Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1685: Nhiều hơn một điểm thì sợ ngươi sẽ kiêu ngạo! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hư ảnh của Trù Đấu Chi Thần cao vút ở trên tầng mây, trôi lơ lửng trong hư không.
Một luồng ánh sáng màu đỏ từ trong con ngươi phóng ra, chiếu vào trên thân hình của Mạc Tu khiến cho toàn thân Mạc Tu tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Theo sắc mặt phức tạp của hắn, trên đỉnh đầu nổi lên dòng chữ to màu đỏ.
Đó là số điểm thuộc về Bộ Phương.
Việc chấm điểm của ban giám khảo dựa trên các cấp độ khác nhau.
Giống như trận trù đấu trước đó giữa Trịnh Cuồng Cửu và nữ thần Mộng Kỳ, cơ chế chấm điểm dựa trên cấp bậc của Lân Trù mà đánh giá. Trận trù đấu giữa Bộ Phương và Lưu Mặc Bạch đương nhiên cũng chấm điểm dựa trên cấp bậc của Tiên Trù.
Kết quả của hai người không thể so sánh được.
Đây là lý do tại sao món ăn trước đó của Lưu Mặc Bạch có thể đạt được điểm cao là chín mươi bảy.
Có thể lấy được số điểm chín mươi bảy chứng tỏ có thể so được với tài nghệ của Nhất phẩm Minh Trù.
Giờ phút này, số điểm xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Tu khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Ánh mắt của mỗi người hơi đờ đẫn.
Họ phát ra những tiếng xuýt xoa, không thể tin nổi.
- Chín mươi ba điểm!
Số điểm này vừa hiện lên, cả người Mạc Tu cũng đờ ra.
Bởi vì có Trù Đấu Chi Thần, điểm số hắn đưa ra chính là số điểm trong lòng, không tồn tại hành vi gian dối.
Tuy nhiên chính bản thân hắn cũng có chút bối rối, hắn có thể cho điểm cao đến chín mươi ba à.
Món ăn của Lưu Mặc Bạch... Dù sao cũng chỉ có chín mươi mốt!
Mạc Tu trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía Bộ Phương hiện lên mấy phần phức tạp.
- Số điểm này, chín mươi mốt là điểm thực sự, còn dư lại hai điểm, trong đó có một điểm là cho Tam Biến trong món ăn của ngươi, một điểm còn lại... Là cho nguyên liệu nấu ăn.
Mạc Tu suy nghĩ một chút, giải thích.
- Không cần giải thích... Ta hiểu mà.
Bộ Phương gật đầu một cái, chắp tay nói.
Mạc Tu cảm thấy một hồi ngưng đọng...
Ánh mắt của Lưu Mặc Bạch rất nhanh đã co rút, con ngươi của hắn ta co lại bằng kích thước của hạt đậu xanh...
Đánh giá của Mạc Tu đối với món ăn của Bộ Phương sẽ cao như vậy sao?
So với của hắn còn cao hơn hai điểm... Có nghĩa là như thế nào?
Ý này có nghĩa là... Hắn ta đặc biệt bị nghiền ép!
Các Tiên Trù xung quanh sau khi khiếp sợ thì đều kích động đứng lên!
- Chín mươi ba? Ta không có nghe lầm chứ?
- Trời ạ! Đại Ma Vương đã phản công! Chín mươi ba điểm... Vô địch rồi!
- Phản công? Đại Ma Vương vẫn luôn nghiền ép người khác đó được không!
...
Các Tiên Trù cực kỳ hưng phấn.
Số điểm của Bộ Phương đã hoàn toàn vả vào mặt Lưu Mặc Bạch, trước kia hắn kiêu ngạo như thế nào, trước kia không chút kiêng kỵ như thế nào, vào giờ phút này đều biến mất hết.
Số điểm của Bộ Phương giống như một cú tát, bốp một tiếng, rơi xuống trên mặt hắn ta.
Sắc mặt của Mạc Tu và Minh Trù trước mặt hắn đều trở nên khó coi.
Lúc này, họ bắt đầu hoang mang...
Điểm số của Lưu Mặc Bạch nếu cứ như thế này... Chắc phải thua đó!
Trịnh Cuồng Cửu đã thua, Lưu Mặc Bạch nếu như cũng thua... Vậy thì đồng nghĩa với Hắc Ám Minh bọn họ hoàn toàn bại trận.
Hai điểm so với không, bại triệt để!
Hoàn toàn bị nghiền ép!
Mất thể diện là một chuyện, quan trọng nhất chính là... Nếu như thất bại, bọn họ sẽ mất đi cơ hội đạt được hạt giống của Tiên Thụ.
Địch Thái Giới Chủ giờ phút này đang cực kỳ đắc ý.
Tiểu Bộ Bộ thật sự cho hắn đủ mặt mũi!
Hắn ta không ngừng nhướng mày nhìn về phía Mạc Tu.
- Nghe nói Lân Trù của Hắc Ám Minh Trù có tài nấu nướng tuyệt vời, tại hạ thật sự muốn cùng các hạ so tài một phen... Đáng tiếc, chậc chậc chậc...
Địch Thái Giới Chủ không ngừng lắc đầu, khiến cho sắc mặt của Mạc Tu càng thêm khó coi.
Sau đó, Địch Thái Giới Chủ bất chấp sắc mặt lạnh như băng của Mạc Tu, hắn ta bước ra một bước, hai tay chống nạnh, sợi tóc màu vàng rũ xuống.
- Thần gì gì đó... Tới đây, chiếu vào ta!
Địch Thái Giới Chủ hô.
Trù Đấu Chi Thần không có bất kỳ dao động.
Một đạo ánh sáng lập tức rọi xuống, bao phủ lên trên người của Địch Thái Giới Chủ.
Mà trên đỉnh đầu của Địch Thái Giới Chủ nổi lên dòng chữ to màu đỏ.
Đó là số điểm của hắn ta.
Địch Thái Giới Chủ kiêu ngạo ngẩng đầu lên, nhịn không được muốn xé rách quần áo, cái người này... Một khi cao hứng thì sẽ muốn thể hiện một chút nghệ thuật khỏa thân.
Tuy nhiên, khi số điểm của hắn hiện ra.
Mọi người đều ngay lập tức nhìn vào Địch Thái Giới Chủ...
Không có xôn xao, không có huyên náo, không có hào hứng...
Có người thậm chí còn lộ ra dáng vẻ không biết nói gì.
Bọn họ dường như đã gặp một Giới Chủ đại nhân không đáng để tin cậy.
Mộng Kỳ cũng không nhịn được mà bưng trán...
Giới Chủ đại nhân có thể đừng làm trò mất mặt xấu hổ này hay không.
Địch Thái Giới Chủ sửng sốt một chút, sau đó ngẩng đầu lên nhìn một cái vào điểm số.
- Chín mươi hai...
Cái này...
Chín mươi hai, thật giống với số điểm hắn ta đánh giá Lưu Mặc Bạch...
Còn nói sẽ nghiền ép nữa chứ?
Địch Thái Giới Chủ cuối cùng cũng biết sắc mặt của những người này có nghĩa là gì.
Địch Thái Giới Chủ lúng túng cười nhẹ một tiếng, sắc mặt đổi thành vẻ nghiêm túc.
- Khụ khụ... Tiểu Bộ Bộ, Bản Giới Chủ cho ngươi số điểm này là muốn để cho ngươi biết, chúng ta không thể kiêu ngạo.
Địch Thái Giới Chủ nghiêm mặt nói.
- Chúng ta phải khiêm tốn, cần khiêm tốn...
Bộ Phương đảo mắt một cái.
Tất cả các Tiên Trù xung quanh đều dở khóc dở cười...
Giới Chủ đại nhân này... đến đây là để làm trò cười đúng không?
Khóe miệng của Mạc Tu lập tức giật giật một cái... Trong lòng lòng không khỏi buông lỏng một chút.
Xem ra vẫn còn có chút cơ hội.
Nếu như con chó và Tiên Trù kia cho ra điểm số thấp hơn một chút, vậy thì sẽ có cơ hội đảo ngược!
Chỉ cần cao hơn hai điểm thôi.
Địch Thái Giới Chủ vô cùng nghiêm túc, trở về vị trí.
Sau khi liếc nhìn những ánh mắt kỳ quái của những người xung quanh, mặt của hắn ta không chút thay đổi nhìn Bộ Phương:
- Nhớ lời dạy của bản Giới Chủ.
Ngưu thành chủ đứng ở bên người Mộng Kỳ thành chủ, nhìn ánh mắt của Địch Thái Giới Chủ, không khỏi cắn răng nghiến lợi.
- Cô em Mộng Kỳ, tại sao ta lại đang có ý nghĩ muốn đâm chết Giới Chủ đại nhân ta?
Mộng Kỳ che miệng cười khẽ:
- Ngưu thành chủ, ngài nên bình tĩnh...
Ông...
Lục Nhất đứng lên, ánh sáng của Trù Đấu Chi Thần lập tức rủ xuống.
Điều này hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Mỗi một người đều nhìn chằm chằm vào Lục Nhất, khao khát vô cùng.
Điểm số của Lục Nhất trở nên rất quan trọng!
Lục Nhất ăn một miếng Túy Bài Cốt, cũng cảm động đến khóc... Số điểm này nhất định không thấp đi!
Ánh mắt của hắn ta nhìn Bộ Phương một cách phức tạp, Lục Nhất nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Trên đỉnh đầu khuếch tán ra năng lượng dao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận