Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2980: Kỵ binh Tử Vong, tấn công! (2)

Notice: Undefined offset: 97
Bắt đầu tấn công!
Kỵ binh trong tay hai huynh đệ Bì Thị, khu Giáp, Thành Hư Vô vang danh toàn bộ Vũ Trụ!
Uỳnh!
Tiếng thú gào đinh tai nhức óc tràn ngập khu Giáp Thành Hư Vô. Ngay sau đó, mặt đất chấn động, phát động tấn công!
Bì Đông Bì Tây phẫn nộ, trừng mắt!
Hầu Tước Lãng Cổ ăn xong một miếng thì đôi mắt toát lên ý cười… hắn lau nước mắt trên mặt.
- Ông chủ Bộ, mỹ thực này phải giữ lại cho Nô Gia, ta đi một chút sẽ quay lại!
Hầu Tước Lãng Cổ nói ra. Ngay sau đó, hắn đứng lên, nắm trống trong tay đi ra phía ngoài quán.
Kỵ binh Tử Vong thì thế nào? Mỹ thực đã khiến hắn rung động, đối diện với một đội quân thì thế nào? Từ nay về sau, mỹ thực chính là tín ngưỡng của hắn!
Tiểu Ai há hốc miệng, không thể tin được nhìn bộ dáng thẳng tiến không lùi bước của Hầu Tước Lãng Cổ! Đó có phải là Hầu Tước Lãng Cổ mà nàng biết không?

Khu Giáp, cung Thiên Nữ.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn mặc một thân áo bào trắng, đuôi khổng tước dải trên mặt đất. Nàng ngồi khoanh chân, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nhìn vào quả cầu trước mặt. Nàng đã tắm rửa thay y phục, chính là vì vật này. Đây là thứ nàng mang từ Vũ Trụ Hồn Ma về, bên trong ẩn chứa ngọn nguồn, bao gồm sức mạnh Thất Đại Tội Ác.
Ngạo mạn, tham lam, bạo thực… là sức mạnh thuộc về Thất Đại Hồn Chủ, đều cộng hưởng bên trong quả cầu nhỏ này.
Đông đông đông…
Tiếng gõ cửa vang lên, Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn xoay chuyển ánh mắt. Tâm thần nhất động, viên cầu màu đen kia hóa thành tia sáng chui vào trong bàn tay nàng.
Quả cầu này là bí mật của nàng, trong Vũ Trụ Hồn Ma, chính là thứ mà người kia đưa cho nàng lúc nguy nan, là tín ngưỡng của nàng.
- Vào đi.
Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn sửa sang y phục, cất tiếng.
Cửa đẩy ra, một bóng người nhìn qua rất yếu ớt đi vào, Công Tước Thiên Liên.
- A Hồn, ngươi sai kỵ binh Tử Vong đi đuổi giết Tiểu U à?
Công Tước Thiên Liên nói, nữ nhân này rất đẹp, không phải kiểu đẹp kinh diễm, mà là vẻ đẹp ai thấy cũng yêu.
- Tranh đoạt quyền thừa kế đang ở thời điểm then chốt, chẳng lẽ không thể giết nàng ta sao?
A Hồn đứng lên, đi đến bên cạnh Công Tước Thiên Liên, ôm lấy vòng eo của nàng, nhẹ nhàng dựa đầu vào ngực Công Tước Thiên Liên.
- Không phải là không thể. Ta chỉ muốn bảo ngươi hạ thủ lưu tình. Dù sao các ngươi đều là Thiên Nữ Nguyền Rủa, là bảo bối của Thành Hư Vô ta, là tài năng sống sót trong rất nhiều vũ trụ…
Công Tước Thiên Liên nói
A Hồn tựa vào ngực Công Tước Thiên Liên, khẽ thở dài một hơi, đôi mắt nàng thâm sâu, sắc mặt lạnh lùng.
- Chính vì không dễ dàng sống sót cho nên mới muốn giết chóc. Thiên Nữ Nguyền Rủa cạnh tranh với nhau, nếu ta không giết nàng ta, một ngày nào đó nàng ta sẽ giết ta. Trong Vũ Trụ Hồn Ma, ta đã trải qua quá nhiều sự phản bội và giết hại rồi.
Công Tước Thiên Liên thở dài một hơi.
- Hoa rụng, hoa bay, bay khắp trời. Sắc phai, hương nhạt, có ai là người thương tiếc? Ba đóa hoa tranh nhau khoe sắc, mãi rồi cũng héo…
Công Tước Thiên Liên vỗ vỗ bờ vai A Hồn, nhắm mắt lại, lông mi run run.
- Có ta ở đây, ta sẽ luôn ủng hộ ngươi, không sợ.

Uỳnh!
Ngay sau khi đội quân Tử Vong phát động tấn công, quý tộc toàn bộ khu Giáp đều biết. Cạnh tranh giữa nhóm Thiên Nữ Nguyền Rủa cũng tới lúc lật bài ngửa.
Đám quý tộc đều rời đi, sự cạnh tranh này bọn hắn không dám tham gia. Bọn hắn chọn trung lập, tạm thời xem chừng. Có ba vị Thiên Nữ Nguyền Rủa, trù vị Thiên Nữ Nguyền Rủa U yếu thế, còn có một vị Thiên Nữ Nguyền Rủa tới tự Vũ Trụ Hồng Hoang. Vị kia tuy không theo kịp Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn nhưng có toàn bộ Vũ Trụ Hồng Hoang làm hậu thuẫn. Kết quả thế nào đúng là khó nói.
Mà Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn lại mở đầu cho việc hạ sát thủ, đây được cho là bất nghĩa. Dù sao thì Thiên Nữ Nguyền Rủa cũng cùng một gốc…
Uỳnh!
Tiếng kỵ binh đạp đất, thành trì chấn động. Một đám quân đánh về phía quán ăn của Bộ Phương, như muốn giẫm nát nó trong phút chốc!
Trong quán ăn, Hầu Tước Lãng Cổ đi ra, nhìn qua đội quân kia, ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc.
Hắn lấy trống ra, khẽ đung đưa. Khóe miệng nhếch lên, không hề lùi bước. Trận chiến này coi như là lễ gặp mặt tặng cho Thiên Nữ Nguyền Rủa U. Có một tên đầu bếp có thể tạo ra kỳ tích như vậy là hậu thuẫn, thì Thiên Nữ Nguyền Rủa U cũng không phải là không có hy vọng.
Ánh mắt hai huynh đệ Bì Đông Bì Tây nhíu lại, cau mày nhìn Hầu Tước Lãng Cổ.
Lông phương tung bay, sau đó Bì Đông và Bì Tây dựng cung tên lên. Cung bằng Long Cốt đen nhánh, tên lông phượng sắc bén.
Hai huynh đệ Bì Thị bắn tên!
Bành một tiếng, tên xuyên qua trống trong tay Hầu Tước Lãng Cổ, phóng thẳng về phía Bộ Phương và Tiểu U đang đứng ở trong quán ăn.
Về phần Hầu Tước Lãng Cổ, thì trong nháy mắt đã bị cả đội quân bao vây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận