Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1303: Nữ nhân sau khi say rượu (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nóng quá? Cần phát tiết?
Câu nói của Nghê Nhan làm cho tất cả mọi người đều hơi ngây ra.
Đặc biệt là Thiên Cơ Thánh Chủ và Mạc Thiên Cơ, trên mặt hai người đều là vẻ sợ hãi, phát tiết cái gì a. Đường đường là một Thiên Địa Thánh Nữ, sao có thể nói ra những lời này?
Nhìn toàn thân Nghê Nhan đỏ ửng, trong miệng phun ra bạch khí, trong lòng hai người này cũng có chút không chắc chắn.
Rượu kia… sẽ không có độc chứ?
Oanh!
Khí tức trên người Nghê Nhan bắt đầu phi tốc kéo lên, sự dâng lên như này làm cho các Thánh Chủ đều hãi hùng khiếp vía.
Tu vi giống như hỏa tiễn ngút trời bộc phát, làm cho đôi mắt mỗi người đều không khỏi trợn tròn.
- Tu vi của Thiên Cơ Thánh Nữ hình như… tăng gấp mấy lần!
Diêu Quang Thánh Chủ là một mỹ phụ, nhưng giờ phút này lại không còn chút sự rụt rè nào của mỹ phụ, miệng nàng há to, trợn mắt há hốc mồm.
Khí tức trên thân Nghê Nhan khiến thân thể nàng ta đều hơi run rẩy.
Ma Chủ tối cường rơi xuống trước cửa tửu lâu, khí lãng khurgn khiếp cuồn cuộn bắt đầu phun trào, khiến không ít người đều bị cơn sóng khí này thổi bay.
Mặt mũi Văn Nhân Thượng tràn đầy vẻ mê ly ngửi ngửi mùi rượu, vừa mới chuẩn bị bò vào trong tửu lâu, đã bị khí tức của Ma Chủ tối cường đánh bay.
Hắn trừng lớn mắt, vẻ mặt tràn đầy nhân sinh không còn luyến tiếc…
Ánh mắt Ma Chủ tối cường ngưng trọng, khí tức ngưng trệ, minh khí đen nhánh quấn xung quanh thân thể hắn, phảng phất như hóa thành trường xà cuồn cuộn.
Đôi mắt hắn ta gắt gao nhìn thẳng vào Bộ Phương ở trong tửu lâu.
Bộ Phương uống một ly rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, có vài phần men say, rượu Hoàng Tuyền Nại Hà này cương liệt, hơi vượt quá dự kiến của Bộ Phương.
Dựa vào tu vi hiện giờ của Bộ Phương, uống một ly rượu đã sắp say, chứ đừng nói đến người khác.
Há mồm, rít lên một tiếng.
Ma Chủ tối cường, khí thế như cầu vồng.
Thế nhưng mà, tiếng gầm của hắn ta dừng lại.
Bởi vì có một dáng người uyển chuyển đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
- Cút! Ngươi căn bản không phải đối thủ của ta!
Nghê Nhan quát lớn.
Ma Chủ tối cường tròn xoe đôi mắt nhìn chằm chằm Nghê Nhan trước mặt.
Sắc mặt Nghê Nhan như sắp nhỏ ra máu, trên người như bốc hơi ra chân khí, ánh mắt nàng ta mê ly, thậm chí cũng không có nhìn Ma Chủ tối cường.
Chỉ là mở miệng ra, bạch khí phun ra, sau đó nắm chặt nắm đấm liền đập xuống!
- Thật sự là rượu ngon a!
Nghê Nhan hô lên.
Đấm ra một quyền.
Bắp thịt của Ma Chủ tối cường đều chấn độn, cười lạnh một tiếng, cũng giơ nắm đấm lên đập tới.
Dựa vào thân thể của hắn ta, khẳng định nữ nhân này sẽ bị đập nát!
Bành!
Quả đấm to lớn của Ma Chủ tối cường và nắm tay nhỏ của Nghê Nhan đập vào nhau.
Không hề có sự nghiền ép như trong tưởng tượng, ngược lại là thế lực ngang nhau vang lên tiếng nổ ầm.
Thân hình Nghê Nhan như một chiếc lá rụng bay trên không trung, rơi xuống phía xa, mũi chân giẫm lên mặt đất, thân hình lại lần nữa bắn ra
- Ăn một quyền của lão nương… ợ.
Khuôn mặt Nghê Nhan ửng đỏ kiều diễm ướt át, kêu khẽ một tiếng, thuận tiện nấc lên một hơi rượu.
Một quyền lại nện ra lần nữa.
Cả người Ma Chủ tối cường hơi ngây ra, hắn ta dường như không ngờ tới, tại sao nữ nhân này vừa rồi lại có thể chặn lại một quyền của hắn ra.
Hắn ta là Ma Chủ mạnh nhất, thân thể mạnh, là đệ nhất trong rất nhiều Ma Chủ trong Khư Ngục!
Vậy mà vừa rồi, thế mà hắn ta lại đi theo nữ nhân yểu điệu kia, trên thân thể liều mạng tám lạng nửa cân?
Chuyện này sao có thể?!
Rầm rầm rầm!!!
Đầu ốc của Ma Chủ tối cường có chút hỗn loạn, bị một quyền của Nghê Nhan đè ép.
Lại xuất hiện tình huống liên tục lùi về phía sau.
Trong tửu lâu…
Không khí trở nên vô cùng yên tĩnh, quỷ dị.
Tất cả mọi người đều là vẻ mặt không biểu tình, nhìn Nghê Nhan giống như vừa uống thuốc, tiến vào trạng thái bộc phát, đè ép Ma Chủ tối cường, tâm thần đều có chút lộn xộn trong gió.
Kia thật sự là… nha đầu của Thiên Cơ Thánh Địa à?
Lúc mới gặp mặt, Thiên Cơ Thánh Nữ rất dịu dàng, là tấm gương của tất cả nữ nhân.
Bây giờ… nha đầu bá đạo này, thật sự là Thiên Cơ Thánh Nữ à?
Xác định không phải là khủng long bạo chúa khoác lên vẻ ngoài của Thánh Nữ chứ?
Người bị đè xuống đánh kia chính là Ma Chủ tối cường đấy!
Cho dù là toàn bộ Thánh Chủ bọn họ đều tiến lên, cũng chưa hẳn có thể đánh thắng gia hỏa này…
Phần đông Thánh Chủ đều nghĩ vậy, miệng không khỏi co giật.
Một thế hệ người mới thay thế người cũ, lão nhân cuối cùng cũng sẽ bị chụp chết ở trên bờ cát…
- Nữ nhân thôi! Cút ngay!
Ma Chủ tối cường quát lớn, thân thể run lên, khí lực khủng bố bắn ra. Thân hình Nghê Nhan nhất thời bị đánh bay, rơi ở phía xa.
Nhưng vừa mới rơi xuống đất, lại một lần nữa bộc phát ra tốc độ cực hạn, xông tới.
Ma Chủ tối cường vô cùng khó chịu, nữ nhân này… sao lại khó chơi như vậy!
Minh Vương Nhĩ Ha dựa vào trước cửa tửu lâu, con mắt hơi sáng lên…
Nhìn dáng vẻ bạo phát của Nghê Nhan, que cay ngậm trong miệng nhất thời lắc lư một cái.
Sau đó, hắn ta quay người đi vào trong tửu lâu.
Bộ Phương co người nằm trên ghế, trong lỗ mũi phun ra bạch khí, hắn ngửa mặt lên ghế, khuôn mặt đầy màu đỏ.
Đầu Bộ Phương có chút choáng, có chút say.
Cẩu gia ngạc nhiên nhìn Bộ Phương tựa như đang say khướt, máy chó nháy một cái, rượu này… trâu bò như vậy à?
Thế mà có thể khiến tiểu tử Bộ Phương uống say?
Mắt rắn Tam Hoa đáng yêu của Tiểu Hoa cũng nháy lên, tiến đến bên người Bộ Phương, nhìn cả người đầy mùi rượu của hắn, nhăn mũi ngọc tinh xảo đáng yêu, giơ tay lên phẩy phẩy trước mũi.
Sau đó ánh mắt chuyển hướng đến chiếc ly đế cao.
Mặt Tiểu U không biểu tình, tóc đen dài thẳng rủ xuống, chớp mắt liếc nhìn Tiểu Hoa một cái.
- A… Thanh niên Bộ Phương là uống say à? Vậy không phải chúng ta có thể muốn làm gì thì làm à?
Minh Vương Nhĩ Ha tiến vào trong tửu lâu, vừa vặn thấy người ngửa mặt nằm trên ghế, một vẻ mê man của Bộ Phương, nhếch miệng cười nói.
- Ngươi muốn làm gì?
Không biết Cẩu gia đã bò lên ghế lúc nào, tay chó Linh Lung yên tĩnh đặt trên bàn cơm, nghiêng người Minh Vương Nhĩ Ha đang hứng thú bừng bừng xoa xoa tay.
- Con chó ngốc này, nói ngươi ngốc ngươi còn không tin, thanh niên Bộ Phương say rồi, chúng ta có thể tùy ý uống rượu này a!
Minh Vương Nhĩ Ha nói.
- Ngươi như vậy là không đúng, dựa vào tính cách của thanh niên Bộ Phương, ngươi hẳn là phải lấy nguyên liệu nấu ăn để đổi lấy rượu này.
Cẩu gia suy nghĩ một chút nói.
Bên ngoài đánh nhau đến khí thế ngất trời, thế nhưng ở trong tửu lâu, một người một chó lại đang tranh luận về việc Bộ Phương có cho uống rượu hay không.
Minh Vương đối với vấn đề này rất tích cực.
Hắn ta cảm thấy dựa vào giao tình giữa hắn ta và Bộ Phương, uống một chén rượu thì làm sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận