Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3169: Khát vọng… chỉ có lột y phục (1)

Không có đại quân Hồn Ma, ngược lại xuất hiện ba người quen cũ, vô số cường giả ở đây nhớ tới lúc Hồn Thần vung tay hô to đại quân Hồn Ma đều cảm thấy buồn cười.
Hồn Thần có bị đánh vỡ đầu cũng không ngờ Bộ Phương lại vây hậu phương của hắn, ở trong Vũ Trụ Hồn Ma muốn làm gì thì làm, chặt đứt trợ lực của mình!
- Đúng là kỳ diệu!
Trên bầu trời, Nguyên Thủy Thiên Tôn vuốt râu cười lớn. Hắn cảm thấy vô cùng kỳ diệu. Vây quanh Vũ Trụ Hồn Ma, thừa dịp Hồn Thần chưa xuất thế xử lý hết đại quân Hồn Ma hùng hậu. Ý tưởng này vừa khéo những cũng vừa to gan. Có lẽ cả thế gian này chỉ có Bộ Phương dám làm như vậy. Đổi lại là bọn hắn, thâm nhập vào Vũ Trụ Hồn Ma chắc chắn là không được. Dù sao thì sào huyệt của Hồn Ma không phải là nơi người bình thường có thể vào được.
Vì vậy bọn hắn cũng không ngờ rằng có thể bao vây Vũ Trụ Hồn Ma lại, sau đó diệt sạch đại quân Hồn Ma trợ lực của Hồn Thần.
Trong Vũ Trụ Hồn Ma không có linh khí, bọn hắn đã từng thi triển thần thông một lần ở đó tiêu hao quá nhiều pháp lực, mà pháp lực lại không thể được bổ sung, chắc chắn sẽ không đánh lại được Hồn Ma. Cho nên bọn hắn cũng không ngờ có thể vây Vũ Trụ Hồn Ma lại và giết hết đại quân.
Ý tưởng này không tệ, nhưng hành động trên thực tế lại rất khó. Nhưng bây giờ xem ra Bộ Phương hẳn đã hoàn thành cái hành động vĩ đại này. Đúng là giúp bọn hắn nhẹ nhõm hẳn.
Không có đại quân Hồn Ma, bọn hắn chỉ cần đối phó với Hồn Thần. Đương nhiên là sẽ nhẹ hơn rất nhiều. Trên thực tế so với Hồn Thần thì đại quân Hồn Ma cũng vô cùng đáng sợ.
Đại quân Hồn Ma như cá diếc sang sông, không có một ngọn cỏ hay sinh linh nào có thể thoát được, đây là thực sự là đại nạn.
Nhưng mà Hồn Thần là đại nạn cuối cùng, nếu không có biện pháp xử lý thì Hồn Ma vẫn sẽ ngóc đầu trở lại!
Trong hư không, đôi mắt đỏ kia tràn đầy sự phẫn nộ.
- Tên đầu bếp thối… ngươi làm cái gì với Vũ Trụ Hồn Ma của ta!
Nhìn thấy những cánh hoa đang tung bay từ vết nứt kia, Hồn Thần cảm thấy kỳ quái. Ở trong Vũ Trụ Hồn Ma đừng nói là cánh hoa, cho dù một cọng cỏ cũng không sống được, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Khi hắn bị phong bế, rốt cuộc tên đầu bếp kia đã làm nên chuyện gì bi thảm với Vũ Trụ Hồn Ma của hắn.
- Không có gì cả, ta chỉ phục vụ đại chúng. Cùng một thế giới, cùng một ước nguyện, cùng một nguyên tắc. Ta giúp ngươi thu dọn Vũ Trụ Hồn Ma một chút. Bây giờ ở đó non xanh nước biếc, hoa cỏ đua nở, nhất định ngươi sẽ rất thích. Không cần cảm tạ ta, ta chỉ tiện tay giúp đỡ thôi.
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên nói.
Người xung quanh đều ngẩn cả ra, có chút mê sảng nghe không hiểu. Nhưng mà Độc Cô Vô Song có thể hiểu, so sánh Vũ Trụ Hồn Ma lúc trước với bây giờ hắn vô cùng bội phục Bộ Phương. Vũ Trụ Hồn Ma bây giờ như nước sông cuồn cuộn, phát triển mạnh mẽ.
- Ha ha!
Hắn cuối cùng vẫn không nhịn được mà bật cười. Ma địa thâm sâu thế mà lại bị đại nhân biến thành một Vũ Trụ đầy hoa. Tưởng tượng Hồn Thần ngao du trong biển hoa, Độc Cô Vô Song nhịn không được mà cười bò trên mặt đất.
Bộ Phương liếc nhìn Độc Cô Vô Song cười không nhịn nổi, không hiểu đối phương đang cười cái gì. Bộ Phương nhớ tới lời nói vừa rồi của hắn, có gì buồn cười sao?
Những người xung quanh vẫn cứ ngẩn ra. Tuy Hồn Thần không biết rõ là xảy ra chuyện gì nhưng hắn có thể cảm nhận được trong tiếng cười truyền đến của Độc Cô Vô Song đầy ác ý.
Hồn Thần hắn đã bao giờ bị chế nhạo như thế!
- Muốn chết!
Mắt đỏ giận dữ, Hồn Thần bắn ra lơ lửng trong hư không. Xoẹt một tiếng hóa thành một tia sáng màu đỏ trong nháy mắt vượt xa ngàn vạn lý xuất hiện trước mặt Độc Cô Vô Song.
Uỳnh!
Khí tức đáng sợ giống như cả một ngọn núi cao đang ép xuống khiến Độc Cô Vô Song đang cười đột nhiên im bặt.
Bộ Phương nhướng mày.
- Tiểu Bạch!
Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, ngay sau đó đánh một quyền về phía Hồn Thần.
Uỳnh!
Tiếng vang lớn nổ ra, Độc Cô Vô Song bị làn sóng năng lượng trùng kích liên tục lùi về phía sau mấy bước. Bộ Phương thì chắp lấy tay lạnh lùng, tước vũ bào tung bay, nhìn qua vô cùng oai hùng.
Một quyền của Tiểu Bạch đối đầu với Hồn Thần, hai người giằng co. Sức mạnh Tội Ác bùng lên. Tiểu Bạch dưới sức mạnh Tội Ác như một con thuyền nhỏ giữa đại dương mênh mông.
Nhưng Tiểu Bạch vẫn không hề sợ hãi, không có dấu hiệu rút lui. Mắt cơ giới càng sáng chói, cánh tay hở ra một lỗ nhỏ, khí lãng màu vàng dâng lên.
Bành!
Một quyền cứ thế mà khiến Hồn Thần nện lui. Toàn thân lơ lửng trong không trung, xung quanh là sức mạnh Tội Ác không ngừng bao trùm, hóa thành trường mâu, nắm chặt trong tay.
Trên thân thể Tiểu Bạch không có pháp lực, không có thần lực chỉ có khí lãng màu vàng đang cuộn trào mãnh liệt, đó là một loại sức mạnh thuần túy. Sau khi Bộ Phương sửa chữa thay đổi thì sức chiến đấu của Tiểu Bạch bây giờ vô cùng mạnh. Mạnh cỡ nào thì quan sát trận chiến có thể rõ.
Các cường giả ở đây đều hít vào một hơi lạnh. Con rối kia thế mà có thể một quyền đánh bay Hồn Thần. Tuy Hồn Thần không ngưng tụ thân thể chưa đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất nhưng con rối kia cũng mạnh quá rồi. Một ngàn năm trước, cũng không có mạnh tới mức này.
- Trời ơi! Bạch Gia uy vũ!
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Lạt Điều, vô cùng hưng phấn nói với thần nữ tú lệ bên người.
- Mỹ nữ, thấy không, chiến thần anh tuấn khôi ngô kia là bạn thân của ta đấy!
Nhóm Cẩu Gia và Tiểu Hồ cũng vô cùng hưng phấn.
Trong hư không, thân thể Tiểu Bạch tản ra nhiệt khí, Độc Cô Vô Song thì hít sâu một hơi. Không tìm đường chết, không tìm đường chết…
Hồn Thần kia đã để mắt tới Độc Cô Vô Song hắn, đã hai lần muốn giết hắn rồi. Nếu như không phải có Bạch Gia thì cái mạng này của hắn sớm đã tèo.
Nhưng Tiểu Bạch đúng là rất mạnh, ở Vũ Trụ Hồn Ma lấy một địch nhiều cho dù là Đại Hồn Chủ mạnh nhất cũng bị Tiểu Bạch đánh lui. Chẳng lẽ… đại nhân không cần xuất thủ, vẻn vẹn Tiểu Bạch cũng có thể trấn áp Hồn Thần ư? Nếu thật vậy thì quá tốt rồi!
Trong đôi mắt Hồn Thần tản ra tia đỏ rực, hắn nhìn chằm chằm Tiểu Bạch. Đối mặt với con rối này, hắn cảm thấy mình đang đối mặt với cả Vũ Trụ tinh không. Con rối này khác hoàn toàn với ngàn năm trước.
Bộ Phương chắp lấy tay, bộ Trù Thần vẫn lơ lửng xung quanh thân thể hắn. Sau đó giơ tay lên vỗ vỗ vào bụng Tiểu Bạch, rồi lại nhìn Hồn Thần và cường giả xung quanh, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Tiểu Bạch, bật hết hỏa lực để thế gian được chiêm ngưỡng, ngươi đã trở về. Ngươi không thích lột y phục nữa à? Lột hết y phục của Hồn Thần ra, thần thoại về ngươi sẽ vang danh khắp Vũ Trụ.
Bộ Phương nói.
Uỳnh…
Ngay sau đó, khí tức của Tiểu Bạch đột nhiên tăng vọt!
Bành bành bành!
Tầng tầng lớp lớp sóng năng lượng đánh ra. Sau đó Tiểu Bạch như hóa thành mặt trời gay gắt, cháy hừng hực, vô cùng sáng chói, quanh thân thể còn có khí lãng màu bạch kim.
- Kẻ nào gây sự… cút ra khỏi quán, lột sạch y phục!
Âm thanh cơ giới của Tiểu Bạch chấn động vũ trụ.
Sau đó… bàn chân giẫm mạnh trong tinh không.
Bành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận