Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2916: Không mảy may lo lắng? (2)

Notice: Undefined offset: 112
Giọng nói của Nữ Vương lạnh như băng vang vọng. Ngay sau đó là những người bị lưu đày kia cứng đờ, ban đầu đang điên cuồng thì bây giờ lại quỳ rạp xuống dưới đất, động cũng không dám động.
Khí tức của Nữ Vương khiến bọn họ vô cùng sợ hãi.
- Đám người lưu đày ti tiện kia, đừng vứt hết mặt mũi của Thành Hư Vô ta, yên tĩnh lại… người nào vi phạm, giết.
Nữ Vương Nguyền Rủa lạnh lùng nói, lời nói vừa vang lên những người lưu đày muốn xông lên đều bị sức mạnh Nguyền Rủa ăn mòn thành cặn bã.
Mọi người không ai dám làm càn.
- Hai người các ngươi tự tuyên truyền món ăn của mình… Ở đây có một ngàn người, bọn họ sẽ đánh giá món ăn của các ngươi. Mỗi người chọn, sức mạnh Nguyền Rủa trên xe gỗ của của các ngươi sẽ tăng lên một chút ... Cuối cùng, ai mạnh nhất sẽ thắng.
Nữ Vương Nguyền Rủa tuyên bố quy tắc.
Nam tử kia cười nhạt, không để tâm.
Tuyên truyền? Món ăn của hắn không cần tuyên truyền.
Bộ Phương cũng híp híp mắt chắp lấy tay, bất động như núi. Tuyên truyền giới thiệu là cái gì? Hắn chưa từng có cái khái niệm này. Hắn rất có tự tin với đồ ăn mình làm ra.
Quy tắc vừa đưa ra đám quý tộc đã rục rịch. Bọn họ nhao nhao hưng phấn!
Sắc mặt Tiểu U lạnh nhạt, tròng mắt thậm chí còn không có chút dao động.
Bá Tước Hà Thu cảm thấy rất hứng thú, quý phụ kia cũng hưng phấn quan sát.
Ông lão lưng gù nhìn một màn kia, trong đôi mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng. Thẳng? Làm sao mà thắng được? Vốn dĩ không có khả năng và hy vọng chiến thắng. Kết thúc, tất cả đều kết thúc rồi. Bộ Phương phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa. Ông ta thở dài một hơi.

- Bây giờ… trận đấu bắt đầu.
Lời nói của Nữ Vương vang vọng.
Sau đó một thân quấn đầy năng lượng Nguyền Rủa kia bay đi. Đám người lưu đày điên cuồng lao về phía xe gỗ.
Tất cả mọi người chấn động, nhìn chằm chằm. Sau một khắc, sự việc xảy ra lại khiến bọn họ không thể cười nổi.
Tất cả… đều không ngoài dự đoán của bọn họ.
Còn chưa bắt đầu… đã kết thúc rồi sao!
Một ngàn người lưu đày cứ thế điên cuồng mà lao về phía chỗ xe gỗ của nam tử kia. Tiếng gào thét đinh tai nhức óc, mọi thứ trở nên vô cùng hỗn loạn.
Nam tử cười nhạt, chắp lấy tay.
Hắn vung tay, vô số bát sứ hiện lên, từng muỗng thức ăn được múc vào trong đó. Dù sao nguyên liệu nấu ăn có dơ bẩn thế nào? Du cho cách nấu có thô bạo đến đâu… thì thế nào?
Món ăn của hắn đã mê hoặc những người này trong vài vạn năm nay, làm sao lại có thể thất bại trước Bộ Phương được.
Có thể đánh bại hắn, cũng chỉ có hắn!
Nam tử kia tự tin vô cùng.
Bẹp bẹp!
Những người kia cầm lấy bát, điên cuồng đổ chất lỏng vào miệng. Thậm chí có người trực tiếp dùng tay để bốc lên. Tướng ăn này đúng là quá kinh khủng.
Một phần, hai phần, ba phần,..
Trên xe nam tử kia như có tiếng thú khủng bố vang vọng. Sau đó có một con Hắc Long bay lên cao, bạo phát khí tức Nguyền Rủa kinh khủng sau lưng nam tử đó.
Một trượng, hai trượng, ba trượng,…
Sức mạnh Nguyền Rủa bay lên không trung, không ngừng phóng thẳng. Nam tử tự tin đứng ở dưới, ngạo nghễ thiên hạ.
Ông lão lưng gù khom lưng nhìn chính mình, khuôn mặt đắng chát. Đó chính là ông ta bị phong ấn đời đời kiếp kiếp ở trong cái Tử Quan này. Trừ khi có người xông qua Tử Quan, đồng thời còn xông được tới cửa thứ ba, ông ta mới có thể xuất hiện. Nếu không vĩnh viễn sẽ ở trong bóng tối vô tận.
Vậy nên… người đắc ý cái rắm gì?
Ông lão cảm thấy có chút bi ai…
Năm trượng, sáu trượng,…
Cột Nguyền Rủa sau lưng nam tử kia nhanh chóng xông phá tới mười trượng. Những người lựa chọn Hắc Ám Liêu Lý ngày càng nhiều, lập tức xông phá lên ba trăm người.
Trái lại bên xe gỗ của Bộ Phương lại vô cùng yên tĩnh, một người cũng không có. Thậm chí một nấc trong cột Nguyền Rủa cũng không được.
- Quá thảm mà…
Một vị quý tộc cười nói trên nỗi đau của người khác.
Quả nhiên Nữ Vương đại nhân ghét nhất là đầu bếp, loại cách thức này là đả kích lớn nhất. Người chăm chú nấu nướng lại không bằng Hắc Ám Liêu Lý được nấu bằng nguyên liệu là côn trùng Nguyền Rủa và cách thức thô bạo.
Đả kích này tuyệt đối sẽ khiến những đầu bếp luôn tự cao tự đại tuyệt vọng.
Năm đó lão già kia không phải vì bị đả kích như vậy nên mới mất đi niềm tin sao?
Xem ra thanh niên kia cũng lại giẫm lên vết xe đổ rồi.
Trong mắt của tất cả mọi người thì Bộ Phương chắc chắn là thua.
Mắt Tiểu U sáng lên, quý phụ khẽ cười lắc đầu, có chút tiếc nuối. Bá Tước Hà Thu thì lộ ra vẻ thất vọng.
Nàng rất hi vọng Bộ Phương thành công, năm đó nam nhân kia thất bại… nàng cũng biết Bộ Phương rồi sẽ giẫm lên vết xe đổ đó.
Dù sao thì trên người Bộ Phương, Bá Tước Hà Thu cũng cảm nhận được hình ảnh của nam nhân năm đó.
Thật sự là thua rồi sao?
Bộ Phương đứng trước xe gỗ, chân mày hơi nhíu lại nhìn đám người điên cuồng kia. Bộ Phương lấy một cái bánh bao lên, nhẹ nhàng tách đôi ra…
Uỳnh!
Ánh sáng bảy màu phun trào trong nháy mắt, đã không có ai ăn, vậy thì ta ăn…
Bộ Phương bĩu môi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận