Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 317: Chí Tôn chiến, Huyết Vệ vào thành!

Chí Tôn chiến, Huyết Vệ vào thành!
Liệt Dương Điểu, thuộc tính hỏa, là linh thú cường đại sống ở Thập Vạn Đại Xuyên, số lượng hết sức thưa thớt.
Mỗi con Liệt Dương Điểu đều có lực chiến đấu vô cùng cường hãn, bởi vì đây là linh thú cấp tám, chỉ cần ngọn lửa dâng lên, cường giả cấp bảy cũng có thể bị đốt thành tro bụi.
Trong Hạo Thiên Tháp của Thập Vạn Đại Xuyên cũng chỉ có hai con Liệt Dương Điểu, con nào cũng vô cùng trân quý.
Không ai nghĩ tới, hôm nay lại có một con Liệt Dương Điểu bay đến đây. . .
Hơn nữa, trên phần lưng hỏa vũ của Liệt Dương Điểu còn một vị lão giả hơi mập ngồi xếp bằng, lão giả này ăn mặc rất phóng khoáng, mái tóc trắng bay lượn trong gió.
Nhưng những thứ này cũng không phải nguyên nhân chủ yếu hấp dẫn người khác, lão giả hơi mập này hấp dẫn ánh mắt toàn trường, chủ yếu là bởi vì ... lão giả này đang cầm một cục băng ăn không ngừng. . .
Cỡi Liệt Dương Điểu, ăn băng. . . Làm sao ngươi lại chơi như vậy?
Diệp Vân Thanh, cũng chính là vị lão giả hơi mập này, là đại trưởng lão Hạo Thiên Tháp Thập Vạn Đại Xuyên, tu vi sâu không lường được, hắn vừa xuất hiện, khí tức đáng sợ đã khuếch tán ra xung quanh, áp chế hai vị Huyết Vệ đang rục rịch muốn động phải bình tĩnh lại.
- Mỹ vị. . . Đáng tiếc làm thịt nhiều Á Long cấp tám như vậy, lấy ra nhiều gan rồng như vậy, chỉ làm ra một cây này, tài nấu nướng của lão phu vẫn kém hơn Bộ lão bản không ít.
Lão giả nhìn cục băng trong tay, không nhịn được thở dài, lắc đầu, sau đó đút cục băng kia vào trong miệng.
Ở trước mắt bao người, biểu hiện trên mặt lão giả xảy ra mười mấy loại biến hóa.
Ngay cả cường giả Hạo Thiên Tháp cũng trợn mắt há hốc mồm, thì ra đại trưởng lão của bọn họ còn có thể làm ra nhiều vẻ mặt trước đây chưa từng gặp như vậy. . .
Lão giả cắn một miếng, nhất thời một chất lỏng màu đen từ trong cục băng chảy ra, xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng, ánh mắt lão giả nhất thời trợn lớn, vội vàng vươn tay bảo vệ chất lỏng kia.
Đây là dấm Bát Linh Quả của hắn, dấm Bát Linh Quả quý giá, không cẩn thận lại bắn ra ngoài. . .
Lão giả vội vàng nhấm nuốt, nhất thời một vị chua chua tràn ngập toàn thân hắn, khiến cho vẻ mặt hắn cũng không nhịn được nhăn nhó, cả người run lên.
Sau khi nuốt cục băng kia vào trong miệng, lão giả lại vươn cổ. . . ợ hơi một cái.
- Ai nha. . . phóng nhiều dấm quá.
Lão giả ảo não túm râu mép của mình, hối hận nói.
Dấm Bát Linh Quả trân quý cỡ nào, hắn lại phóng ra nhiều.
Trên tường thành mọi người trợn mắt há hốc mồm, dưới thành tường mọi người cũng im lặng.
Lão đầu này. . . tới đây diễn hài sao?
Lão giả thở phào một hơi, kèm theo vị chua, khiến cho sắc mặt tất cả mọi người trên tường thành có chút lúng túng, đặc biệt là cường giả Hạo Thiên Tháp.
Đại trưởng lão này không có ưu điểm gì khác, chính là thích ăn. . .
- Ơ, Huyết Vệ của Tu La Môn. . . các ngươi muốn làm gì?
Lão giả ngồi xếp bằng trên lưng Liệt Dương Điểu, ánh mắt nhìn về hai vị Huyết Vệ phía dưới, hỏi.
Ánh mắt lão giả vừa rơi xuống trên người bọn họ, hai vị Huyết Vệ liền cảm thấy cả người căng thẳng, một cảm giác bị áp bách khổng lồ đột nhiên bộc phát.
Huyết Vệ, mặc dù nói là Bán Bộ Chí Tôn đỉnh, nhưng trên thực tế cũng không có gì khác biệt so với Chí Tôn cường giả.
Mặc dù từ trên người lão giả này cảm ứng được một cổ khí tức Chí Tôn có chút đáng sợ, nhưng hai gã Huyết Vệ vẫn không có chút nào lùi bước.
Bọn họ là Huyết Vệ, cũng là tử sĩ của Tu La Môn.
- Nghe nói các ngươi muốn chúng ta giao Bộ lão bản ra? Các ngươi biết tầm quan trọng của Bộ lão bản sao? Hắn là một vị đầu bếp ưu tú cỡ nào! Món ăn của hắn khiến cho bao nhiêu người say mê, tại sao có thể nộp Bộ lão bản cho đám yêu nhân các ngươi? !
Lão giả bỗng nhiên có chút kích động, đứng dậy trên lưng Liệt Dương Điểu, khua tay múa chân.
Liệt Dương Điểu uốn éo cái cổ dài, tựa hồ có chút ghét bỏ.
Sắc mặt hai vị Huyết Vệ ngưng tụ, lười nói nhiều với lão đầu này, hai người đều quát lớn một tiếng, sau đó mái tóc tung bay, khí tức trên người bọn họ giống như huyết hải ngập trời, chân khí huyết sắc phóng lên cao.
Rầm rầm! !
Cả mặt đất đều chấn động, hai người bạo phát xông lên, quang mang dựng lên quanh quẩn trên người bọn họ, hóa thành Du Long huyết sắc du tẩu bên ngoài thân thể của bọn họ.
Lão giả khẽ hừ một tiếng, mũi chân cũng nhẹ điểm lên lưng Liệt Dương Điểu, thân thể giống như lá rụng bay lên, Kim Kê Độc Lập, phóng lên cao, chân khí mênh mông bạo phát, ở sau lưng hắn hóa thành một Liệt Điểu giương cánh.
Tiếng gáy của Liệt Điểu vang vọng thiên địa.
Tiếng gầm của hai con Huyết Giao cũng đinh tai nhức óc.
Ầm! !
Ba người oanh kích một chiêu trong hư không, ba động chân khí của cấp bậc cửu phẩm giống như sóng gợn rung động khoếch tán ra xung quanh.
Khí tức bị đè nén khiến mọi người ở dưới đều cảm thấy trong lòng trầm xuống.
Dù sao lão giả cũng là cường giả cửu phẩm Chí Tôn, hai gã Huyết Vệ mặc dù có thể sánh ngang Chí Tôn, nhưng cũng không phải Chí Tôn chân chính, sau một chiêu, cao thấp đã phân.
Hai đạo thân ảnh huyết sắc từ trong hư không rơi xuống, khí tức có chút phù phiếm rơi xuống mặt đất, ngẩng đầu nhìn hư không, sắc mặt ngưng trọng.
Lão giả một tay chống eo, một tay vuốt râu, hừ lạnh một tiếng.
Bộ dạng khiêu khích này khiến cho hai vị Huyết Vệ ở dưới khí huyết dâng trào, chỉ hận không thể một lần nữa xung phong liều chết tiến lên, xé lão đầu này thành mảnh nhỏ.
Ông. . .
Song, khi bọn hắn chuẩn bị động thủ, một trận ba động rất nhỏ từ phía sau bọn họ truyền đến.
Hai gã Huyết Vệ nhất thời dừng lại, sắc mặt mừng rỡ, nhìn về phía sau.
Một vị cường giả mặc hắc bào từ trong đại quân Cơ Thành Vũ, từ từ đi ra.
Hắn đi rất chậm, mỗi bước đi đều mang theo một cổ cuồng phong gào thét.
Theo bước chân tiến lên, lão giả đạp không mà đi, tay áo bồng bềnh, đi tới hướng lão giả.
- Khi dễ Tu La Môn ta không có người nào sao?
Thanh âm nhàn nhạt già nua vang vọng trên cổng thành, sau đó lão giả hắc bào cười nhạt giằng co trên không với lão giả hơi mập.
- Tôn Giả đại nhân!
- Tôn Giả đại nhân xuất thủ rồi! Lão đầu này chết chắc!
Ánh mắt hai gã Huyết Vệ nhất thời sáng ngời, hưng phấn vô cùng.
Tôn Giả đại nhân là cửu phẩm Chí Tôn của Tu La Môn bọn hắn, tu vi mạnh mẽ tuyệt đối, đối phó với lão đầu chỉ biết ăn này tuyệt đối không có vấn đề!
Lão giả mập đưa mắt nhìn lão giả này, sắc mặt ngưng trọng.
Tôn Giả của Tu La Môn, đó là một trong những đầu sỏ của Tu La Môn, tu vi mạnh mẽ tuyệt đối, thủ đoạn cổ quái, vô cùng khó đối phó.
- Hai người các ngươi, vào thành bắt tên Bộ Phương đó ra đây, nhất định phải đoạt lại vật kia.
Thanh âm Tôn Giả quanh quẩn vang lên, truyền đến bên tai hai vị Huyết Vệ.
Ánh mắt Huyết Vệ nhất thời ngưng tụ, vội vàng gật đầu.
Tụ Hồn trận là mấu chốt khiến Vong Hồn Châu hoàn toàn thức tỉnh, trong mỗi Tụ Hồn trận đều có vô cùng tinh phách khổng lồ, đối với Tu La Môn mà nói vô cùng trọng yếu, không thể để mất.
Hai vị Huyết Vệ nhất thời bắn ra, phóng về hướng tường thành.
- Đứng lại cho ta! !
Lão giả mập nhất thời trừng mắt, thân thể uốn một cái, tính toán đuổi theo hai vị Huyết Vệ vừa phóng đi.
Song, còn chưa chờ hắn động thân, một đạo lưu quang chân khí hào hùng đen nhánh hung hăng đập tới hướng hắn, phong tỏa lộ tuyến đi tới của hắn.
- Đối thủ của ngươi là ta.
Tôn Giả chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.
Lão giả mập hít sâu một hơi, chân khí bắt đầu khởi động chiến đấu với Tôn Giả trên vòm trời.
Huyết sắc chân khí của hai Huyết Vệ khởi động, trong nháy mắt hóa thành hai đạo huyết quang, xông lên thành tường.
Rất nhiều người sắc mặt cũng đại biến.
Sắc mặt Trảm Không ngưng tụ, chắn phía trước hai vị Huyết Vệ, Bạch Vân Sơn Trang thi triển kiếm quyết, nhất thời một đạo kiếm kh bén nhọn í từ phía sau hắn xông ra, chém tới hướng hai vị Huyết Vệ.
- Cút!
Thanh âm khàn khàn của một gã Huyết Vệ vang lên, tay vung lên, huyết sắc chân khí thổi quét, kiếm khí của Trảm Không liền gãy lìa từng khúc.
Trảm Không chợt đỏ mặt, trong miệng phun ra máu tươi, cả người bay ngược ra, hung hăng đập lên tường thành.
Đều là bát phẩm Chiến Thần, nhưng chênh lệch tu vi của hai người lại khổng lồ như thế.
ắc mặt Trảm Không thoáng cái trở nên tro tàn.
Huyết Vệ đạp một cước lên tường thành, thành tường cổ xưa bị một cước này đạp trúng cũng có chút ít nứt vỡ, vết rạn giăng đầy.
Nhưng Trảm Không một chiêu đã trọng thương, ngoài Chí Tôn còn ai có thể ngăn cản bọn họ?
Các cường giả trên tường thành cũng không dám bước ra, tất cả đều sợ hãi nhìn hai đạo thân ảnh hạ xuống, rơi vào bên trong thành.
Tâm thần bọn họ vừa động, đã khóa chặt vị trí Tụ Hồn trận từng xuất hiện, bắn tới hướng chỗ này.
Gương mặt Cơ Thành Tuyết khó coi vô cùng, có chút lo lắng nhìn phương hướng Huyết Vệ biến mất.
Mặc dù chỗ Bộ lão bản có Chí Tôn Thú trấn giữ. . . Nhưng hai vị Huyết Vệ này cũng là ngoan nhân có thể đối đầu với Chí Tôn!
Bộ lão bản. . . tự cầu nhiều phúc đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận