Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2297: Thắng lợi nghiền ép (1)

Cái này là tôm nõn hả?
Cẩu gia không thể nào tin được tôm nõn khi ăn vào lại mang hương vị của Túy Bài Cốt. Chắc nó đã ăn phải tôm giả rồi!
Thảo nào tên tiểu tử Bộ Phương lại mang vẻ tự tin chục phần thế kia, hóa ra suy cho cùng vẫn làm ra Túy Bài Cốt. Nếu thế thì ngươi nói từ đầu luôn đi, nói sớm chút thì Cẩu gia còn ăn thịt Đại Bằng làm gì nữa. So với Túy Bài Cốt, thịt Đại Bằng gì đó là cái rắm?
Cùng lắm cũng chỉ được xem là rắm ngon hơn một chút thôi?
Cẩu gia nhe răng trợn mắt, lại lần nữa hít vào một hơi thật sâu, lại mấy con tôm nõn lao vụt ra từ bên trong, kết hợp với làn sương trắng mỏng lượn lờ, giống hệt như Tiên Khí đang vấn vít quanh quẩn.
Tôm nõn vừa vào miệng, cả khoang miệng đã ngập tràn hương vị của Túy Bài Cốt trong nháy mắt, còn có cả hương trà thanh mát khiến tâm tình người ta thư thái hơn.
Cẩu gia híp mắt, cả người nhẹ nhàng lắc lư trên không trung, cái đuôi nó ngoắt qua ngoắt lại, hoàn toàn đắm chìm trong mỹ vị của Túy Bài Cốt không thể dứt ra được.
Người xung quanh đều kinh ngạc. Cẩu gia cũng thích ăn tôm nõn sao? Không hợp lý lắm, chẳng phải bình thường chó vẫn thích ăn thịt gặm xương hơn à? Mấy món tôm nõn nhạt mồm nhạt miệng kia làm sao thỏa mãn được chứ?
Hay là nó đang phối hợp với Bộ Phương diễn một màn lừa bịp hòng giành được chiến thắng trong trận trù đấu này?
Nhiều người không thể không nghĩ tới giả thiết đó.
Hai mắt Đại Tráng nhíu chặt, nhìn dáng vẻ say sưa của con Hắc Cẩu kia, thân là một đầu bếp, dĩ nhiên hắn sẽ phân biệt được vẻ mặt của thực khách sau khi thưởng thức một món ăn có bao nhiêu phần thực, bao nhiêu phần giả. Mà dáng vẻ của Cẩu gia lúc này rõ ràng là hoàn toàn say mê với món tôm nõn kia.
Chết tiệt!
Ngàn tính vạn tính, hắn đâu ngờ được một con chó lại thích ăn tôm, không thèm ăn thịt cơ chứ! Thế gian này vậy mà vẫn còn tồn tại một con chó không thèm ăn thịt luôn đấy!
Minh Vương Nhĩ Ha và Hỏa Yêu lão tổ đều nheo mắt cảm nhận sự thay đổi rõ rệt về mùi vị của con tôm trong miệng, sau đó mở mắt ra, ánh mắt toàn là vẻ kinh ngạc, lại lần nữa sáp lại, lấy đũa gắp lên một con tôm khác đưa vào miệng.
Có vị que cay, còn cả hương vị biển cả!
Cả hai người đồng thời hô lên. Không ít người lại bị giật mình.
Ăn tôm nõn lại có cả vị của que cay á? Còn có loại thao tác này nữa chứ. Lại còn vị biển cả là cái quái quỷ gì nữa đây?
Những người có mặt tại đây đều sững sờ không nói nên lời.
Nhóp nhép.
Không gian im ắng, chỉ còn lại tiếng ba người Cẩu gia, Minh Vương Nhĩ Ha và Hỏa Yêu lão tổ đang nhai tôm không dứt.
Tôm nõn có độ dai vừa phải, bắn ra trong khoang miệng, tựa như đang nhẹ nhàng gõ vào thành miệng vậy.
Thêm một hồi lâu cuối cùng cũng đã ăn xong tôm nõn. Một bàn tôm giờ chỉ còn sót lại cái dĩa Linh quả khắc liên hoa cùng với nước sốt màu ngà sữa và một ít lá trà Cửu Chuyển Thiên Đạo, chỉ riêng món tôm nõn là được ăn sạch sẽ.
Oa…
Vòng xoay Pháp Tắc ở Thiên Khung Chi Thượng đã có sự biến hóa. Nó bắt đầu xoay chầm chậm, dường như còn bắn ra Pháp Tắc Chi Lực quanh quẩn mãi bên trên.
Từng đạo Pháp Tắc Phù Văn trên người Cẩu gia, Minh Vương Nhĩ Ha và Hỏa Yêu lão tổ cũng nhanh chóng dâng trào.
Tinh Thần Quang Huy xuất hiện!
Hiển nhiên, đã sắp đưa ra đánh giá cuối cùng rồi.
Ánh mắt ai nấy cũng đều bị thu hút mà nhìn chằm chằm vào ngôi sao trên Thiên Khung Chi Thượng, tất cả đều nóng lòng muốn biết trận trù đấu này sẽ thắng bại như thế nào.
Đối mặt với một Trù Đấu Chi Thần nấu ra những món ăn cực phẩm, liệu Bộ Phương còn có thể tiếp tục tạo nên kỳ tích hay không?
Đại Tráng hít một hơi thật sâu, khí tức bao trùm toàn thân.
Đồ nấu nướng đều đã biến mất không thấy đâu. Khí tức trên người hắn lại càng lúc càng dồn dập.
Không hiểu vì sao mà từ trước tới giờ hắn vẫn luôn tràn đầy tự tin, bây giờ lại cảm thấy có đôi phần … khủng hoảng.
Đúng vậy… Chính là ý thức về một mối nguy! Không hiểu sao hắn lại cảm thấy có lẽ lần này hắn sẽ thất bại!
- Không đâu, làm sao ta có thể thua được. Tên nhóc này cũng chỉ là một kẻ phàm trần, còn ta đường đường là một Trù Đấu Chi Thần cơ mà!
Đôi mắt hắn sáng lên.
Bụp.
Minh Vương Nhĩ Ha bắt đầu đánh giá. Tinh Thần Quang Huy phát ra sáng rực trên Thiên Khung Chi Thượng, tốc độ vừa phải, không nhanh không chậm.
Một ngôi, hai ngôi, ba ngôi…
Tất cả mọi người nín thở, cứ nhìn chằm chằm vào Tinh Thần Quang Huy trên bầu trời, chăm chú theo dõi từng viên quang mang phụt ra. Ánh mắt ai nấy cũng đều có đôi phần kinh sợ.
Bộ Phương bắt tay ra sau lưng, cũng chăm chú nhìn Tinh Thần Quang Huy trên trời kia, mặt không biểu cảm, cực kỳ bình tĩnh.
Dáng vẻ vô cùng tự tin này của Bộ Phương giống như cơn sóng lớn kinh thiên động địa, đánh thẳng vào tinh thần của Đại Tráng… Khiến hắn lại thêm phần do dự.
Cái tên phàm nhân này... dựa vào đâu mà tự tin đến thế? Vốn sức mạnh thần bí đó không thể tác động gì lên món ăn cả, vậy thì hắn lấy cái gì mà tự tin như vậy chứ?
- Ôi mẹ ơi, tận tám khỏa tinh!
- Không, không phải, là chín khỏa tinh mới đúng!
- Vượt qua cả kỷ lục luôn!

Đám đông phía dưới đều trợn trừng mắt, sau khi nhìn thấy Tinh Thần Quang Huy ở phía dưới Vòng xoay Pháp Tắc hiện ra chín khỏa tinh lóe sáng rồi không lóe lên nữa, ai nấy đều kinh ngạc, trầm trồ mãi không dứt.
Là chín khỏa tinh! Lại bằng điểm của Đại Tráng. Như vậy có thể thấy được, trận đấu giữa Trù Đấu Chi Thần và một kẻ phàm nhân vẫn còn hồi hộp lắm.
Sắc mặt Bộ Phương hờ hững, rất bình tĩnh mà đứng yên tại chỗ, mắt chăm chú nhìn lên ngôi sao đánh giá trên bầu trời, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
- Dựa vào đâu? Dựa vào cái gì mà chỉ bằng mấy con tôm nõn đã dễ dàng nhận về được tận chín khỏa tinh? Lại còn sánh ngang với thịt Đại Bằng của ta nữa chứ!
Đại Tráng tỏ ra không phục, hắn đè thấp giọng nói, bất mãn mà lên tiếng chất vấn với Minh Vương Nhĩ Ha.
Minh Vương Nhĩ Ha đưa tay lên vuốt cằm, hất một lọn tóc ra phía sau rồi cười rất ôn hòa.
- Món ăn của thanh niên Bộ Phương… Nói như thế nào được nhỉ, có lẽ là không đủ ngon như món thịt Đại Bằng của ngươi thật. Nhưng... trong món ăn này lại mang một loại hương vị rất mềm mại, tựa như một dòng suối nhỏ khẽ chảy qua tim, dường như có thể cảm nhận được bản thân ngươi mong muốn điều gì.
Dường như Ánh mắt Minh Vương Nhĩ Ha sáng rực, nói đến tư vị của món ăn này, cảm giác những lời hắn ta nói ra đều rất công tâm.
Vị cay nồng trong món tôm nõn Cửu Chuyển Thiên Đạo này đúng là không ngon được như thịt Đại Bằng, nhưng mà nó lại mang một nội hàm riêng biệt. Loại nội hàm này, có lẽ là vì tình cảm.
Một món ăn ẩn chứa tình cảm khiến cho Minh Vương Nhĩ Ha ăn vào cũng phải khiếp sợ. Thậm chí hắn ta còn ăn ra vị que cay bên trong đó nữa, chính là hương vị que cay mà hắn hằng mong ước!
Hắn ta dang rộng hai tay, vài sợi tóc bay lất phất dù trời không nổi gió.
Đại Tráng nghiến răng nghiến lợi, chết tiệt cái món ăn mang tình cảm!
Một món ăn lấy đâu ra cảm xúc chứ? Cho dù hắn là một Trù Đấu Chi Thần thì cũng chưa từng nghe nói tới chuyện nào như thế.
Món ăn suy cho cùng cũng chỉ là thứ vô tri mà thôi. Rõ là nói nhăng nói cuội!
Hắn “hừ” một tiếng, sau đó đánh mắt nhìn về phía Hỏa Yêu lão tổ. Ban nãy Hỏa Yêu lão tổ đã ăn món ăn hắn làm, biểu cảm kinh ngạc say mê ấy chắc chắn không phải là giả, có lẽ kỳ tích sẽ xảy ra!
Ở trên cao, phía trên Pháp Tắc Viên Luân, khỏa tinh biểu thị đánh giá của Hỏa Yêu lão tổ hiện lên, bắt đầu chầm chậm thắp sáng.
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn về phía Viên Luân. Hỏa Yêu lão tổ bắt đầu đánh giá rồi sao? Có lẽ đây sẽ là thời khắc quyết định tất cả!
Mọi người cũng đều nhìn theo chăm chú. Đến cả Hỏa Yêu lão tổ cũng tò mò, không biết bản thân hắn ta sẽ chấm cho món tôm nõn ấy bao nhiêu điểm đây?
Trên thực tế, mùi vị của món ăn ấy khiến trái tim hắn ta đập rộn ràng, tâm tư hắn ta cũng cảm động. Nếu được tự chấm điểm cho nó, hắn ta hy vọng sẽ cho hẳn một vạn điểm, bởi vì từ trước tới giờ hắn ta chưa từng được nếm thử món ăn nào giống như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận