Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2347: May mắn? (1)

Bộ Phương tiếp tục cắt miếng đậu phụ, nhưng vì ban nãy bị mất nhịp nên bây giờ hắn phải lấy lại trạng thái rồi mới bắt đầu.
Con số đếm nhát dao đang ngừng lại bây giờ đã bắt đầu thay đổi, nó nhảy liên tục.
Năm ngàn, năm ngàn năm, sáu ngàn...
Đến bây giờ, con số đã được ổn định ở mức một lần tăng năm trăm nhát dao.
Hơn nữa thời gian trôi đi, Bộ Phương ngày càng quen với công việc này, một nhát chém của hắn vẫn khiến con số dần dần tăng lên.
Từ một lần năm trăm nhát chém đến một lần sáu trăm nhát chém, rồi đến một lần một ngàn nhát chém, tộc độ của hắn rất nhanh.
Nhịp thở của mọi người cũng thay đổi theo tốc độ của Bộ Phương.
Thần thực của mọi người đang muốn thực hiện theo con dao, nó muốn mô phỏng những nhát dao mà Bộ Phương đã thực hiện.
Thế nhưng nó đang mô phỏng thì có người thấy thần thức của mình như bị xé rách ra, người đó rên rỉ, máu tươi chảy từ mũi và miệng ra. Điều này khiến mọi người đều phải kinh ngạc.
Họ không dám tiếp tục thực hiện theo nữa.
Họ chỉ có thể nhìn Bộ Phương với vẻ kinh ngạc.
Cùng là Bán Thần mà sao thần thức của Bộ Phương lại chịu đựng được những hành động nặng nề như vậy chứ?
Quả nhiên không thể lấy tiêu chuẩn thông thường ra để so sánh với một tên yêu nghiệt.
Sự so sánh đơn giản đó thôi cũng khiến bọn họ đoán được thần thức của Bộ Phương mạnh đến mức nào.
Ít nhất thì hắn ta không hề kém một vài Đỉnh Phong Yêu Nghiệt Bán Thần khác trong Thần Triều.
Có lẽ so với Đế Tử, hắn còn kém hơn một chút thế nhưng so với Thiếu Vương Gia của Vương phủ hay các thế tử những gia đình thế tộc thì không kém hơn đâu.
Lạc Tam Nương đã trở về.
Nàng lắc lư cơ thể của mình, hương thơm trên người nàng bay theo gió thổi về.
Nàng vuốt bàn nhẹ lên đôi bàn tay nõn nà của mình, vẻ mặt rất thản nhiên.
Sau khi quay về, nàng lại tựa người lên lan can nhìn Bộ Phương. Hay có thể nói, nàng nhìn con số hiển thị trên trận pháp.
Nàng không hiểu gì về đao công nhưng nàng hiểu sự thay đổi của các con số, nó có nghĩa là Bộ Phương ngày càng tiến gần đến thành công.
- Đã lên đến một vạn rồi!
Những người xung quanh hô lên, giọng họ có vẻ hơi bất ngờ.
- Hắn đã dùng bao lâu vậy.
Lạc Tam Nương nhìn vị Thần Trù bên cạnh mình, sốt ruột hỏi.
Vị Thần Trù đó tính thời gian, phát hiện ra người hỏi là Lạc Tam Nương thì vội vàng nói.
- Chắc hắn đã dùng khoảng một phần tư canh giờ, có hi vọng sẽ hoàn thành được nhiệm vụ thứ hai đấy.
Có hi vọng sẽ hoàn thành được!
Mắt Lạc Tam Nương sáng rực lên, nàng mím môi, nhìn Bộ Phương với vẻ hưng phấn.
Động tác của Bộ Phương không dừng lại, cây dao tiếp tục di chuyển, đao quang lấp lánh lên liên tục.
Miếng đậu đang rung lên liên tục. Tuy rung như vậy nhưng không có miếng vụn nào bị bay ra cả.
Rất ổn định, không nhanh, không chậm…
- Nhìn kìa, một vạn mốt rồi!
- Một vạn ba!
- Một vạn năm rồi!
Những Thần Trù đứng xung quanh nhìn con số thay đổi liên tục, ánh mắt họ đầy vẻ kinh ngạc.
Đến lúc này, một nhát chém của Bộ Phương thôi đã được khoảng hai ngàn dao rồi.
Đây là giới hạn của mà thần thức của Bộ Phương chịu đựng được rồi.
Nếu như muốn đột phá nữa thì sợ là thần thức của hắn sẽ không chịu được.
Loạn thế trù đao rất mạnh. Nhưng nếu Bộ Phương muốn đạt đến đỉnh cao của loạn thế trù đao, cũng có nghĩa là cùng thực hiện 19999 nhát dao một lúc thì sợ là có hơi khó.
Trù khi Bộ Phương đột phá đến cảnh giới Thần Chi thì sức mạnh thần thức của Bộ Phương mới đột phá được.
Trình đại sư bước vào, nhưng mà lần này hắn ta không dám lớn giọng nữa.
Sắc mặt hắn ta rất khó đoán, quay ra nhìn Bộ Phương đang đứng ở nơi trung tâm.
Đó là người đã phá vỡ kỷ lục của hắn ta.
Điều khiến hắn ta khó chịu hơn là người trẻ tuổi kia lại chính là người đã đánh hắn ta một trận.
- Vậy mà lại là hắn!
Lửa giận trong lòng Trình đại sư bốc lên, nhìn con số trên trận pháp tăng lên liên tục, sự đố kỵ trong lòng hắn ngày càng lớn dần.
Một khi Bộ Phương hoàn thành nhiệm vụ thứ hai thì hắn sẽ thay thế vị trí của Trình đại sư, trở thành đối tượng được bồi dưỡng nhiều nhất của Thần Trù Cung.
Tài nguyên của Thần Trù Cung sẽ đổ hết sang Bộ Phương.
Những thứ vốn thuộc về hắn ta sẽ bị Bộ Phương cướp đi hết.
Với hắn ta, điều này tuyệt đối không được xảy ra.
Nhưng mà…
Mắt Trình đại sư sáng lên, hắn ta không hề sốt ruột, muốn hành động luôn.
Bây giờ hắn ta cũng có thể thực hiện nhiệm vụ thứ hai.
Vậy nên hắn ta không sốt ruột làm gì cả.
Bởi vì Bộ Phương vẫn còn một khoảng nữa mới thành công được. Nếu trong khoảng này mà hắn thất bại thì hắn ta sẽ xuất hiện, đột phá nhiệm vụ thứ hai.
Có lẽ, hắn ta còn có thể nhận được nhiều tài nguyên của Thần Trù Cung hơn.
Mắt hắn ta sáng lên, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Lạc Tam Nương liếc Trình đại sư một cái, hình như nàng đang cố đoán ông già này đang nghĩ gì trong đầu.
Ấn tượng của nàng với Trình đại sư không được ốt lắm, cái tên cứ ỷ mình già này tính đến bây giờ đã phung phí không biết bao nhiêu tài nguyên của Thần Trù Cung rồi.
Tài nguyên đã bị sử dụng hết nhiều lắm rồi.
Nếu Bộ Phương có thể thay thế ông già này, trở thành khách quý của Thần Trù Cung thì đây chắc chắn là một chuyện rất tốt.
Ít nhất thì việc gặp một anh chàng trẻ tuổi đáng yêu thoải mái hơn việc gặp một ông già đổ đốn nhiều.
Vậy nên bây giờ nàng chỉ mong Bộ Phương đừng khiến nàng thất vọng.
- Một vạn tám rồi!
Có Thần Trù lên tiếng, hắn ta rất bất ngờ.
Một vạn chín! Một vạn chín ngàn chín trăm!
Chỉ còn chín nhát cuối cùng thôi.
Mọi người đều nín thở, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương đang đứng ở nơi trung tâm.
Họ không dám làm gì cả.
Đến cả Trình đại sư cũng híp mắt lại, không dám thở mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận