Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1081: Sở Trường Sinh sắp chết (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một mũi tên đen nhánh, không mang theo âm thanh nào mà bắn ra, không khí có chút gợn sóng.
Đôi mắt Sở Trường Sinh co rụt lại, giơ tay lên bảo vệ Tiểu Nha bên cạnh hắn, thân thể đột nhiên run lên một hồi.
Máu tươi ở trước ngực hắn bắn ra, trực tiếp bị mũi tên kia xuyên thủng một cái lỗ nhỏ. Bên trong đó có máu tươi cuồn cuộn chảy ra.
- Là ai?
Mặt Sở Trường Sinh không biến sắc, ngẩng đầu lên nhìn phía ngoài cửa sổ. Ánh trăng chiếu rọi lên một nam tử cầm lấy trường cung.
Yến Thành nhìn Sở Trường Sinh, khóe miệng hơi vểnh lên, trong đôi mắt có chút dị sắc nổi lên. Không ngờ được Sở Trường Sinh này cũng thú vị đấy chứ, ở ngực bị xuyên thủng một lỗ, sức sống trôi dần thế mà mặt vẫn không biến sắc.
- Nếu như không phải ngươi giết đệ đệ ta, có thể ta sẽ không ra tay với ngươi…
Yến Thành từ tốn nói.
Ngay sau đó, hắn lại kéo cung lên một lần nữa. Dây cung căng lên, tiếng dây đứt quãng.
Một mũi tên đen yên lặng chớp mắt phá vỡ không khí lao về phía Sở Trường Sinh.
Mắt Sở Trường Sinh sáng như đuốc, giống như ánh đèn sáng trong đêm tối mù mịt.
- Phản đồ đều đáng chết! Không quan tâm hắn là em cua ai! Sở Trường Sinh ta, không thẹn với lương tâm!
Sở Trường Sinh rít lên một tiếng, sợi tóc bay phất phới.
Ngay sau đó, thân thể hắn đột nhiên phát ra khí tức đáng sợ.
- Cốc Chủ lui lại, mau đi tìm ông chủ Bộ. Hôm nay lão phụ có lẽ sẽ không thể phụ tá Cốc Chủ được nữa, hi vọng Cốc Chủ có thể mang lại huy hoàng cho Thao Thiết Cốc!
Mắt Sở Trường Sinh sáng như đuốc, giơ tay lên, nhất thời có một cố khí đánh vào trên thân Tiểu Nha.
Ánh mắt Tiểu Nha co rụt lại, cảm thấy có một sức mạnh đánh nàng ra khỏi Thao lầu.
Một âm thanh loảng xoảng vang lên.
Vách tường Thao lâu lập tức băng liệt, thân hình Tiểu Nha bay ra, bị cỗ khí này chậm rãi đỡ xuống mặt đất.
Hai chân Tiểu Nha mềm nhũn, mắt to gắt gào nhìn chằm chằm trên Thao lầu, nước mắt lập tức tuôn ra.
- Sở… Sở gia gia!
Tiểu Nha đi đi, Sở Trường Sinh thét dài, tóc trắng tung bay lên.
Tâm thần hắn động, trên đỉnh đầu có hồn thang hiện lên. Từng bậc hồn thang lơ lửng giữa trời, tám bậc thang cứ thế hiện lên.
Một thanh thái đao hai chuôi hiện lên trong tay hắn, thái đao xoay tròn giống như muốn cắt chém vỡ nát tất cả.
Phốc phốc!
Một mũi tên đen một lần nữa xuyên thủng thân thể của Sở Trường Sinh, khiến cho Sở Trường Sinh lảo đảo lùi về sau mấy bước.
Mặt đất lún xuống một hố sâu, Thao lâu trực tiếp bị mũi tên này xuyên thấu.
- Người Thánh Địa, ai ai cũng muốn lấn át Thao Thiết Cốc của ta… Hôm nay lão phu cho dù có chết, cũng phải cắn được một miếng thịt của các ngươi!
Trong miệng Sở Trường Sinh ho ra máu, đôi mắt hóa đỏ bừng.
Hắn bước ra một bước, mặt sàn Thao lâu đều sụp đổ xuống.
Uỳnh!
Khí thể cuốn lên.
Mi tâm Sở Trường Sinh phát ra ánh sáng lấp lóe, trong nháy mắt đã có đường vân bao trùm thân thể của hắn, khí tức lại tăng vọt một lần nữa.
Chỉ trong tích tắc, Sở Trường Sinh đã bộc phát thực lực mạnh nhất.
Áp lực Yến Thành gây ra cho hắn quá lớn, thực lực của đối phương thực sự quá mạnh. Cái cảm giác cao cao tại thượng kia, giống như một vị tôn thần linh. Sở Trường Sinh biết, kiếp nạn hôm nay của hắn khó thoát.
Nhưng Sở Trường Sinh giận!
Hắn không cam lòng, hắn phẫn nộ!
Sau khi Tiểu Nha đi, sẽ toàn lực ứng phó!
Nhìn thấy ánh mắt Sở Trường Sinh nhìn mình.
Ánh mắt Yến Thành vẫn lạnh nhạt như cũ.
Ánh trăng chiếu trên người hắn, giống như phủ lên một lớp lụa mỏng. Tỏa ra khuôn mặt hắn, khuôn mặt như được đúc gọt lại càng thêm góc cạnh rõ ràng.
- Vô dụng… Người quá yếu!
Yến Thành từ tốn nói.
Cây trường cung đen nhánh trong tay hắn nhìn có vẻ cổ xưa.
Ngón tay Yến Thành thon dài, nhẹ nhàng phủ lên phía trên trường cung, kéo căng dây cung.
Ngay sau đó, thả ra.
Vù vù!
Mũi tên đen từ trường cung kia lại được bắn ra.
Một mũi, hai mũi, ba mũi…
Đều nhao nhao hướng về phía Sở Trường Sinh.
Phốc phốc!
Trong miệng Sở Trường Sinh ho ra máu, đôi mắt sáng, khí tức trên thân cổ động. Tám tầng bậc thang trên đỉnh đầu lên như diều gặp gió.
Đi thẳng về phía Yến Thành.
Mặt Yến Thành không biểu cảm, không ngừng kéo cung lên bắn.
Sắc mặt Sở Trường Sinh dữ tợn, lấy thân thể ngăn cản mũi tên.
Dưới ánh trăng…
Hai người đang nhanh chóng đến gần.
Đột nhiên.
Tay Yến Thành kéo cung ngừng lại, khóe miệng hắn giật giật, đôi mắt toát ra vẻ tức giận.
Hắn buông trường cung xuống, nâng một tay lên nắm lấy đầu Sở Trường Sinh đang ở cách hắn rất gần.
Sắc mặt Sở Trường Sinh dữ tợn, một tay nắm thật chặt cung của Yến Thành.
- Thao Thiết Cốc Sở Trường Sinh… Yến Thành ta, nhớ kỹ ngươi.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Yến Thành nói.
Ngay sau đó, chân khí trong tay phun trào!
Uỳnh!
Thân hình Sở Trường Sinh trực tiếp bị đánh bay.
Xoẹt một tiếng.
Sở Trường Sinh nắm chặt lấy tay Yến Thành kéo một mảnh tay áo xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận