Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1006: Minh Vương lại bị sét đánh (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mình đã sử dụng vô số nguyên liệu quý giá để chế tác ra Trường Kích, thế mà lại bị cái động đen kia nuốt.
Trường Kích của hắn…bị ăn rồi?
Không phải vũ khí Thì Thần, Tiểu Bạch ăn vào cũng không tăng được năng lực. Nhưng Tiểu Bạch vẫn lựa chọn ăn nó, chắc là do thói quen.
Cái này đối với Tiểu Bạch không tính là gì cả, nhưng đối với Lăng lão lại là một cơn ác mộng!
Oanh!
Bàn tay của Tiểu Bạch đập xuống, đầu Lăng lão vỡ nát ra như một quả dưa hấu bị nổ tung.
Thiên Tuyền Thánh Địa Đại Năng Cường Giả, thất thủ.
Nơi xa, hộ pháp Kim Giáp bò dậy từ mặt đất, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn thấy đầu Lăng lão bị đập nát. Trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ hoảng sợ, xoay người định đào tẩu.
Lăng lão đã chết rồi, cho dù bọn họ có trận pháp cũng chưa chắc có thể ngăn cản được con rối này.
Trốn đi!
Truyền tin tức về, nhất tôn Đại Năng Cương Giả thất bại đủ để gây nên chấn động Thiên Tuyền Thánh Địa.
Nhưng mà bọn họ lại hoảng sợ.
Bởi vì có một cây côn in dấu đỏ gào thét mà đến, xé gió hung hăng nện trên mựt đất.
Oanh một tiếng, mặt đất lõm xuống dưới, trường côn cản trước mặt bọn hắn.
Bụi mù mịt.
Một bóng hình dữ tợn đứng phía trên trường côn, đôi cánh kim loại dang rộng.
Ba vị hộ pháp Kim Giáp rùng mình!

Uỳnh!
Không trung lại vỡ ra một vết nứt.
Trần Long tràn ngập bị thương dự định Xuyên Toa Hư Không mà đi.
Nhưng chỉ vừa mới quay người hắn đã cảm thấy toàn thân rét lạnh. Bỏi vì ngay giữa không trung lại có một bàn tay cho chậm rãi đánh về phía hắn.
Móng vuốt của con chó kia mang đến cho hắn một nỗi lo sợ chưa từng có.
Đây là cảm giác cảnh giác cao độ tự sâu trong đáy lòng hắn.
Hét dài một tiếng.
Đại Cung của Trần Long tới tay, trong nháy mắt hắn kéo cung.
Năng lượng kinh khủng hội tụ, hóa thành một mũi tên Quang Tiễn sáng chói.
Quang Tiễn làm cho vết nứt kia không ổn định.
Tất cả mọi người chấn động nhìn một màn kia, hít sâu.
Minh Vương sờ lấy kiểu tóc của mình bị làm cho nổ tung, đầu hắn dâng lên một làn khói xanh, khói xanh lượn lờ. Mặt mũi Minh Vương đen nhánh, bị sét đánh nên có chút chật vật.
Nhưng cũng chỉ hơi chật vật mà thôi.
Đại Đạo Pháp Tắc Lôi Phạt… chỉ làm cho Minh Vương chật vật một chút thôi, nếu là Minh Khư sinh linh bình thường, có khả năng đã sớm bị diệt rồi!
Đại Đạo Pháp Tắc tượng trưng cho trật tự, Lôi Phạt là tượng trưng cho sự trừng phạt.
Đối với những người trừng phạt vì vi phạm quy tắc, người bình thường không can ngăn được.
A?
Minh Vương xoa xoa tóc mình, khẽ kêu một tiếng quay đầu nhìn về phía Trần Long đang muốn chạy trốn.
- Móng vuốt chó ghẻ kia?
Trong lòng Minh Vương nghi ngờ.
Tay chó chậm rãi đánh tới, tốc độ không nhanh không chậm.
Quang Tiễn đang ngưng tụ một lúc lâu cuối cùng cũng đạt được đỉnh phong mà Trần Long mong đợi. Sau một giây bắn ra, lao tới móng vuốt của con chó.
Hai mắt Trần Long điên cuồng, hắn muốn bắn nổ bay cái móng vuốt kia!
Nhưng mà mặt hắn cứng lại, không thể tin được.
Quang Tiễn vỡ nát tiêu tán dưới móng vuốt của con chó kia. Móng vuốt đó vẫn không nhanh không chậm mà hướng về phía hắn, càng ngày càng tới gần…
Trần Long không biết làm thế nào hét lên thảm thiết, thân thể tan rã dưới móng vuốt của con chó.
Hóa thành máu và thịt, bị nuốt chửng bởi khoảng không.
Ầm ầm!
Mây đen trên trời càng thêm dày đặc, vô cùng hắc ám.
Một con Lôi Long màu xanh lam rực rỡ cuộn trào trong mây, và ngay sau đó, nó mở miệng và phát ra một tiếng rống.
Xoẹt!
Đại Đạo Pháp Tắc lại đánh xuống Lôi Phạt, xé rách vết nứt không gian đánh tới!
Minh Vương nhếch môi, mặt mũi tràn đầy thoải mái cười to nhìn cánh tay chó bị sét đánh, có chút nghiền ngẫm…
Hắn ta không thể sử dụng quá nhiều sức mạnh, con chó ghẻ đó cũng giống như vậy...
Hắn đã bị sét đánh rồi, con chó ghẻ kia sao có thể tránh được? Nếu thế thì chẳng phải là không công bằng với hắn sao?
Có sét đánh phải chia đều cho mọi người mới đúng chứ.
Ông…
Tay chó kia cũng cảm nhận được Lôi Long, chậm rãi giơ tay lên, hư không nhất thời bế hợp lại.
Uỳnh!
Lôi Long nện trong hư không, vết nứt khép kín lại, cho nên Lôi Long đã chuyển phương hướng mà đánh xuống.
Minh Vương nhìn Lôi Long từ trên trời giáng xuống, lại bị sét đánh?
Cái con chó ghẻ này… quả nhiên là vô lại!
Oanh!
Minh Vương nhanh chóng bị Lôi Long nuốt chửng, sấm sét bắn tung tóe, cả mặt đất bị đập nát, nứt nẻ.
Lúc lâu sau, sấm sét biến mất.
Lộ ra thân hình Minh Vương. Mắt Minh Vương vẫn còn nước mắt, hé miệng, khói xanh phun ra…
Hắn uất ức, hắn khó chịu.
- Bổn vương không chịu nổi chuyện bất bình này... Bổn vương muốn ăn Lạt Điều!

Quán ăn Vân Lam.
Cẩu gia ghé vào dưới gốc cây, miệng chó giật không nói nên lời, một đám khói xanh cháy xém bốc lên trên đầu chó.
Trợn mắt trừng một cái, Cẩu gia ngáp.
- Vẫn ngốc như vậy, diệt có phải diệt tận gốc. Suýt chút nữa là để hắn chạy mất. Minh Khư sinh linh bị sét đánh mà không chết xuất hiện, việc này mà truyền ra toàn bộ Tiềm Long Đại Lục sẽ chấn động. Đến lúc đó khẳng định một đám lão Minh Khư lại bắt đầu gây sự. Sao ngươi còn ngủ?
Cẩu gia đổi tư thế, miệng nhếch lên, tiếp túc nằm ngáy o o.
Đến lúc đó còn làm sao có thể ăn được món sườn xào chua ngọt của tiểu tử Bộ Phương nữa…
Bạn cần đăng nhập để bình luận