Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2315: Ôi, là đồng hương à (1)

“Rốt cuộc mục đích của Mộc Đồng Tử này là gì? Chén rượu hắn ta cho mình kia là thứ gì? Nói là rượu lại cũng không giống rượu…”
Hương vị vô cùng đặc biệt, lại mang theo mùi hương đặc biệt, uống vào liền cảm thấy như có trăm hoa đua nở.
Nhưng những điều này đều không phải trọng điểm.
Bộ Phương nhìn khắp bốn phía, phát hiện xung quanh bị bịt kín một tầng sương mù mờ mịt, không thể nhìn rõ được cái gì.
Rõ ràng đang cùng với mấy người Tiểu U ở trong tửu lâu nhưng sao lại không thể cảm nhận được họ.
Không chỉ như vậy.
Bộ Phương lại kinh hãi phát hiện, Tứ Đại Khí Linh trong Tinh Thần Hải của mình, thậm chí cả hệ thống, cũng không cảm ứng được.
“Mộc Hồng Tử này lại có thể che giấu được hệ thống ư?”
“Xem ra mục đích không đơn thuần.”
Mộc Hồng Tử ngồi trên ghế, cầm chén rượu, cười như không cười nhìn Bộ Phương.
Ánh mắt vô cùng ôn nhu, tràn đầy thiện ý, cũng không phải kiểu đầy địch ý.
Tuy Mộc Hồng Tử là ký chủ đời trước nhưng bây giờ hắn ta đã mất đi hệ thống, mà hắn ta cũng không nghĩ đến chuyện lấy lại hệ thống.
- Ngươi có thể có được hệ thống, chứng tỏ ngươi và ta giống nhau, đều là Thiên Tuyển Chi Tử, được chọn ra từ trong hàng vạn sinh linh của Hỗn Độn Vũ Trụ, chứng tỏ vận khí của ngươi tuyệt đối khó có thể nói hết.
Mộc Hồng Tử vuốt ve chén rượu Hồng Ngọc, nhẹ giọng nói.
Bộ Phương không nói gì, trong miệng tỏa ra mùi rượu. Bộ Phương híp mắt nghe Mộc Hồng Tử kể lại.
- Mục đích ban đầu của ta cũng giống như ngươi, tất cả đều là vì để trở thành một Trù Thần thực sự, đáng tiếc… Khi đó ta vẫn còn quá trẻ… cho nên mới dẫn đến tử vong.
Mộc Hồng Tử nói, dường như đang hồi tưởng lại chuyện xưa.
- Nhưng tuy thân thể ta đã chết, nhưng linh hồn vẫn chưa biến mất, ở trong Thanh Đồng cung điện kéo dài hơi tàn, bị Pháp Tắc Chi Lực đè ép và trói buộc… Cuối cùng được ngươi phóng thích ra, lại một lần nữa có được hình dáng. Đây đều là nhân quả.
Mộc Hồng Tử dịu dàng nhìn Bộ Phương.
Hệ thống chính là nơi kết nối nhân quả.
Lúc trước hắn ta chỉ cho Bộ Phương nhiều điểm như vậy, cũng là vì muốn nói cho Bộ Phương biết, con đường Trù Thần không dễ đi.
Nhưng mà, Bộ Phương lại mạnh mẽ hơn những gì hắn ta nghĩ. Hắn ta nhanh như thế đã trở lại Minh Khư chính là vì muốn bảo vệ, hộ tống cho Bộ Phương.
Nhưng mà bây giờ xem ra…
Có vẻ là không cần rồi, thứ Bộ Phương cần là Thiên Địa rộng lớn hơn.
Cho nên, tiếp theo hắn ta muốn cung cấp cho Bộ Phương một biện pháp để có thể đến Thiên Địa lớn hơn.
Bộ Phương trầm tư, gật đầu, mặt không có biểu hiện gì, cảm thấy những lời Mộc Hồng Tử nói rất có đạo lý.
Mộc Hồng Tử híp híp mắt.
- Ngươi cũng nên nói gì đó đi, không nói gì cả, trò chuyện như thế làm ta rất khó chịu.
Mộc Hồng Tử cười nói, nhìn qua sắc mặt đúng là có hơi xấu hổ.
Bộ Phương sững sờ.
- Nếu ta muốn nói chuyện, ngươi đã sớm…
- Mạo muội hỏi một câu. Vì sao lúc trước ngươi lại chết? Với sức mạnh của ngươi… Hoặc là cũng có thể nói, với sự trợ giúp của hệ thống, người bình thường hẳn là không thể giết được ngươi, càng đừng nói đến chuyện mài mòn thân thể của ngươi.
Bộ Phương ngưng trọng nói.
Vấn đề này làm hắn rất kinh ngạc, cũng rất nghi ngờ.
Thân thể Mộc Hồng Tử chết đi, linh hồn bị phong ấn trong Thanh Đồng cung điện.
Dường như hết thảy đều có điểm bắt đầu.
- Ta à… Ta đã giết một thứ đồ chơi kinh tởm, thứ đó không biết thế nào mà lại xuất hiện khắp nơi trong Minh Khư. Nhưng sau khi giết hết những thứ đó, ta cũng bị thương nặng… Sau đó liền bị một số tên khốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, hủy đi thân thể, nhưng thực lực của những tên đó rất yếu, muốn hủy đi thần thức của ta thì không đủ. Cho nên mới đưa linh hồn của ta cho Pháp Tắc Chi Lực phong ấn, cho đến khi ngươi giúp ta giải phong ấn.
- Về phần đồ chơi kinh tởm kia, sau này ngươi cũng sẽ gặp được. Bây giờ nói cho ngươi còn quá sớm.
Mộc Hồng Tử nói.
Hắn ta thưởng thức nhìn lấy Bộ Phương.
Từ trên người Bộ Phương, hắn ta nhìn thấy bóng dáng chính mình khi xưa.
- Hệ thống à, ta nên gọi ngươi là hệ thống đúng chứ? Dù sao ta và ngươi đều giống nhau, đều là ký chủ… Nhưng trước ngươi, ta cũng đã đuổi theo dấu vết của các ký chủ khác, thật ra mà nói, rất ít… Nếu có cũng chỉ là truyền thuyết mờ mịt hư vô, những ký chủ này… cuối cùng cũng đều rơi vào kết cục thân thể chết đi hoặc biến mất.
- Ta từng suy đoán lai lịch của hệ thống, có thể là truyền thừa do một vị Vô Thượng nào đó chế tạo ra, khả năng này rất lớn, nhưng cũng có một khả năng khác… đáng sợ hơn.
Mộc Hồng Tử lại tự rót cho mình một chén rượu, nói ra.
- Đó là cái gì?
Bộ Phương đột nhiên cảm thấy hứng thú. Không ngờ tới Mộc Hồng Tử lại trò chuyện về lai lịch của hệ thống với mình.
Liên quan tới lai lịch của hệ thống, Bộ Phương cũng đã rất nhiều lần suy đoán.
Nhưng đều không có một cách giải thích hợp lý nào, cái này cũng là do nhãn giới của hắn.
- Ngươi nghe đến Dưỡng Cổ chưa…
Mộc Hồng Tử vừa cười vừa nói.
- Từng nghe qua.
Bộ Phương gật đầu.
- À, ta chính là Cổ(*) thất bại kia…
Mộc Hồng Tử cười nhạt một tiếng. Trong nụ cười mang theo chút bi thương.
(*)Cổ: trùng độc.
- Đừng lo, ta sẽ không ngấp nghé hệ thống trong cơ thể ngươi. Thứ đó, không cướp đi được… Ta chỉ là không can tâm, ta cũng đã từng khát vọng đạt tới đỉnh phong như thế nào, muốn biết phong cảnh của điểm tận cùng là như thế nào. Đáng tiếc ta đã thất bại, nhưng lại cũng may mắn, để cho ta hồi sinh… lại để cho ta gặp được ngươi.
Mộc Hồng Tử nhìn Bộ Phương, ánh mắt đột nhiên trở nên vô cùng gấp gáp.
- Ngươi khiến ta nhìn thấy hy vọng, ta muốn nhìn ngươi đạp đến đỉnh phong, ta sẽ hộ giá hộ tống cho ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận