Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3096: Quét ngang trăm vạn dặm tinh không! (2)

Notice: Undefined offset: 90
Một đường giết qua, có lẽ cường giả của Vũ Trụ Hồng Hoang phản kích quá nhanh khiến đám Hồn Ma ngạc nhiên, không ngờ rằng mình lại bị tấn công.
Trời đất chấn động, khí tức khủng bố lan tràn. Đại Hồn Chủ Tật Đố xuất hiện, trong đôi mắt hắn tràn đầy sát khí.
- Giáo Chủ Thông Thiên… đúng là to gan!
Đại Hồn Chủ Tật Đố lạnh lùng nói, tay cầm Tam Xoa đánh về phía Giáo Chủ Thông Thiên.
Vô số Hồn Ma xông lên, lít nha lít nhít không đếm xuể. Lúc này Bộ Phương cũng không thờ ơ được nữa.
Âm thanh của kiếm khí bắn ra, Tuyệt Tiên Kiếm rời vỏ, phối hợp với Lục Tiên Kiếm quét ngang qua. Đám Hồn Ma xung quanh nhao nhao bị chém chết.
Đại Hồn Chủ Tật Đố xuất thủ, cả hai đánh nhau chấn động, nhưng rất rõ ràng là Đại Hồn Chủ Tật Đố đang bị áp chế.
Bộ Phương ngồi xếp bằng trên lưng Côn Bằng. Hắn không chém giết, mà bình tĩnh lấy bộ Trù Thần ra. Thiên Lò Bạch Hổ, muỗng Kỳ Thiên, Long Cốt thái đao đều lơ lửng bên cạnh. Hắn bắt đầu nấu nướng. Hắn không nấu Hắc Ám Liêu Lý, mà nấu mỹ thực.
Phạm vi chiến đấu lớn như vậy, trên thực tế hiệu quả của mỹ thực sẽ rõ ràng hơn Hắc Ám Liêu Lý. Dù sao thì Hắc Ám Liêu Lý muốn giết được Hồn Ma nhất định phải để chúng ăn, nhưng mùi thơm của mỹ thực thì lại khác.
Mùi thơm đối với Hồn Ma mà nói là mùi thối cực hạn. Hồn Ma chỉ cần khẽ ngửi thấy thôi là như con người ngửi Stargazy pie, thối đến mức không thể thở nổi.
Ánh lửa bùng lên, từng viên tròn trịa xuất hiện. Đây là thịt viên được làm từ thịt Đại Hồn Chủ, viên Tứ Hỉ.
Bộ Phương xử lý thịt Đại Hồn Chủ, từng viên Tứ Hỉ lơ lửng trong hư không, mùi thơm nồng đậm khuếch tán không ngừng.
Đám Hồn Ma hung thần ác sát nhất thời ngẩn ra.
- Đây là cái mùi gì?
- Thối quá… bụng ta đang sôi lên rồi!
- Khó chịu quá… ta muốn rời khỏi đây!

Nhóm Hồn Ma gầm thét vô cùng thảm thiết. Sức mạnh Tội Ác trở nên hỗn loạn, khó mà thi triển. Giáo Chủ Thông Thiên cảm thấy áp lực đã nhẹ đi nhiều. Lục Tiên Kiếm quét như bay qua, giống như một sợi dây mảnh chém vạn tên Hồn Ma thành cặn bã!
Uy lực của một kiếm này đúng là khủng bố! Trận doanh Hồn Ma bị tạo thành một lỗ hổng trong nháy mắt! Đại Hồn Chủ Tật Đố cũng ngửi được mùi kia. Món ăn của Bộ Phương bây giờ không chỉ có tác dụng đối với mỗi Hồn Ma bình thường thôi đâu. Cho dù là Đại Hồn Chủ cũng cảm thấy buồn nôn…
Đúng là quá thối!
- Lại cái tên đầu bếp đáng chết nhà ngươi!
Con mắt Đại Hồn Chủ Tật Đố đều đỏ lên. Tên đầu bếp này sao cứ như âm hồn bất tán. Ở trong Thành Hư Vô cũng thôi đi, bây giờ lại gặp được tên này ở Vũ Trụ Hồng Hoang!
Đại Hồn Chủ Tật Đố gào thét. Nhưng tinh thần hắn lại thả lỏng trong nháy mắt.
Tuyệt Tiên Kiếm chém qua, thân thể hắn bị chém đứt. Hắn gào thét thảm thiết, chật vật chạy trốn trong hư không.
Đánh?
Đánh cái rắm ý!
Bị mùi của thứ kia ảnh hưởng, một thân chiến lực của hắn không thể phát huy nổi bảy phần. Vốn dĩ đã không phải là đối thủ của Giáo Chủ Thông Thiên rồi, bây giờ càng không thể so nổi.
Bộ Phương bình tĩnh ngồi trên lưng Côn Bằng. Hắn giơ tay lên, viên Tứ Hỉ chuyển động vòng vòng.
Tiểu Hồ trên lưng Tiểu Bạch sớm đã thèm không chịu nổi, há miệng, nước dãi chảy ròng ròng. Côn Bằng thỉnh thoảng cũng nhìn viên Tứ Hỉ.
- Ha ha! Quả nhiên là Bộ đạo hữu!
Giáo Chủ Thông Thiên cười lớn, hắn đúng là rất chờ mong tình huống như thế này. Có mỹ thực của Bộ Phương phụ trợ, thực sự là quá dễ dàng.
Hai thanh kiếm như rồng đang xoay tròn, vô số Hồn Ma bị chém thành thịt nát. Bộ Phương và Giáo Chủ Thông Thiên quét ngang mấy dặm đại quân Hồn Ma, trực tiếp tiến về phía bảy đồng hồ cát Thời Không.
Khóe miệng Bộ Phương kéo lên một cái, trên thực tế hắn cũng không quá đắc ý. Bởi vì thứ khó nhằn chưa xuất hiện.
Đại Hồn Chủ Lười Biếng, tên Đại Hồn Chủ mạnh nhất mới chính là khó khăn mà bọn hắn cần phải đối mặt. Bọn hắn không cẩn thận sẽ bị giết ngay lập tức. Dù sao thì muốn hủy đi đồng hồ cát Thời Không phải đối đầu với cả bảy Đại Hồn Chủ.
Đương nhiên Giáo Chủ Thông Thiên cũng biết, bây giờ hắn vẫn giữ lại chút sức lực.
Bộ Phương ngồi trên lưng Côn Bằng không ngừng nấu nướng, đủ loại mỹ thực lơ lửng trong hư không.
Món ăn càng ngày càng nhiều, mỗi một món đều tỏa ra hào quang mùi thơm nồng đậm giống như Thần Long Thiên Phượng, phảng phất trong hư không.
Vô số Hồn Ma đều cảm nhận được, mà điều Giáo Chủ Thông Thiên phải làm chính là một kiếm chém chết.
Có sự trợ giúp của Bộ Phương, Giáo Chủ Thông Thiên cũng dễ dàng hơn nhiều. Hai người quét qua vạn dặm tinh không, nhanh chóng tới gần vị trí của đồng hộ cát Thời Không.
Thiên Quan Hàm Cốc đã ở phía xa, chỉ còn nhìn thấy tòa thành trì như ẩn như hiện.
Nhưng càng tới gần thì càng nhiều Hồn Ma ra ngăn cản.
Đường lui của Bộ Phương và Giáo Chủ Thông Thiên gần như là không còn.
Bảy cái đồng hồ cát Thời Không đang xoay tròn. Bảy Đại Hồn Chủ xếp bằng trước đồng hồ cát, đồng thời mở mắt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận