Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1781: Xuân Phong, Hạ Thương, Thu Sáp... Đông Sầu! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cộc cộc cộc...
Tiếng bước chân rõ ràng vang lên trong đại điện, văng vẳng bên tai mỗi người.
Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn tới chỗ xa xa kia.
Nữ Vương Bích Lạc cau mày lại, nhìn về phía cửa lớn của hoàng cung, có một bóng dáng gầy gò thấp bé đang chậm rãi đi tới từ nơi đó.
Ánh mắt của Xích Ti cũng đảo qua, rất đỗi ngạc nhiên.
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Các nàng cũng chỉ có thể hít vào khí lạnh, mặc dù các nàng đều là nữ nhân, rất quen với việc thích buôn chuyện, nhưng lúc này dưới uy áp và khí tức kinh khủng của Đại Tế Ti, các nàng đều không dám hé nửa lời.
Thế nhưng, điều này cũng không ngăn cản được sự ngạc nhiên trên nét mặt của bọn họ.
Người nam nhân này lại còn dám xuất hiện?
Trời đất ơi... gã nam nhân này thực sự gan to bằng trời mà!
Hắn không sợ chết sao?
Đại Tế Ti của lúc này đã bị vị cường giả tối cao trong vùng cấm địa núi Thần Tuyệt mượn thân, trở nên vô cùng kinh khủng!
Nam nhân kia sửa đổi các món ăn cúng tế, điều đó đã đắc tội với vị cường giả vô thượng kia, hắn không sợ bị giết chết hả?
Có điều là, trong lòng nhiều người cũng cảm thấy có chút kính nể đối với Bộ Phương.
Ít nhất, đối phương còn dám ra mặt, không để cho Cảnh Diên vô tội phải chịu tội thay hắn!
Minh Vương Nhĩ Cáp và Tiểu U ở đằng xa cũng nheo mắt lại.
- Phương thức người thiếu niên Bộ Phương xuất hiện vào mỗi lần đều phong cách như vậy.
Minh Vương Nhĩ Cáp ngậm Que Cay, nói với đang ở bên cạnh mình Tiểu U.
Tiếng của hắn tuy rằng không lớn lắm, nhưng lại nghe vô cùng rõ ràng trong hoàng cung này, truyền đến bên tai mọi người giống như tiếng bước chân đó.
Nữ Vương Bích Lạc quay đầu trừng mắt lườm hắn một cái, ra hiệu cho hắn không được nói lung tung.
Tuy nhiên, Tiểu U lại không ngừng gật đầu, cực kỳ tán thành với quan điểm của Minh Vương Nhĩ Cáp.
Ở bên kia, động tác của Đại Tế Ti cứng đờ.
Ngay sau đó, từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt khinh thường lạnh lùng tàn nhẫn rơi vào trên người Bộ Phương.
Bộ Phương chậm rãi đi đến.
Chiếc áo choàng lông vũ sọc đỏ trắng trên người bay lên theo cơn gió trong lúc bước đi, bưng một đĩa thức ăn trong tay, từ từ đi đến.
Hắn cũng bắt gặp ánh mắt đó của Đại Tế Ti, ánh mắt này khiến cho đồng tử của hắn không khỏi co rụt lại, như thể có một bóng đen bao trùm trong lòng hắn.
Thật là một ánh mắt khủng khiếp.
Bộ Phương thầm cảm thán trong lòng.
- Là ta đã thay đổi thực đơn hiến tế, các món ăn cúng tế cũng là do ta nấu... Ngươi muốn tìm thì cứ tới tìm ta, làm khó nha đầu nhà người ta làm gì chứ.
Bộ Phương nói với vẻ thản nhiên.
Vẻ mặt của hắn không chút cảm xúc, âm thanh lạnh lùng vang vọng khắp toàn trường, quanh quẩn trong cung điện.
Lời này vừa nói ra, khiến cho tất cả mọi người đều trở nên sững sờ.
Những lời nói đó nổ đùng bên tai mọi người giống như một tiếng sầm rền, làm bọn họ kinh hãi không thôi.
Nam… nam nam nhân này! Thật là hỗn xược!
Đúng là nghé mới sinh không sợ cọp, hắn không biết mình đang đối mặt với ai sao!
Đấy là tồn tại tối cao trong núi Thần Tuyệt!
Là một cường giả mà ngay cả lão Minh Vương cũng đều phải kính sợ, vậy mà nam nhân này, tên tiểu đầu bếp này... Dựa vào cái gì mà mở miệng không biết phép tắc như vậy chứ?
Nữ Vương Bích Lạc cũng không khỏi trợn tròn mắt.
Tên gia hỏa này là đồ ngu sao?
Đại Tế Ti của lúc này là cường giả tối cao chân chính của cả toàn bộ Thần Nữ Thành, ai dám trái lời?
Vậy mà hắn lại dám mở miệng chống đối...
Chẳng lẽ hắn nấu ăn đến mức làm cho đầu óc đều bị ngấm nước hết rồi sao?
- Ngươi đang nói chuyện với ta sao?
Ánh mắt lạnh như băng của Đại Tế Ti dán chặt vào Bộ Phương, khuôn mặt lạnh lùng như hàn băng ngàn năm không hề thay đổi chút nào, khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm rất tinh xảo, khiến cho Đại Tế Ti của lúc này giống như một Nữ Đế vô song thực sự.
- Muốn chết sao?
Tuy nhiên, cùng với những lời của Bộ Phương vừa được thốt ra.
Bàn tay vốn dĩ chuẩn bị vỗ vào đầu Cảnh Diên của Đại Tế Ti chậm rãi thu lại.
Sức ép đang đè lên người Cảnh Diên cũng đột ngột chuyển hướng và rơi vào trên người Bộ Phương.
Bùm bùm bùm! !
Mọi người dường như nghe thấy một âm thanh vô hình phát ra từ khoảng không.
Âm thanh kinh khủng đó khiến cho mọi người đều nhảy dựng lên trong lòng.
Bộ Phương nhướng mày, cảm thấy như có một ngọn núi đang đè lên vai mình vậy.
Điều này làm hắn vô cùng kinh ngạc.
Phải biết rằng... Có hệ thống ở bên cạnh, trên căn bản hắn có thể miễn nhiễm với bất kỳ uy áp nào.
Nhưng hiện tại, uy áp của nữ nhân này lại khiến hắn cảm nhận được một chút áp bách!
Đây là vị cường giả tối cao trong vùng cấm địa núi Thần Tuyệt kia sao? Là cường giả cấm địa mà ngay cả Cẩu Gia cũng vô cùng kiêng kỵ đó hả...
- Phù...
Bộ Phương khẽ thở ra một hơi.
Còn Cảnh Diên sau khi được giải thoát khỏi sự đè nén của uy áp đột nhiên đặt mông ngồi trên mặt đất, mồ hôi từ trên trán và trong lỗ chân lông đổ ra đầm đìa, trong nháy mắt vạt áo đã bị ướt đẫm mồ hôi, dán thật chặt lên trên người.
Áp lực tưởng chừng như rơi xuống vực thẳm khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.
- Ta... Khục khục.
Cảnh Diên vừa mở miệng chợt phát hiện cổ họng của mình đã trở nên khàn khàn, ho khan một tiếng.
Tiếng ho khan này lập tức phá vỡ sự im lặng trong hoàng cung.
Cảnh Diên nhìn lướt qua Đại Tế Ti vừa nghĩ mà sợ đó, rồi quay đầu lại, nhìn về phía cửa ra vào của hoàng cung.
- Mau vào đi! Mang các món ăn tế lễ vào!
Cảnh Diên mở miệng với vẻ có chút gấp gáp.
Rầm rầm...
Một loạt tiếng bước chân hơi lộn xộn vang lên.
Ba vị tỳ nữ mặc trang phục tế tự bưng món ăn từ trong bóng tối chạy ra với vẻ hốt hoảng.
Trên tay bọn họ là ba món ăn cúng tế.
Cảnh tượng này khiến nhiều người xung quanh xôn xao.
Một số người thậm chí còn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Không hổ là đầu bếp Cảnh Diên đã lo liệu mấy lần vương tiệc, quả là suy nghĩ rất chu đáo.
Bằng cách này, sự tức giận của vị cường giả kia hẳn là có thể được xoa dịu phần nào...
Bộ Phương một tay cầm đồ ăn, nhìn thấy cảnh này, lông mày hắn bất giác cau lại.
Ánh mắt coi thường muôn dân của Đại Tế Ti đảo tới, rơi vào trên người ba nàng tỳ nữ.
Vừa nhìn thấy món ăn trong tay của ba vị tỳ nữ, ánh mắt hơi chấn động một hồi.
Ngay sau đó, một khí tức đáng sợ hơn bắn ra trong hư không.
Tất cả mọi người cảm giác trái tim mình như thể bị một bàn tay vô hình bóp chặt.
Ngay cả thở mạnh cũng không dám, không khí hoàn toàn đông cứng lại.
- Ngươi dám lừa ta?
Lời nói lạnh lùng của Đại Tế Ti vang vọng khắp hư không.
Ngay sau đó, bất ngờ vung tay lên.
Ba người tỳ nữ bỗng cảm thấy lạnh toát cả người, thân hình lảo đảo lùi về phía sau.
Ba món các nàng cầm trong tay đột nhiên bị một cỗ sức mạnh vô hình quét qua, trực tiếp bị nghiền nát...
Một tiếng bụp vang lên, phát nổ hoàn toàn và biến thành những món ăn rải rác, vương vãi khắp nơi, và mùi thơm của các món ăn tràn ngập trong không khí.
Sắc mặt của ba tỳ nữ trở nên tái mét, vội vàng quỳ sát trên mặt đất, dường như sắp bật khóc.
Nữ Vương Bích Lạc lắc đầu, nhìn Cảnh Diên cảm thấy có chút không nói nên lời.
- Nha đầu kia... lại biến khéo thành vụng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận