Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2377: Cho cái que cay, bản vương lập tức bỏ trốn cùng ngươi! (1)

Đôi mắt của Lạc Tam Nương chiếu thẳng vào người Bộ Phương, nghiêm túc nói:
- Kết quả thăm dò được không phải là tin tức tốt đẹp gì, Bộ tiên sinh… còn muốn nghe không?
Bộ Phương hiểu, Lạc Tam Nương không đùa.
Đột nhiên, ánh mắt Bộ Phương trở nên sắc bén, không phải tin tức tốt à?
Vậy thì là tin xấu…
Chẳng lẽ bọn Cẩu gia xảy ra chuyện gì sao?
Tinh thần Bộ Phương nhất động, nhìn chăm chú vào Lạc Tam Nương, ra hiệu cho Lạc Tam Nương nói tiếp.
Lạc Tam Nương nhìn dáng vẻ kia của Bộ Phương thì lập tức hiểu, Bộ Phương muốn biết thông tin kia.
Chợt thở dài.
Lạc Tam Nương nhíu mày:
- Bộ lão bản, ngươi bảo ta thăm dò tình hình của một con chó với hai người đúng không?
Lạc Tam Nương hỏi lại.
Bộ Phương gật đầu xác nhận, vẻ mặt trở nên căng thẳng hơn.
Lạc Tam Nương lại thở dài, nói tiếp:
- Con chó kia không có thông tin, không điều tra được, có điều… ta lại thăm dò được thông tin của hai người kia.
Vậy ra thông tin không tốt kia liên quan đến hai người này.
Lạc Tam Nương nhìn Bộ Phương, nói ra:
- Bọn họ… Có liên quan đến Mặc gia, đó là thế gia đứng đầu ở Thần Triều.
Sau đó, Lạc Tam Nương giải thích sơ qua cho Bộ Phương:
- Có ba gia tộc thế gia đứng đầu ở Thần Triều, Lạc gia, Mặc gia và Triệu gia. Trong đó, Triệu gia cũng là gia tộc của Triệu Vô Ngân, mặc dù Triệu Vô Ngân là kẻ văn dốt võ nát, nhưng bối cảnh gia tộc của hắn ta rất mạnh. Lạc gia, là gia tộc của ta, có một chút địa vị ở Thần Triều, về phần Mặc gia… đó là gia tộc hung ác nhất trong ba gia tộc.
Bộ Phương gật đầu, vẫn chưa rõ điều này thì liên quan gì đến nhóm Tiểu U chứ?
Lạc Tam Nương vừa thở dài vừa nói:
- Trước đây ta đã nói qua cho ngươi rồi, thế gia có rất nhiều thế tử yêu nghiệt đúng không, nhưng… trên thực tế, ngoại trừ thế tử, thì có rất nhiều người điên cuồng mà ngu dốt. Bọn họ không có tố chất của thế tử, nhưng cũng đi tìm kiếm lực lượng mạnh mẽ, còn bằng hữu của ngươi thì đã bị tên điên của Mặc gia bắt đi.
Bị tên nhóc điên cuồng của Mặc gia bắt đi, phần lớn chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.
Bằng hữu của Bộ Phương… thật quá thảm.
Nét mặt của Bộ Phương lạnh lẽo.
Bộ Phương hỏi:
- Mặc gia ở đâu?
Hắn không muốn nói nhiều, chỉ muốn cứu Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha ra.
Cẩu gia không biết lưu lạc ở đâu, tạm thời Bộ Phương không quan tâm được. Nhưng đã biết Tiểu U và Minh Vương bị bắt, sao Bộ Phương có thể ngồi yên được?
Lại nói, thân phận của Tiểu U rất đặc biệt.
Lúc trước Mộc Hồng Tử đã nhắc nhở Bộ Phương.
Chỉ là Bộ Phương không nghĩ tới, vừa mới đặt chân đến Triều Đô Thần Triều thì đã bị tách ra với bọn Tiểu U.
Lạc Tam Nương cau mày nói:
- Ngươi muốn nhúng tay vào thật sao? Hai vị bằng hữu này của ngươi, người nam thì không nói, vị nữ tử kia thì là Lời Nguyền Thiên Nữ, hơn nữa lại là lực lượng Trớ Chú bộc phát triệt để. Bây giờ rơi vào tay Mặc gia thì lành ít dữ nhiều.
Vẻ mặt Bộ Phương vẫn không thay đổi, chỉ hỏi:
- Nói cho ta biết Mặc gia ở đâu.
Lạc Tam Nương há hốc miệng, dường như phát hiện sự kiên định trong giọng nói của Bộ Phương.
Không biết nên nói gì.
Có thể Bộ Phương không hiểu Mặc gia nguy hiểm như thế nào, nhưng Lạc gia bọn họ thật sự không muốn đối đầu với Mặc gia chút nào.
Người nhà họ Mặc đều rất cố chấp.
Hay là nói bọn họ rất đáng sợ, không phải kiểu đáng sợ bình thường, mà chính là ý tưởng muốn trở nên mạnh mẽ kia mới khiến bọn họ trở nên khủng khiếp.
Lạc Tam Nương vẫn nhìn theo Bộ Phương:
- Chẳng lẽ nữ nhân kia quan trọng với ngươi như vậy à? Không tiếc đắc tội với Mặc gia?
Con ngươi Bộ Phương đen nhánh, lấp lánh như vì sao giữa bầu trời đêm.
Hắn chỉ liếc nhìn Lạc Tam Nương một cái, hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:
- Bởi vì bọn họ là bằng hữu của ta.
Cơ thể của Lạc Tam Nương chấn động, đành phải gật đầu:
- Được rồi, ta hiểu.
Sau đó, nàng xoa mi tâm.
Sau cùng Lạc Tam Nương bất đắc dĩ nói:
- Thật là, ngươi khiến người ta không bớt lo được. Vừa mới làm loạn một trận ở Bình Dương Vương phủ, bây giờ lại muốn đi gây sự với Mặc gia. Ngươi cứ như vậy sau này sống ở trong Thần Triều sẽ bị người ta giết đấy.
Những bằng hữu đứng sau lưng Lạc Tam Nương đều là những cường giả mà Lạc Tam Nương gọi đến.
Dựa vào tầm ảnh hưởng của nàng thì việc gọi tới một đám bằng hữu chỉ là chuyện nhỏ.
Có điều, bây giờ Bộ Phương lại muốn đến Mặc gia.
Lạc Tam Nương cũng không thể để cho bọn họ chờ trong tửu lâu được.
Cho nên đành phải nói khéo để những vị bằng hữu kia rời đi.
Còn Bộ Phương thì đóng cửa tửu lâu.
Bước lên chiến thuyền xa hoa của Lạc Tam Nương.
Tửu lâu mới mở ngày đầu tiên ở Triều Đô Thần Triều, chưa làm ăn buôn bán gì đã phải đóng cửa.
Bầu không khí trên chiến thuyền sang trọng có hơi ngột ngạt.
Lạc Tam Nương không nói gì, chỉ tập trung điều khiển chiến thuyền lao đi.
Xoẹt một tiếng.
Chiến thuyền lướt ngang trên bầu trời ở Triều Đô.
Một âm thanh lớn vang vọng.
Rung lên một trận.
Chiến thuyền từ từ hạ xuống mặt đất.
Đây là quảng trường rộng lớn để chiến thuyền thả neo, là bãi đỗ chiến thuyền dành cho thế gia.
Chiến thuyền là phương tiện đi lại ở Triều Đô Thần Triều, cũng là cái để phô trương thanh thế.
Mỗi một thế tử ở mỗi thế gia đều có một chiến thuyền xa hoa tráng lệ thuộc về bọn họ.
Bộ Phương rời khỏi chiến thuyền.
Hai tay thả xuống đi theo phía sau Lạc Tam Nương.
Hai người đi vòng vèo một lúc mới đến trước mặt một tòa phủ đệ.
Cánh cổng của tòa phủ đệ được trang trí xa hoa hết mức.
- Mặc gia.
Bộ Phương nhìn vào tấm biển trước cổng, ánh mắt ngưng tụ.
Bộ phương hít sâu một hơi:
- Tiểu U và Minh Vương Nhĩ Ha ở bên trong à?
Lạc Tam Nương gật đầu, đáp:
Bạn cần đăng nhập để bình luận