Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 952: Món ăn yên tĩnh, món ăn bạo lực (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ngon quá!
Đôi mắt Yến Vũ nheo lại, khẽ gật đầu tỏ vẻ tán thành.
Lưu Gia Lý ít khi nói cười nhưng cũng trịnh trọng gật đầu.
Mộc Chanh nở nụ cười xinh đẹp, đầu lưỡi tinh xảo duỗi ra liếm láp đôi môi đỏ mọng, trong mắt tràn đầy hưởng thụ.
Món này thực sự rất ngon.
Không hổ là anh chàng có thể bước ra khỏi con đường Thao Thiết và còn đạt được một thanh đao nổi tiếng.
Cấp độ này đủ để hắn ta xếp hạng đầu bếp hạng nhất, hơn nữa còn đạt được cấp độ hàng đầu trong đó nữa là.
Khán giả xem hình ảnh qua hình chiếu từ lâu đã đói bụng cồn cào.
Thịt cá kia tỏa ra nhiệt lại còn hơi run rẩy vì xào, màu sắc và mùi thơm hấp dẫn khiến nhiều người phải nuốt nước bọt ừng ực.
Đó thực sự là một món ăn mà chỉ cần nhìn qua thôi đã làm tăng cảm giác thèm ăn lên rất nhiều.
Sở Trường Sinh không bình luận, nhưng quần áo của ông ta đã giương lên.
- Trời ạ! Đại Trưởng lão giương quần áo lên rồi kìa! Đây là... là tỏ ý tán thành sao?!
- Có thể làm cho Đại Trưởng lão giương quần áo cũng đủ thấy được món ăn này ngon như thế nào rồi...Ta rất muốn nếm thử!
- Ta rất muốn ăn, đừng ai ngăn cản ta!
...
Các thực khách xì xào bàn tán không ngớt, chỉ với một món ăn thôi cũng khiến cảm xúc họ bồi hồi không thôi.
Văn Nhân Sửu rất hài lòng với thái độ của mọi người. Hắn ta đúng là muốn trông thấy mọi người như thế này. Từ sau khi bước ra khỏi con đường Thao Thiết, Văn Nhân Sửu hắn ta đã thề... món ăn hắn ta làm ra nhất định không phải mấy món ăn hạng xoàng bình thường được, đó phải là món ăn khiến ai cũng phải kinh ngạc.
Hắn ta liếc nhìn, hắn ta muốn nhìn thấy sự ngạc nhiên trên gương mặt của Bộ Phương.
Nhưng hắn ta đã lầm. Sắc mặt của Bộ Phương vẫn như cũ không có biểu cảm gì, hắn ta nhìn đều cảm thấy vô cùng khó chịu.
Sự bình tĩnh của Bộ Phương khiến Văn Nhân Sửu cảm thấy có chút không bình tĩnh nổi. Không lẽ một món ăn như vậy của hắn ta cũng không đủ khiến hắn lộ vẻ xúc động sao?!
Văn Nhân Sửu nhìn thẳng Bộ Phương, ánh mắt dường như rất hung hăng, hắn ta nói:
- Bộ lão bản, ngươi không nếm thử món ăn của tại hạ sao?
Bộ Phương nghi hoặc liếc Văn Nhân Sửu một cái, sau đó hắn nhìn thấy sự phấn khích trong mắt người đó.
Bộ Phương nhướng mày ngạc nhiên.
Hắn lấy đũa ra kẹp một miếng cá cho vào miệng.
Hắn nhướng mày một cái, sau đó... đặt đũa xuống và im lặng không nói gì.
Vẻ ngoài điềm tĩnh này làm cho Văn Nhân Sửu lại không bình tĩnh nổi… Bộ Phương có ý gì đây chứ?
Hắn đang khinh thường đồ ăn của hắn ta sao?
Bộ Phương nói:
- Đến lượt món ăn của ta… xin mời nếm thử.
Hắn chỉ món cá hấp trông bình thường của mình trên bàn.
Tuy nhiên, ngoài các vị giám khảo và mười đầu bếp hàng đầu trong Trù Bảng, những người khác vẫn đang say sưa thảo luận về món Quả Cá Bột Bạo Liệt kia.
Vẻ mặt ai cũng đầy khao khát.
Ai cũng muốn nếm thử món kia. Dường như bọn họ đã quên mất món của Bộ Phương.
Bộ Phương không quan tâm mấy đến việc hắn không được chú ý như vậy.
Ánh mắt của các giám khảo đều chuyển từ Quả Cá Bột Bạo Liệt sang món cá hấp trông rất bình thường kia.
Khoảnh khắc tiếp theo, làn khói xanh trên tay Bộ Phương bay lên lượn lờ, Long Cốt Thái Đao xuất hiện trên tay hắn.
Soạt soạt soạt!
Thái Đao xoay tròn. Bộ Phương bình tĩnh chém ra vài đường đao rồi cầm lấy Thái Đao.
Đột nhiên hắn vung đao về phía trước.
Đao quang dường như chém xuyên qua bóng tối, giống như xé toạc tấm màn đen vậy.
Bụng của con cá bị Bộ Phương mổ ra.
Rẹt...
Dường như có một âm thanh trong trẻo vang lên, như tiếng nước suối nhỏ giọt chảy róc rách vậy.
Toàn bộ quảng trường Thao Lâu vào giây phút này bỗng trở nên yên lặng.
Bọn Yến Vũ nhìn chằm chằm vào món cá hấp của Bộ Phương, mắt bọn họ càng ngày càng mở to.
Những chùm tia sáng bật ra từ bụng con cá. Ánh sáng màu vàng chiếu vào khuôn mặt của Văn Nhân Sửu, phản chiếu rất rõ vẻ mặt kinh ngạc và sợ hãi của hắn ta.
Bụng cá nứt ra, nước súp đậm đặc tỏa ra ánh sáng từ bụng cá cuồn cuộn tuôn trào. Từng hạt đồ ăn tựa như những hạt ngọc quý chảy ra, từng tia ánh sáng như tia chớp rực rỡ nở rộ trong các hạt.
Hình ảnh giống như trong mơ mang đến một tác động dữ dội đến thị giác.
Tất cả mọi người vào giây phút này bỗng nổi da gà!
Sau khi chém vài đường dao, Long Cốt Thái Đao biến thành khói nhẹ và tản ra.
Bộ Phương chặn Tước Vũ Bào lại, nhẹ nói:
- Cá Hấp Lôi Bạo... mời các vị thưởng thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận