Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2782: Chưởng Trung Thần Quốc (2)

Notice: Undefined offset: 236
Bộ Phương nghiêm túc nói
- Ồ?
Thượng Đế đảo mắt một vòng rồi nhìn Bộ Phương.
Bị ánh mắt này nhìn chăm chú đột nhiên cảm thấy áp lực khổng lồ đè lên người.
- Toàn bộ thế giới này... Đều là của tôi.
Thượng Đế nói.
Bộ Phương:
- ...
Đã gặp một người giả vờ còn giỏi hơn mình.
Khóe miệng Bộ Phương giật giật.
- Tôi nói thật...
Bộ Phương cau mày nói, Thượng Đế này cho rằng hắn đang nói đùa sao?
Tuy nhiên, Thượng Đế không nói gì nữa.
Từ từ nâng Thái Đao đang cầm trong tay lên rồi chém về phía Bộ Phương.
Trong nháy mắt.
Bộ Phương có thể cảm nhận được tất cả không gian xung quanh cơ thể hắn đều bị phong tỏa, không thể cử động được nữa, chỉ có thể nhìn vị Thượng Đế cầm lấy Thái Đao rồi chém về phía mình.
Sắc mặt Thông Thiên Giáo Chủ hơi cứng đờ.
Sắc mặt Cửu Thiên Huyền Nữ biến đổi rõ rệt.
Tiểu U thì cau mày một cái.
Tây Vương Mẫu cười lạnh trên nỗi đau của người khác trong tường vân.
Yêu Nhân này nói khoác mà không biết xấu hổ, thậm chí còn dám làm càn trước mặt Đại Đạo Thánh Nhân...
Thật sự còn dám ngấp nghé Thần Khí trong tay người, không biết sống chết!
Giờ đây, Yêu Nhân này sẽ phải trả giá đắt cho sự liều lĩnh của mình...
Ầm ầm!
Long Cốt Thái Đao đập mạnh xuống.
Long Cốt Thái Đao cực lớn tản ra uy áp đến mức tối đa.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Bộ Phương chắc chắn sẽ bị con dao làm bếp này chém chết.
Thượng Đế muốn giết hắn, hắn còn có thể sống sao?
Tuy vậy.
Bộ Phương lại vô cùng bình tĩnh.
Nhìn thấy Thượng Đế chém Long Cốt Thái Đao xuống, khóe miệng hắn hơi nhếch lên.
Bộ Phương giơ tay lên.
Khi Thái Đao chém xuống.
Trong nháy mắt...
Bùm!
Bộ Phương chộp lấy Thái Đao khổng lồ.
Đao phong kia bị một tay Bộ Phương nắm lấy.
Tuy nhiên, Bộ Phương vẫn bất động trong hư không.
Cảnh tượng này vô cùng kỳ lạ.
- Hửm?
Thượng Đế hơi chau mày như thể có hơi khó hiểu, tại sao hắn ta lại bị chặn lại bởi một đao kia.
Hắn ta chính là Đại Đạo Thánh Nhân cấp bậc Thượng Đế, chỉ với một nhát đao chém xuống làm cả trời đất đều bị chia cắt, huống chi là một vị tiên nhân.
- Ông dùng đao của tôi chém tôi...
- Ông có bị ngốc không.
Đột nhiên.
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên giữa đất trời.
Sau đó, Long Cốt Thái Đao khổng lồ bắt đầu thu nhỏ lại nhanh chóng... Từ từ thu nhỏ.
Thái Đao thoát khỏi sự kiểm soát của Thượng Đế, cuối cùng rơi vào tay Bộ Phương.
Bộ Phương cầm lấy Long Cốt Thái Đao rồi đùa nghịch một đao hoa.
Đao quang màu vàng chói lọi vô cùng, rực rỡ và chói mắt.
Hả?
Thông Thiên Giáo Chủ cảm thấy có chút khó tin.
Bộ Phương này, hắn thật sự đoạt lấy Thần Khí từ trong tay Đại Đạo Thánh Nhân?
Thượng Đế cũng cau mày, ánh mắt vô cùng sắc bén như muốn nhìn xuyên qua Bộ Phương.
Cây đao làm bếp này không ngờ lại nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn ta... Như thể nó thật sự là đồ vật thuộc về tiên nhân trước mặt hắn ta.
Không thể nào…
Làm sao mà một vị tiên nhân lại có thể là chủ nhân của Tứ Đại Thần Khí độc chiếm linh khí của Tổ Tinh?
Nếu thật là như vậy thì người trước mắt này làm sao chỉ là một tiên nhân?
Ngay cả khi không phải là Hỗn Độn Thánh Chủ thì cũng phải là Đại Đạo Thánh Nhân!
Làm thế nào mà một tiên nhân bình thường có đủ năng lực và tư cách để nắm giữ những Thánh Khí này?
Thái Đao và Hắc Oa này đều ẩn chứa năng lượng, vô cùng mạnh mẽ... Ngay cả hắn ta cũng không thể hiểu được những bí mật trong đó.
Vừa nghĩ đến đây.
Ánh mắt Thượng Đế đột nhiên lạnh lẽo.
Hắn từ từ giơ tay lên.
Lòng bàn tay dường như che khuất bầu trời, từ dưới đi lên mà nện xuống phía Bộ Phương.
Trong nháy mắt, Bộ Phương cảm giác thân hình mình như được hòa vào trong một mảnh trời đất...
Thượng Đế đưa lòng bàn tay lên rồi nhìn xuống lòng bàn tay mình.
Trong lòng bàn tay...
Bộ Phương nắm lấy Long Cốt Thái Đao, giẫm lên Côn Bằng lơ lửng trong đó...
- Chưởng Trung Thế Giới?
Bộ Phương nhướng mày.
Ngay sau đó, ra hiệu cho Côn Bằng bay với tốc độ cao.
Côn Bằng dưới chân phát ra tiếng gáy rất rõ...
Một âm thanh xé toạc bầu trời.
Sau đó, vỗ đôi cánh...
Với một cái vỗ cánh, cuồng phong đột nhiên quét tới...
Bay lên chín vạn dặm như diều gặp gió.
Bộ Phương có thể cảm thấy cảnh vật xung quanh đang thay đổi nhanh chóng...
Bay một lúc.
Côn Bằng bay đến mệt mỏi.
Cuối cùng thì nó cũng bị dừng lại.
Nơi xa.
Năm cái cột chống trởi đứng thẳng giữa trời đất.
Khóe miệng Bộ Phương giật một cái.
- Chưởng Trung Thần Quốc? Học Phật Chủ sao?
Bộ Phương thở ra một hơi.
Bên ngoài.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Côn Bằng Triển Sí này bay vút lên chín vạn dặm như diều gặp gió, bay bao lâu như thế mà cũng không thể bay ra khỏi lòng bàn tay của Thượng Đế?
Điều này khiến không ít người dân Hoa Quốc vô cùng kinh hãi.
Ánh mắt Thông Thiên Giáo Chủ cứng đờ lại.
Tây Vương Mẫu cười lạnh không ngừng, Yêu Nhân này bây giờ cũng giống như Yêu Hầu bị mắc kẹt trong Càn Khôn Thiên Địa lúc trước, sợ rằng không thể thoát ra được.
Tại sao lại dám tùy tiện khiêu khích Đại Đạo Thánh Nhân chứ?
Đối với nụ cười lạnh của Tây Vương Mẫu, Thông Thiên Giáo Chủ lạnh lùng liếc nhìn nàng ta một cái.
- Mặc dù Yêu Nhân đáng ghét nhưng cũng là tiên nhân Hoa Quốc chúng ta... Bây giờ khi bị Đại Đạo Thánh Nhân Dị Quốc này làm nhục như vậy mà ngươi còn cười sao? Thần Khí sắp rơi vào tay Đại Đạo Thánh Nhân Dị Quốc này mà ngươi còn cười được à? Ngươi là lợn sao?
Thông Thiên Giáo Chủ không khách khí nói.
Sắc mặt của Tây Vương Mẫu trở nên cứng đờ, cảm thấy vô cùng tức giận.
Tên Đạo Nhân thối này lại dám mắng chửi mình?
Ngươi mới là lợn, cả nhà ngươ đều là lợn!
- Đại Đạo Thánh Nhân trước mắt... Ta và ngươi còn có thể làm gì? Những người có thể trở thành Đại Đạo Thánh Nhân... Đều có số mệnh Vũ Trụ trên người, tôi làm sao có thể chống lại?
Tây Vương Mẫu lạnh lùng nói.
Thông Thiên Giáo Chủ quay đầu lại.
Lắc đầu.
Ngay sau đó, kiếm chỉ giơ lên.
- Vậy thì hôm nay… Ta sẽ vượt qua bầu trời, một lần đối mặt với Đại Đạo Thánh Nhân!
Tru Tiên Tứ Kiếm bay lên trời, chân Thông Thiên Giáo Chủ đạp lên ánh sáng rồi bay thẳng lên bầu trời.
Tứ Kiếm biến thành Tru Tiên Trận bay về phía Thượng Đế!
Thượng Đế liếc nhìn Bộ Phương và Côn Bằng đang bay lượn trong lòng bàn tay hắn ta một cái rồi quay đầu lại nhìn Thông Thiên Giáo Chủ đang đánh tới.
- Làm càn.
Thượng Đế quát lớn, lòng bàn tay kia đột nhiên chậm rãi vỗ về phía Thông Thiên Giáo Chủ...
Bỗng nhiên.
Bàn tay dang rộng của Thượng Đế cứng đờ.
Chỉ có một giọng nói lãnh đạm vang vọng lên.
Một đạo đao quang tưởng như chia cắt trời đất đột nhiên bừng sáng...
- Loạn Thế... Trù Đao.
Vừa nói dứt lời.
Thổi phù một tiếng.
Thượng Đế đang nhìn vào lòng bàn tay của mình... Bắt đầu từ cổ tay đang sống sờ sờ bị chặt đứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận