật mình, đột ngột nhìn sang, chợt nhận ra tu vi của Tiểu U đang tăng lên một cách nhanh chóng, chỉ trong chốc lát đã tăng lên thành Tiểu Thánh Cửu Chuyển rồi hả?
Bộ Phương choáng váng.
Vẻ mặt bàng hoàng.
- Không đúng... Không thể nào là nguyên nhân do đồ ăn được!
Bộ Phương nhíu mày thật chặt.
Mặc dù ba chén Thần Vẫn Kê không tồi, có lẽ cũng có thể nâng cao tu vi của Tiểu U.
Thế nhưng... chắc chắn không thể nào làm cho Tiểu U đột phá nhiều chỉ trong nháy mắt như vậy được.
Người bình thường tu hành mấy trăm năm mới có thể tăng từ Tiểu Thánh Nhị Chuyển lên Tiểu Thánh Cửu Chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận