Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2664: Thần Hỏa Loa Si Phấn (2)

Notice: Undefined offset: 207
Tuy nhiên, hắn ta cảm thấy câu nói này có phần vô lý.
Suy cho cùng, vũ trụ này là căn cứ địa của Thiên Thần, một khi các sinh linh của vũ trụ diệt vong thì sức mạnh của các Thiên Thần cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Vì vậy, các Thiên Thần tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn.
Bây giờ cuối cùng Thiên Thần đương thời này đã xuất hiện.
Nhưng mà… Xuất hiện quá muộn rồi!
Hồn Thập Tam hắn... đã trở thành Hồn Chủ rồi!
Cho dù là Thiên Thần đương thời thì cũng có thể đánh một trận, đánh không được thì bỏ chạy!
Ánh mắt Hồn Thập Tam co rụt lại.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt của hắn ta cứng đờ.
Bởi vì, hắn ta cảm thấy hoa mắt.
Cẩu gia biến thành hình người đã xuất hiện trước mặt hắn ta.
Rồi đánh một quyền về phía hắn ta.
Một quyền kia dường như đã trở thành trung tâm của thế giới, làm cho tất cả mọi thứ đều bị thu hút.
Đây là sức mạnh của Thiên Thần, mỗi một cử động đều có thể khiến cho thiên địa thay đổi.
Bùm!
Hồn Thập Tam không hề lùi bước, hắn ta tung một quyền ra làm Trùng Lân Giáp rung động xoạt xoạt.
Hai quyền đụng vào nhau.
Ngay lập tức nổ tung.
Bành bành bành!
Sau đó, hai người tựa như đã biến thành một màu trắng một màu bạc, hai bóng người dây dưa với nhau, đánh từ dưới mặt đất đánh lên bầu trời, đánh vỡ bầu trời rồi lao vào Vũ Trụ Tinh Không!
Cuộc chiến giữa hai người vô cùng khủng bố, chỉ cần tuỳ ý để lộ một chút năng lượng thì sẽ khiến các ngôi sao sụp đổ!
Đám nhân loại hoan hô.
Cuối cùng Thiên Thần cũng đã xuất hiện... Nhân loại bọn họ được cứu rồi!
Ánh mắt Tiểu U ngưng trệ lại, Cẩu gia là Thiên Thần? Sao Cẩu gia có thể trở thành Thiên Thần chứ?
Hạ Ấp Thần Hoàng cũng ngây ra như phỗng, hóa ra Thiên Thần đương thời mà hắn ta mong đợi vẫn luôn ở bên cạnh hắn...
Thế nhưng hắn ta lại chưa từng phát hiện ra!
Đám nhân loại hò reo vì có sự cứu rỗi của Thiên Thần.
Nhưng đám người Tiểu U thì vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra thân phận của Cẩu gia.
Minh Vương Nhĩ Ha không ngừng lẩm bẩm, đôi mắt trông vô cùng đờ đẫn.
- Con chó ghẻ này lại là một Thiên Thần, mà lại còn là một Thiên Thần đương đại, người điều khiển Thời Gian Pháp Tắc... Chẳng lẽ là Thiên Thần Thời Gian?
- Thế nhưng con chó ghẻ là Thiên Thần thì làm sao có thể lưu lạc đến cái nơi xó xỉnh như Minh Khư kia được chứ? Thực lực lại còn yếu như vậy nữa?
- Hay là nhân tài... Cẩu gia là Thiên Thần chuyển thế? Cũng không đúng mà, Thiên Thần cũng không ngốc đến mức chuyển thế thành một con chó, ngớ ngẩn sao?
...
Minh Vương Nhĩ Ha ngẩn người ra, như thể trong đám bạn học cùng một cấp bậc với hắn ta lại đột nhiên xuất hiện một tên giàu nhất cả nước vậy.
Thật khủng bố.
Bành bành!
Trận chiến trên tinh không gần như đã tới hồi gay cấn.
Hồn Thập Tam và Cẩu gia hoá thành bóng người lại chiến đấu bất phân thắng bại.
Hồn Thập Tam vô cùng hưng phấn, vị Thiên Thần đương thời này là tàn khuyết… Thực lực cũng không viên mãn!
Mà lại... cũng không kiên trì được bao lâu!
Mặc dù hắn ta không biết nguyên nhân là gì nhưng đây là cơ hội của hắn ta!
Nếu như có thể nuốt chửng một Thiên Thần của nhân loại... Vậy thì cảnh giới của hắn ta sẽ vô cùng vững chắc, thậm chí còn có thể đạt đến một cấp độ cao hơn nữa!
Tham lam, khát vọng, hưng phấn...
Nhiều loại cảm xúc khác nhau bùng phát.
Khiến hắn ta hận không thể tóm lấy con Hắc Cẩu đã biến thành người trước mắt hắn ta, cắt thành tám khối rồi nuốt từng khối một, vị ngon này, hương thơm đó...
Hả?
Bỗng nhiên.
Hồn Thập Tam sững sờ.
Bởi vì hắn ta phát hiện dường như có một mùi thơm nào đó đang quanh quẩn trong khoang mũi hắn ta.
Đó là một hương thơm thực chất, cũng không phải là một hương vị gì đó trong tưởng tượng.
Hương vị này...
Hồn Thập Tam đột nhiên cúi đầu nhìn xuống phía dưới đáy.
Ở đó, tên đầu bếp đang ngồi xếp bằng trên mặt đất kia đã hoàn thành việc nấu nướng!
Hương thơm đậm đà toát ra từ phía vị trí của tên đầu bếp kia.
Ừng ực.
Hồn Thập Tam vô thức nuốt nước bọt.
Bành!
Ngay lúc hắn ta đang thất thần, Cẩu gia đã biến thành hình dáng con người ngay lập tức áp sát tới gần.
Thời Gian Pháp Tắc hóa thành Thời Gian Trường Hà trôi ngược rồi hung hăng mà nện mạnh lên thân thể của Hồn Thập Tam.
Một chiêu này vô cùng cường hãn.
Hồn Thập Tam cũng kêu lên thảm thiết.
Trùng Lân Giáp trên khắp cơ thể hắn ta dường như cũng muốn vỡ vụn và nứt ra.
Cơ thể rơi mạnh lên phía trên một khoả tinh thần khổng lồ.
Với một tiếng ầm vang, tinh thần khổng lồ lại bắt đầu sụp đổ.
Bên trên tinh thần đang vụn vỡ, Hồn Thập Tam giẫm lên bề mặt của một khối cự thạch bị vỡ, hắn ta lạnh lùng mà nhìn chằm chằm vào Cẩu gia.
Giữa mi tâm hắn ta nứt ra để lộ một con mắt đang chuyển động quay tròn.
- Đây chính là Tội Ác Chi Nhãn của Hồn Chủ ta! Chính là cội nguồn của bảy đại tội ác chúng ta... Với sức mạnh này, ta sẽ ban cho ngươi cái chết!
Hồn Thập Tam gầm thét.
Sau đó, vô số đá vụn trên thân thể hắn ta đều đổ nát.
Trước mắt hắn ta, năng lượng đỏ đen hội tụ lại.
Đó là Tội Ác Chi Lực, đại diện cho Tội Ác Chi Lực của cảnh giới Hồn Chủ, thuộc về bạo thực tội ác của hắn ta.
Sức mạnh này hội tụ lại như thể toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ đều đang bị xao động bất an.
Cẩu gia biến thành hình dáng con người ngẩng đầu nhìn về nơi sâu thẳm trong Hỗn Độn.
Hắn ta thở dài.
Sau đó...
Khí tức trên cơ thể hắn ta lại bắt đầu suy yếu không ngừng.
Cẩu gia bất đắc dĩ.
Hắn ta muốn nhân khoảng thời gian ngắn trở về lực lượng Thiên Thần mà để giết chết Hồn Thập Tam, thế nhưng hắn ta không ngờ thực lực của hắn lại suy giảm nghiêm trọng như vậy.
Giết... Không giết nổi rồi.
Bây giờ, hình như còn sắp bị phản sát luôn...
Điều này... Vô cùng khó chịu đó.
Dường như Hồn Thập Tam cũng đã phát hiện ra tình huống này.
Hắn ta hưng phấn mà cười to không ngừng, bản thân hắn đã tưởng tượng ra cảnh tượng tên Thiên Thần này bị hắn ta ăn tươi nuốt sống.
Điều này làm hắn ta không nhịn được mà chảy nước miếng!
Bẹp, bẹp...
Nước miếng nhỏ xuống.
Đôi mắt trên trán của Hồn Thập Tam đột nhiên có quang hoa bắn phụt ra.
- Đi chết đi!
Vù...
Dường như có một nữ nhân được bao phủ trong bóng tối đang hét lên.
Trong nháy mắt.
Tội Ác Chi Lực màu đỏ thẫm biến thành một chùm sáng chiếu thẳng tắp trực tiếp tới chỗ Cẩu gia đã biến thành dáng người Thiên Thần!
Chùm ánh sáng màu đỏ thẫm đó vắt ngang qua bầu trời trong nháy mắt! Bất cứ nơi nào mà nó đi qua, xuyên qua những ngôi sao thì những ngôi sao ấy đều sụp đổ! *Nhật Nguyệt Vô Quang!
Cẩu gia biến thành hình dạng con người, vẻ mặt hắn ta không cảm xúc mà nhìn chằm chằm vào chùm sáng màu đỏ thẫm này...
Sau đó, hắn ta thở dài một hơi.
- Lần này... Hỏng bét rồi.
Cẩu gia bất đắc dĩ mà lẩm bẩm.
Bỗng nhiên.
Ngay lúc chùm sáng màu đỏ thẫm kia chuẩn bị ép tới gần Cẩu gia.
Hư không trước người Cẩu gia bị xé toạc ra.
Một bóng người chậm rãi bước ra từ trong đó.
Một tay hắn cầm Thanh Hoa Từ Oản, mái tóc màu xanh cứng cáp bay tán loạn.
(*)
天昏地暗日月无光

= Thiên Hôn Địa Ám Nhật Nguyệt Vô Quang: Trời đất mù mịt, không có ánh sáng mặt trời mặt trăng gì hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận