Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2575: Khôi phục như thế nào? (1)

Một chưởng của Thiên Thần cho dù là Thần Hoàng cũng chỉ sợ bị diệt trong nháy mắt. Dù sao thì đó cũng là Thiên Thần chí cao vô thượng, Thần Hoàng dù có mạnh nhưng vẫn còn kém xa Thiên Thần.
Mà Bộ Phương chỉ là một Bán Thần, đối mặt với một chưởng của Thiên Thần, làm sao có thể chịu được?
Không ai cảm thấy Bộ Phương có thể vượt qua được. Cho dù là Bộ Phương dốc hết toàn lực cũng không có hy vọng. Sự chênh lệch của cả hai thật sự quá lớn, một tận trên trời, một ở dưới đất. Loại chênh lệch này không phải có thể dễ dàng lấp đầy. Sự thật đúng là như thế.
Đối mặt với một chưởng của Thiên Thần, Bộ Phương cũng không dám có chút nào buông lỏng. Bởi vì sâu trong linh hồn hắn đã sinh ra một cảm giác chấn động khiến hắn không thể không dùng hết toàn lực.
Bộ Trù Thần phát huy toàn bộ sức mạnh, còn có tước vũ bào vô địch nữa. Cho dù là một chưởng của Thần Hoàng cũng không hề mảy may tổn thương được tới Bộ Phương.
Nhưng… một chưởng của Thiên Thần kia lại bộc phát ra sự khủng bố cực hạn. Tước vũ bào nổ tung, sự phòng vệ vô địch bị phá vỡ trong nháy mắt. Thiên Lò Bạch Hổ bị gãy thành hai, âm thanh nứt gãy vang vọng không ngớt. Long Cốt thái đao trên tay dày đặc vết nứt, vô cùng khủng bố. Cho dù là nồi Huyền Vũ cũng xuất hiện vết nứt rạn.
Phốc phốc…
Trong miệng Bộ Phương nôn ra máu tươi, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Một chưởng kia chậm rãi tán đi. Thân hình Bộ Phương lảo đảo lùi lại phía sau, cuối cùng đặt mông ngồi xuống đất.
Bộ Trù Thần như mất đi linh tính, nhao nhao rơi xuống đất.
Những người xung quanh đều ngây ra như phỗng, nhàn nhạt chứng kiến, không biết nên nói cái gì.
Bộ Phương thần hồn phách lạc, người như ngẩn hẳn ra. Bộ Trù Thần luôn làm bạn với hắn từ Đế Quốc Thanh Phong tới bây giờ lại bị nứt vỡ…
Chưởng của Thiên Thần, có thể đập nát bộ Trù Thần?
Bộ Phương hít sâu một hơi chỉ cảm thấy nỗi đau đến thấu xương. Cơn đau ăn sâu vào trong cốt tủy.
Hắn bị thương sao? Đúng là lâu rồi không có cảm giác bị thương.
Xoẹt một tiếng, Cẩu Gia xé rách màn trời lao tới bên cạnh Bộ Phương. Nhìn thấy Bộ Phương miệng đầy máu, không khỏi thở ra một hơi. Giọng nói ôn hòa mà tràn ngập từ tính lại vang lên.
- May thay chỉ bị thương, không chết là may rồi.
Cẩu Gia nói, có chút vui mừng. Nhưng khi hắn thấy bộ Trù Thần bị hủy cũng không biết nên nói gì. Đối với một đầu bếp mà nói, đồ làm bếp rất quan trọng. Muốn trở thành một Trù Thần đỉnh cấp, không có đồ làm bếp thì không thể? Mà đồ làm bếp của Bộ Phương bây giờ đã bị hủy.
- Thiên Thần này có chút quá phận rồi!
Cẩu Gia nói.
Đồ làm bếp bị hủy, Cẩu Gia sợ Bộ Phương sẽ bị đả kích không đứng dậy nổi, như vậy sẽ không nấu được sườn xào chua ngọt cho hắn. Như thế thì Cẩu Gia đúng là khóc không ra nước mắt. Không có sườn xào chua ngọt thì cuộc đời của hắn sẽ vô cùng ảm đạm.
Tiểu U cũng nhanh nhẹn đi tới bên cạnh Bộ Phương, nhìn thấy ánh mắt vô thần của hắn, sắc mặt nàng có chút phức tạp. Trên mặt nàng vẫn còn những vết máu tung tóe.
Sau khi lau đi vết máu, Tiểu U nhìn Bộ Phương nói.
- Không sao, không có vũ khí thì có ta bảo vệ ngươi.
Quả thật bây giờ Tiểu U đã có đủ năng lực để nói ra câu này. Tuy nàng chưa hoàn toàn nắm giữ năng lực của Thiên Nữ nguyền rủa, nhưng cho dù là Thần Hoàng nàng cũng không ngại mà ra tay. Bảo vệ Bộ Phương vô cùng dễ dàng.
Trên trời cao, hố đen chìm nổi vẫn chưa tán đi, giống như còn có gì tiếp theo. Điều này khiến Thần Hoàng Hạ Ấp rùng mình. Hắn nhìn chằm chằm cái hố đen kia, thân thể đột nhiên chấn động. Bởi vì trong vòng xoáy như có một đôi tròng mắt nhìn ra.
Không sai, chính là một môi mắt, vô cùng đạm mạc, vô cùng quái dị. Chỉ nhìn một chút thôi mà Thần Hoàng cảm thấy như linh hồn của mình bị giam cầm.
Đôi mắt gì kia? Mắt của Thiên Thần à?
Cặp đồng tử kia cứ thế nhìn thẳng về phía xa, chính là nhìn về chỗ của Bộ Phương đang ngồi. Chủ nhân của đôi đồng tử kia có vẻ đang cảm thấy rất cổ quái, vì sao một Bán Thần có thể ngăn cản một chưởng của hắn.
Uỳnh…
Tiếng động vang lên, trong hố xoáy đen kia có ánh sáng bắn ra, bên trên có phù văn huyền bí. Bắn ra như một sợi xích muốn quấn lấy Bộ Phương lại. Hiển nhiên Thiên Thần cảm thấy rất có hứng thú với Bộ Phương.
Biến cố này vượt qua sức tưởng tượng của mọi người. Thiên Thần thế mà còn muốn xuất thủ nữa sao!
Sắc mặt Thần Hoàng biến đổi.
Bộ Phương chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng vẫn có máu tươi chảy xuống, ánh mắt vô thần nhìn sợi xích đầy phù văn kia.
Cẩu Gia giận!
Thiên Thần này đúng là khinh người quá đáng!
Cẩu Gia nhe răng trợn mắt, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Đột nhiên dáng người uyển chuyển của Tiểu U chắn trước mặt Bộ Phương. Ánh sáng màu xanh lúc bắn ra hóa thành một con rắn lao về phía sợi xích kia.
Ánh mắt Tiểu U màu xanh lục, nhìn chằm chằm Rắn Nguyền Rủa đụng vào sợi xích kia. Rắn Nguyền Rủa bị băng tán, không ngừng tan tác ra thành từng khúc.
Tiểu U giơ bàn tay lên bắt lấy dây xích kia. Nó muốn chui vào trong người Tiểu U nhưng lại bị sức mạnh nguyền rủa nghiền nát.
Hả?
Đôi mắt kia cảm thấy hơi kỳ lạ, nhìn chằm chằm Tiểu U. Rốt cuộc, hố đen kia cũng dần tán đi. Đó cũng thể hiện kiếp nạn của Thần Hoàng kết thúc.
Khối đá nặng trong lòng mọi người cuối cùng cũng được buông lỏng.
Cuối cùng cũng kết thúc rồi!
Thần Hoàng chưa chết!
Có người thậm chí còn đè nén cảm xúc muốn nhảy lên vì sung sướng.
Ánh mắt Thần Hoàng phức tạp. Tuy hắn chưa chết nhưng cũng là vì có Bộ Phương. Nếu như không phải Bộ Phương dùng Thần Hỏa thôn phệ Pháp Tắc, vậy thì mục tiêu của một chưởng kia sẽ thay đổi, có lẽ giờ phút này hắn sớm đã trở thành tro tàn.
Thiên Thần chi uy, vô cùng khủng bố.
Bầu trời trở nên sáng sủa, ánh sáng chiếu lấp lánh.
Trận kiếp nạn này như thành một giấc mộng mang đến sự khủng bố vô cùng. Đúng là ác mộng đối với tất cả mọi người.
Đối với Bộ Phương mà nói, càng là ác mộng.
- Khụ khụ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận