Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2024: Không tìm đường chết… Sẽ không phải chết (2)

Notice: Undefined offset: 209
Đột nhiên ầm một tiếng vỡ nát hóa thành khói đen tán đi.
Thân hình kia lảo đảo một trận trong hư không.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của hắn co rụt lại.
Quay đầu nhìn xuống dưới đáy.
Chỗ ấy, Quỷ Nô của hắn chạy như bay, bay về phía dưới đáy Tinh Thần Hải, muốn hút khô toàn bộ tinh thần hải.
Ầm!
Nhưng mà, một tiếng vang thật lớn.
Quỷ Nô chứa ở trên Tinh Thần Hải cũng bị bắn bay.
Bọt nước bắn tung toé.
Ầm ầm!
Đột nhiên bọt nước náo động, toàn bộ Tinh Thần Hải sôi trào.
Sau một khắc, màn nước rầm rầm như vương vãi xuống.
Đột nhiên một đạo bóng tối to lớn triệt để bao phủ lại thân ảnh Quỷ Nô…
Thứ khổng lồ đó che khuất bầu trời, như thân ảnh Lão Ô Quy khủng bố muốn đội trời...
Con mắt màu vàng đất của Huyền Vũ chuyển một cái, khóa chặt ở trên người Quỷ Nô.
Quỷ Nô nhỏ bé như là một chấm nhỏ, lơ lửng ở trước mắt hắn.
Rầm rầm…
Trong lỗ mũi Huyền Vũ phun ra Thủy Khí.
Thủy Khí dâng lên.
Quỷ Nô kia suýt chút nữa bị thổi bay.
Sau đó, Huyền Vũ hé miệng.
Đột nhiên, cái miệng đầy răng nanh bén nhọn này mở lớn, giống như một tấm màn che khuất bầu trời.
Sau đó màn trời rơi xuống.
Quỷ Nô bị dọa sợ.
Không có chút do dự nào.
Quỷ Nô quay người định chạy thục mạng về phía xa, lao như bay định chạy về bên cạnh Tiểu Thánh đó.
Nhưng mà Huyền Vũ hé miệng, bỗng nhiên lấy hơi, thân hình Quỷ Nô kia vừa cất bước lại lùi về hướng trong mồm Huyền Vũ…
Lúc Tiểu Thánh Du Hồn Giới sắp rách cả mí mắt, Quỷ Nô kia bị Huyền Vũ thôn phệ triệt để.
Một tên Quỷ Nô thậm chí không đủ cho Huyền Vũ nhét kẽ răng.
Sau khi Huyền Vũ nuốt Quỷ Nô, còn mờ mịt nhìn bốn phía, sau cùng lại nhắm mắt lại, chậm rãi ngủ, rầm rầm.
Huyền Vũ lưng mang ngọn núi cực lớn chậm rãi chìm vào trong tinh thần hải.
Ừng ực ừng ực bốc lên hai cái phao.
Du Hồn Giới há to mồm, cái cằm cũng sắp muốn rơi xuống…
Cái này... Cái này cái này cái này…
Cái này mẹ nó không phải đồ trang trí thật à!
Đó…
Con rồng trước mắt kia... Cũng không phải trang trí?
Tiểu Thánh Du Hồn Giới vô ý thức ngẩng đầu, nhìn về Hoàng Kim Thần Long ở nơi xa đang nghiền ngẫm nhìn hắn.
Tâm thần đột nhiên run lên.
Hắn quay đầu nhìn về phía Bộ Phương, Bán Thánh này…
Bộ Phương chắp tay, khóe miệng kéo một cái.
Sau đó…
Bỗng nhiên hư ảnh thần niệm quanh quẩn bên cạnh người Bộ Phương mở mắt ra.
Kim quang óng ánh đột nhiên bắn ra, chiếu sáng cả Tinh Thần Hải.
Ầm ầm!
Đột nhiên Tinh Thần Hải nổi lên sóng to gió lớn, bọt nước khủng bố bao phủ thiên địa.
Từng đạo từng đạo kim sắc bán trong suốt gợn sóng từ hư ảnh thần niệm khuếch tán ra trong thân thể.
Ánh mắt hư ảnh thần niệm kia khiến cường giả Du Hồn Giới phải nhìn, dường như cũng muốn ngồi xuống.
Phốc phốc!
Sắc mặt Tiểu Thánh Du Hồn Giới trong nháy mắt tái nhợt.
Bị tinh thần gợn sóng quét một cái, thân thể cũng trở nên sứt mẻ.
- Ngươi…
Hắn bị dọa sợ!
Thật sự bị dọa sợ!
Đồ chơi kia lại là thật... Lại là hư ảnh thần niệm thật!
Bán Thánh này lại có thể có thần niệm hư ảnh?
Xong!
Hắn xong đời!
Du Hồn Giới bọn hắn xong đời!
Gặp được một tên cường giả có hư ảnh thần niệm … Du Hồn Giới bọn hắn tựa như con mèo nhỏ, thủ đoạn mạnh nhất căn bản không có tác dụng gì!
Trốn!
Nhanh chạy ra khỏi nơi đáng sợ này!
Quỷ Nô cũng bị nuốt chửng.
Hắn ở lại chỗ này còn có cái gì để dùng?
Phần phật một tiếng.
Đột nhiên thân ảnh của hắn hóa thành một vệt sáng, muốn chạy trốn như bay.
Nhưng mà.
Một tiếng long ngâm to rõ vang vọng lên.
Sau một khắc.
Tiểu Thánh Du Hồn Giới phát hiện cơ thể của mình bị một cái long trảo bao bọc lại.
- Chọc bản long rồi muốn chạy? Ngươi lợi hại lắm sao?
Hoàng Kim Thần Long híp mắt, nhìn Tiểu Thánh Du Hồn Giới, râu rồng tung bay, toét miệng nói.
- Ta... Ta sai rồi! Ta có mắt như mù!
Tiểu Thánh Du Hồn Giới, nhìn Hoàng Kim Thần Long to lớn không nói hai lời bịch một tiếng liền quỳ gối trên lỏng trảo.
Thần Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ…
Những thứ này đều mẹ nó là Thần Thú đấy, thế mà đều tề tụ ở chỗ này…
Loại tinh thần hải này, đội hình quá phô trương rồi!
Tại sao hắn lại tiến vào loại địa phương chết chóc này?
- Chậc chậc chậc... vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có linh hồn dám vào tinh thần hải của tiểu ký chủ... Ngươi to gan lắm.
Hoàng Kim Thần Long nói.
Sau đó.
Đột nhiên trên thân Hoàng Kim Thần Long khuếch tán ra một cỗ uy áp bàng bạc.
Uy áp này khiến Tiểu Thánh Du Hồn Giới trực tiếp nằm rạp trên mặt đất…
Ánh mắt thắt chặt, rung động vạn phần…
Uy áp này…
Ầm!
Nhưng mà không để hắn suy nghĩ nhiều.
Long trảo giơ lên.
Tiểu Thánh Du Hồn Giới đó đã bị bóp nát.
Hóa thành một đám khói xanh, tiêu tán đi.
Bộ Phương chắp tay, nhìn Tiểu Thánh Du Hồn Giới hóa thành khói xanh tán đi, không khỏi xúc động lắc đầu.
Tinh thần hải của hắn phòng thủ kiên cố, đó là thủ đoạn mạnh nhất của hắn.
Thế mà tên nhóc này cứ xông tới không kiêng nể gì cả như vậy.
Không tìm đường chết... Sẽ không phải chết.

Trên quảng trường.
Ánh mắt tất cả mọi người cũng nhìn chằm chằm lôi đài, ai cũng đều nín thở.
Bỗng nhiên.
Có người ánh mắt co rụt lại.
Bởi vì bọn hắn phát hiện hai bóng người động đậy trên lôi đài.
Cường giả Du Hồn Giới cũng nheo mắt lại, nhếch miệng cười rộ lên.
- Tiểu đầu bếp này... Sợ là sắp điên rồi!
Thủ đoạn công phạt tinh thần lực của Tiểu Thánh Du Hồn Giới bọn họ, một tên Bán Thánh sao có thể cản được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận