Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2570: Truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo! (2)

Notice: Undefined offset: 104
Hoàn mỹ!
Khóe miệng Bộ Phương kéo lên một cái, sau đó cong ngón búng ra. Một ngọn Thần Hỏa nhỏ phiêu đãng bay về hướng hố đen to lớn kia.
Toàn bộ bầu trời Triều Đô như hóa thành chiến trường vậy.
Thần Hỏa lặng lẽ bay tới, giống như hạt bụi trong sa mạc, không một ai chú ý đến, trừ Bộ Phương và Cẩu Gia đang đứng bên cạnh.
Cẩu Gia nhìn Bộ Phương bắn Thần Hỏa ra, mắt chó trừng lớn, không thể tin được.
- Tiểu tử Bộ Phương… ngươi điên rồi sao? Đây chính là kiếp nạn Thiên Thần, ngươi dám ra tay? Ngươi muốn rước họa vào người sao? Chỉ một tia kiếp nạn trong đó thôi cũng đủ để giết chết ngươi rồi! Không liên quan đến thực lực chiến đấu…
Cẩu Gia há miệng, âm thanh tràn ngập từ tính ẩn chứa sự lo lắng bên trong.
Bộ Phương đúng là thần kinh rồi!
Khóe miệng Bộ Phương hơi kéo lên, yên lặng nghe lời nói quan tâm của Cẩu Gia, vươn tay lên vỗ vỗ lên đầu Cẩu Gia.
- Không sao…
Bộ Phương nói.
Mắt chó của Cẩu Gia nhất thời trừng lớn, không biết nên nói cái gì.
Bình tĩnh như vậy sao? Sợ là không biết cái gọi là kiếp nạn kia khủng bố tới mức nào! Cho dù là Thần Hoàng Hạ Ấp mạnh như vậy cũng như nỏ mạnh hết đà khi đứng trước kiếp nạn.
Phải biết bây giờ Thần Hoàng Hạ Ấp đang ở trạng thái cực thịnh, thực lực vô cùng mạnh. Chính là một trong ba Thần Hoàng của ba đại Thần Triều mạnh nhất Vũ Trụ Hỗn Độn này. Như thế còn bị kiếp nạn hành hạ tới mới thê thảm thế kia, sao ngươi lại có đủ bình tĩnh như vậy?
Tuy Pháp Tắc Thiên Thần đã giúp Thần Hỏa tăng lên một trình độ mới, nhưng Thần Hỏa vẫn chưa thỏa mãn. Cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu những kiếp nạn này có thể khiến Thần Hỏa đạt đến mức hoàn hảo, vậy thử một lần cũng đáng. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Bộ Phương dứt khoát thả Thần Hỏa ra.
Một đóa Thần Hỏa màu bạc như ngôi sao mờ nhạt trong đêm tối rốt cuộc cũng tới gần khu vực kia.
Hạ Vũ Hợp không để ý tới ngọn lửa này. Giờ phút này hắn không có tâm tình để chú ý nhiều. Hắn đấm một quyền ra, liên tục chấn động đất trời! Vô số binh lính bị nghiền thành cặn bã trước một quyền đó.
Đây chính là Thiên Thần quyền, là Thiên Thần quyền hắn tự sáng tạo ra, hắn vô cùng kiêu ngạo tự xưng là Thiên Thần quyền vô địch.
Nhưng bây giờ đúng là nực cười, cái gọi là Thiên Thần quyền chỉ là trò đùa mà thôi.
Hắn thở dốc kịch liệt, cảm thấy trước mắt có chút mơ hồ. Những đội quân Pháp Tắc này không ngừng ngưng tụ, bất tử bất diệt, hắn oanh phá mấy trăm quân rất nhanh lại ngưng tụ lại.
Hắn cũng có chút sức lực cùng kiệt rồi.
Binh lính Pháp Tắc bị oanh bạo, hóa thành Pháp Tắc chi lực di chuyển, Pháp Tắc bắn ra năng lượng muốn khôi phục lại.
Nhưng…
Lúc này có một Thần Hoàng màu bạc đang phiêu đãng tới, quấn chặt lấy Pháp Tắc chi lực.
Uỳnh…
Thổi phù một tiếng.
Những Pháp Tắc chi lực chưa từng ngưng tụ thành binh lính sẽ bị Thần Hoàng hấp thụ lại. Thần Hoàng không có nhiều biến hóa, vừa hấp thụ vừa lao đi.
- Thành công rồi!
Mắt Bộ Phương sáng lên.
Miệng chó của Cẩu Gia cũng co rụt. Quả nhiên kiếp nạn kia không có liên lụy tới Bộ Phương. Loại hành vi cầu phú quý trong nguy hiểm này của Bộ Phương thế mà lại… thành công!
Giờ phút này, bên dưới Triều Đô Thần Triều Hạ Ấp tràn ngập một mảnh bi thương. Vành mắt các tướng sĩ đỏ bừng, nhìn thấy viễn cảnh trên trời cao, vĩnh viễn bọn họ sẽ không bao giờ bỏ rơi Thần Hoàng, cho dù là từng đội quân Pháp Tắc không ngừng xuất hiện. Thần Hoàng vẫn anh dũng như thế.
Bọn họ hận, chỉ hận không thể sát cánh cùng Thần Hoàng xông vào chiến trường, tung hoành giết địch!
Khuôn mặt Bình Dương Vương sớm đã đầy nước mắt, hắn cảm nhận được sự bất lực của Thần Hoàng. Không chỉ hắn mà một số lão thần khác đã ngồi co quắp dưới đất từ lâu. Thần Hoàng gặp ạn bọn họ lại là Đại Thần, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Hạ Thiên trầm mặc, nàng không khỏi cảm thấy nội tâm có chút đau buồn. Tiểu U thì lại rất bình tĩnh. Nàng và Thần Hoàng cũng không phải quen thân gì cho lắm.
Bỗng nhiên Tiểu U quay đầu lại nhìn thấy Bộ Phương và Cẩu Gia lơ lửng ở phía xa. Tâm thần nhất động, trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Bộ Phương.
Thần Hoàng chiến đấu anh dũng, từng quyền cứng như đá tảng. Hắn không muốn chết, hắn không muốn bại. Toàn bộ con dân Thần Triều đều đang nhìn, hắn không thể thua được.
Cho nên…
Hả?
Đôi mắt Thần Hoàng hơi sáng lên, hắn cảm thấy áp lực đã giảm đi rất nhiều… những đội quân Pháp Tắc kia đang suy sụp! Hoặc có thể nói là, những đội quân Pháp Tắc kia sau khi bị đánh tan thì không hề ngưng tụ lại nữa!
Có hi vọng!
Ánh mắt Thần Hoàng ngưng tụ, hét dài hưng phấn. Khí tức bắn ra, tu vi thi triển đến cực hạn.
Trong hố đen xoay tròn kia đột nhiên bộc phát ra chùm sáng, năm tia sáng bắn ra. Thần Hoàng nhất thời cảm giác được áp lực tăng lạnh, hắn hít vào một hơi lạnh.
- Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường… biến thành tướng quân rồi à?
Uỳnh.
Một Thần Long uốn lượn, một Phượng Hoàng dang rộng đôi cánh, Rùa Thần như mang theo trời đầy sao, Mãnh Hổ gầm vang trời! Còn có một con Kỳ Lân chấp áp không gian!
Ngay lúc này, tất cả mọi người đều nín thở… kiếp nạn khủng bố cuối cùng cũng bạo phát!
Hả?
Đôi mắt Bộ Phương cũng sáng lên, nhìn chằm chằm năm thứ kia, hô hấp trở nên gấp gáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận