Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3197: Đại kết cục (4) (1)

Đáng tiếc trên thế gian chỉ có một Trù Thần.
Lời nói vang lên giữa đất trời, ông lão già nua bắt đầu thay đổi. Khuôn mặt nhăn nheo lập tức trẻ lại, tiếng tim đập mạnh mẽ quanh quẩn khắp nơi! Khí Linh bộ Trù Thần lơ lửng trước thân thể hắn. Ánh sáng màu vàng cuồn cuộn, bộ Trù Thần nhất thời hóa thành hào quang phóng về phía Trù Thần.
Long Cốt thái đao, nồi Huyền Vũ, Thiên Lò Bạch Hổ, muỗng Kỳ Thiên, tước vũ bào,…
Tước vũ bào trên thân Trù Thần tung bay, nhưng không giống với bộ của Bộ Phương. Bộ Trù Thần bay tới tay, Trù Thần chậm rãi nhắm mắt lại.
Tước vũ bào đỏ trắng đan xen nhau trên thân Bộ Phương lại không lui đi, nhưng Bộ Phương có thể cảm nhận được Khí Linh bên trong dần biến mất không thấy gì nữa.
- Ngươi là… Trù Thần?
Nhưng Bộ Phương lại không hề khiếp sợ, hắn chỉ nhàn nhạt nhìn Trù Thần mặc tước vũ bào đỏ thẫm trước mắt.
- Không thể giả được…
Trù Thần cười khẽ, ánh mắt của hắn có chút phức tạp nhìn Bộ Phương.
- Muôn đời chủ ký sinh cuối cùng cũng người thành công, mặc dù Hồn Thần có xuất thế nhưng cuối cùng vẫn là thành công.
Trù Thần nói.
- Ta cũng rất cảm tạ ngươi, cho nên ta sẽ giải đáp thắc mắc của ngươi. Chắc chắn là bây giờ ngươi muốn hỏi rất nhiều điều.
Bộ Phương lùi về phía sau một bước, nheo mắt lại nhìn chằm chằm Trù Thần. Giờ khắc này bông không khí có chút không đúng lắm. Trù Thần phục sinh còn lời nói trước khi chết của Hồn Thần khiến Bộ Phương có đầy nghi vấn.
- Ngươi là Trù Thần, không phải là đã biến mất với Nữ Vương Nguyền Rủa rồi sao?
Bộ Phương hỏi, đây là vấn đề mà Bộ Phương nghi ngờ nhất.
- Cũng là ta… nhưng là Trù Thần theo đạo hữu tình.
Trù Thần nói, ánh mắt đầy thâm thúy.
- Ta đã từng lựa chọn đạo hữu tình, đáng tiếc là thất bại nên thân thể mới mục nát. Sau lần kia ta mới hiểu rõ, chỉ có đi theo đạo vô tình mới có thể đặt chân tới cảnh giới cao nhất!
Trù Thần híp mắt hít một hơi thật sâu giống như cảm nhận những thứ tốt đẹp nhất trong nhân gian.
- Chờ chút… ta đang hơi loạn, chờ ta phân tích một chút.
Bộ Phương nhíu mày, hắn bị Trù Thần nói tới mức mơ hồ. Đám cường giả xung quanh cũng không dám thở mạnh. Bọn hắn cảm nhận được khí tức của người mới xuất hiện kia có chút đáng sợ!
Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều nhíu mày. Cẩu Gia và Tiểu U thì căng thẳng. Bọn hắn đều cảm nhận được tình hình có chút không đúng lắm.
Hồn Thần ở một bên thì khô cạn già nua. Mà người tràn ngập sức sống khí tức mạnh mẽ kia lại mang đến một cảm giác vô cùng lạnh lẽo. Người trước mắt này giống như là một khối băng, không hề có một chút tình cảm nào. Tuy mắt hắn có dao động nhưng nhìn chung tất cả đều là băng lãnh vô tình.
- Nói đơn giản một chút thì Trù Thần theo đạo hữu tình và Hồn Thần đều là ta, chỉ là bọn hắn tách từ thân thể ta ra mà thôi.
Trù Thần vừa cười vừa nói, hắn chắp lấy tay chậm rãi đi lên phía trước. Mỗi một bước đi khí tức đều tăng vọt.
Bộ Phương lùi về phía sau, cau mày.
- Ta đã sắp xếp tất cả, bao gồm cả bồi dưỡng ngươi đều là vì muốn xông phá trói buộc, đạt tới cảnh giới vô thượng. Phá rồi lại lập, Thất Tình tan biến, tịnh hóa Tội Ác, tim ta đã vô tình. Bây giờ đạo vô tình của ta mới chính thức viên mãn.
Trù Thần nói. Hắn giơ tay lên, sức mạnh của trái tim hóa thành một năng lượng vô cùng kinh khủng.
Bộ Phương hít sâu một hơi, đây đều là kế hoạch của Trù Thần. Cái gì mà lấy đạo vô tình làm chủ, đạo hữu tình là phụ, tất cả đều là một âm mưu. Hồn Thần cũng không phải là ác niệm của Trù Thần, Hồn Thần vốn dĩ cũng là một Trù Thần khác.
Bảo sao ngàn vạn năm trước Hồn Thần bị trấn áp, chém đứt thân thể, moi trái tim ra… mà trái tim, mới thật sự quan trọng. Khi đó Hồn Thần chỉ có tu vi của Tổ Thần nhưng lại chưa đạt được tới cảnh giới của đạo vô tình, cho nên vẫn có sơ hở. Mà sơ hở này dẫn đến việc hắn bị phong ấn vô số năm.
Ánh mắt Bộ Phương nghiêm túc.
Uỳnh!
Bàn chân hắn giẫm mạnh mặt đất, thân hình phi tốc bắn ra. Nhưng Trù Thần chỉ cười lắc đầu.
- Viên mãn mà ta nói tới là không hề có bất kỳ sơ hở nào. Ta không giống Ý Chí Thiên Đạo của Vũ Trụ Hồng Hoang chỉ có đạo vô tình viên mãn, cũng không giống như Hồn Thần chỉ có tu vi. Ta là viên mãn chân chính! Là viên mãn vô địch! Thậm chí có thể xưng là Tổ Thần!
Trù Thần chậm rãi nhếch miệng. Hắn giơ tay lên búng một cái. Bộ Phương đang chuẩn bị ra khỏi phạm vi nhà gỗ thì cảm thấy một luồng áp lực cực lớn, không thể chống cự được.
Uỳnh…
Bộ Phương bị bức trở về, lơ lửng trước mặt Trù Thần. Trù Thần ngày càng trẻ tuổi, hắn đã từ thanh niên biến trở về một thiếu niên, khuôn mặt vô cùng hoàn mỹ. Đúng như Trù Thần nói, bây giờ hắn mới thật sự hoàn mỹ.
Trù Thần giơ tay vuốt ve khuôn mặt Bộ Phương.
- Thật là có chút không nhẫn tâm xuống tay… ngươi là người kiệt xuất nhất trong muôn đời chủ ký sinh mà ta chọn ra, ngươi là kiệt tác của ta.
Trù Thần vừa cười vừa nói.
Bên ngoài nhà gỗ, các cường giả đều loạn hết cả lên.
- Đáng chết!
Bọn người Giáo Chủ Thông Thiên giờ phút này cũng rõ tất cả trước mắt đều chỉ là cái bẫy. Là một đại cục liên quan đến vô số năm trước? Tên trước mắt quả nhiên là vô cùng đáng sợ!
Nhóm Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều cảm thấy ớn lạnh.
- Đáng tiếc ngươi lại đi đạo hữu tình, cuối cùng cũng không thể đi tới đỉnh cao, cũng là một con đường thất bại của ta.
Trù Thần nói, hắn giơ tay nhẹ nhàng điểm một điểm trong hư không, hư không như có gợn sóng khuếch tán. Bộ Trù Thần bắt đầu tự động nấu nướng. Nguyên liệu nấu ăn tung bay, đao quang, âm thanh nấu nướng đều vang vọng.
Sau đó… một món ăn nở rộ hào quang nổi lên. Đó là một phần sủi cảo vô cùng tinh xảo. Chỉ trong một ý nghĩ thôi mà Trù Thần có thể nấu ra một món ăn Trù Thần thật sự.
Ánh mắt Bộ Phương co rụt lại, chau mày.
Trù Thần thì lại cười nhẹ, gắp một miếng sủi cảo chậm rãi đưa tới trước miệng Bộ Phương, sau đó nhét vào,
- Ngon không?
Trù Thần hỏi Bộ Phương.
Bộ Phương nhai nuốt, sửng sốt. Bởi vì… thật sự là rất ngon!
Cho dù là độ kiểm soát ngọn lửa hay là xử lý nguyên liệu nấu ăn, mùi vị đều vô cùng hoàn mỹ, cảm giác vượt qua sức tưởng tượng của Bộ Phương. Quá hoàn mỹ! Đây mới chính là món ăn Trù Thần? Đây chính là cảnh giới mà Bộ Phương một mực mong mỏi?
Ánh mắt Bộ Phương trở nên ngốc trệ, trong lúc nhất thời nội tâm của hắn bắt đầu dao động, đạo hữu tình mà hắn một mực kiên định giờ khắc này lại có chút dao động.
Uỳnh!
Đột nhiên, Tiểu Bạch ở nơi xa lấp léo mắt cơ giới, kim quang sáng chói. Mặt đất nổ tung, Tiểu Bạch hóa thành vệt sáng xông ra trong nháy mắt. Bàn tay to lớn hòa thành quả đấm lớn đánh thẳng về phía Trù Thần.
Tiểu Bạch cảm nhận được Bộ Phương đang gặp nguy hiểm, phải cứu Bộ Phương.
Ngay thời khắc Tiểu Bạch động thủ những người khác cũng mới kịp phản ứng.
- Đáng chết!
Cẩu Gia chửi một câu, mắt chó đầy lửa giận phun trào! Tay chó lung linh đánh ra, thần lực khủng bố như sóng lớn cuộn trào…
Con mắt Tiểu U lập tức trở nên đen nhánh, váy đen xoay tròn, xông thẳng về hướng Trù Thần!
- Buông Bộ Phương ra…
Giọng nói lạnh lùng của Tiểu U cất lên.
Uỳnh!
Sức mạnh Nguyền Rủa tinh thuần bạo phát tới cực hạn, hóa thành một trụ đen thẳng tắp nện xuống.
Nhóm cường giả Giáo Chủ Thông Thiên và Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng động thủ, thôi động thần khí pháp lực ngập trời! Năm vị Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn xuất thủ trong nháy mắt có thể nói là đỉnh cấp liên thủ của thế gian…
Hướng nhà gỗ toàn bộ đều nổ tung trong nháy mắt! Điền Viên chấn động, khí lãng cuồn cuộn mãnh liệt. Bọn người Ngưu Hán Tam bị nện lăn trên mặt đất, vô cùng hoảng sợ.
- Mẹ nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận