Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2535: Thiên Nữ nguyền rủa, thức tỉnh! (1)

- Chủ ký sinh có tiếp nhận khảo hạch món ăn thực đơn Trù Thần không?
Âm thanh nghiêm túc của hệ thống vang vọng quanh quẩn trong óc Bộ Phương, giống như thiên lôi cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.
Bộ Phương nhíu mày, hấp thụ năng lượng Dị Tộc? Chẳng lẽ chính là bóng đen vừa chui vào trong Tinh Thần Hải sao? Sau khi Bộ Phương ngẫm lại thì trả lời.
- Không.
Hệ thống.
- …
Sau đó, Bộ Phương không để ý tới lời nói của hệ thống nữa mà ngẩng đầu nhìn bức họa khổng lồ kia.
So với nhiệm vụ món ăn trong thực đơn Trù Thần thì Bộ Phương cảm thấy bức tranh đó quan trọng hơn, bởi vì nếu hắn đoán không lầm thì bức tranh kia có liên quan đến nơi mà Thiên Thần mất. Chính là nhiệm vụ chuyến này của hắn, nếu vậy thì cũng sắp hoàn thành rồi.
Ầm ầm!
Máu tươi không ngừng phun trào lên, bức tranh hiện lên rõ ràng cùng với mùi máu ngập tràn khắp nơi.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ.
Có thể thấy bức tranh kia chính là Sơn Hà Đồ. Một tơ máu dẫn dắt tất cả, sau đó khóa chặt tại một vị trí, vị trí kia như có ma lực hấp dẫn mọi ánh nhìn.
Hả?
Bộ Phương nhíu mày. Ông lão gác cổng nhìn qua bức tranh đó, da mặt đều rung lên.
- Đó chính là sào huyệt của Huyết Thú Vương đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng Huyết Thú Vương?
Ông lão gác cổng mặc áo bào đen run rẩy nói ra. Dù sao cũng là Thần Vương nổi danh đã thăm dò trong di tích Thượng Cổ Thiên Thần cả vạn năm, đương nhiên ông ta hết sức quen thuộc, mỗi một vị trí đều nắm trong lòng bàn tay. Cho dù nhắm mắt ông ta cũng có thể tìm được đường.
Mà vị trí trên bản Thủ Trát kia chính là nơi mà nhìn trộm ông ta cũng không dám. Chỗ ấy là sào huyệt của Huyết Thú Vương xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng. Chính là khu cấm. Ở đó, những Huyết Thú Vương tầm thường đều không dám tùy tiện tới! Bởi vì một khi không cẩn thận xâm nhập vào đó, chờ đợi bọn chúng chỉ có cái chết.
- Sao Thủ Trát lại chỉ tới địa điểm đó?
Bộ Phương nghi hoặc.
Ông lão kia run rẩy, nhìn chằm chằm Bộ Phương như nhìn thằng đần.
- Trong ghi chép của Thủ Trát… chính là vị trí chứa bảo vật của Thượng Cổ Thiên Thần. Ngươi đã tới nơi này, vậy khẳng định là muốn đi tìm nó. Không chỉ có thần thông Thiên Thần còn có Pháp Tắc Thiên Thần, các loại trang bị khác…
Ông ta vừa nói vừa chỉ lên bức tranh.
- Bây giờ Thủ Trát đã nói cho ngươi biết, chỗ màu dòng máu tươi kia chỉ dẫn chính là nơi chứa bảo vật của Thiên Thần…
- Ngươi có biết bao nhiêu người đang đi tìm Thủ Trát không? Lão phu đúng là không thể ngờ được, Thủ Trát lại ở trong tay tiểu tử nhà ngươi…
Lão canh cổng nói ra, sắc mặt đỏ lên kích động.
- Thủ Trát Thiên Thần có bảy quyển, trong đó sáu quyển đều là giả chỉ có một quyển là thật. Quyển thật duy nhất thế mà lại ở đây! Hiện tại… vị trí kia chắc chắn sẽ gây ra gió tanh mưa máu trong di tích rồi!
Ông ta nói, khiến toàn bộ mọi người đều chấn động, trong mắt mỗi người đều là vẻ kích động và hưng phấn.
Kho chứa bảo vật của Thiên Thần, bảo tàng Thiên Thần!
Thiên Thần, sự tồn tại chí cao vô thượng của Vũ Trụ Hỗn Độn!
Toàn bộ Vũ Trụ Hỗn Độn chỉ có năm vị Thiên Thần, ứng với năm đạo Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường. Đương nhiên khi đó ở trong Thượng Cổ có thể có nhiều Thiên Thần hơn.
Ầm ầm…
Thủ Trát Thiên Thần mở ra không bao lâu, rất nhanh đã chậm rãi sụp đổ xuống. Trước đó Điền Thu đã có được Thủ Trát Thiên Thần nhưng chưa mở ra vì muốn dùng nó để dụ các cường giả.
Bây giờ vừa mở ra, Thủ Trát đã biến mất không thấy gì nữa. Máu tươi chậm rãi thít chặt, sau đó hoàn toàn biến mất.
Cuối cùng… tất cả đều tiêu tán.
Bầu trời khôi phục lại khung cảnh sáng sủa, mọi người đưa mắt nhìn nhau, con mắt đỏ bừng. Ngay cả những yêu nghiệt của Thần Triều Tiên Linh cũng toát ra vẻ hưng phấn.
Nơi chứa báu vật của Thiên Thần đã được bại lộ… đây chính là cơ duyên! Cho dù thực lực của bọn hắn yếu, nhưng nếu lấy được chỉ một thứ bảo vật thôi cũng đã có lợi vô cùng!
Bọn hắn nhìn nhau, đều thấy sự cuồng nhiệt trong mắt đối phương. Đặc biệt là những Thượng Đẳng Thần Vương đó, bọn họ đều là những người có sức cạnh tranh mạnh…
Xôn xao một tiếng, các cường giả đều phi tốc bắn ra như điên về phía mà Thủ Trát vừa chỉ. Bọn họ muốn nhanh chóng tới được đó. Ngay cả ông lão canh cổng kia cũng rục rịch, có chút chịu đựng không nổi. Nhưng ông ta vẫn nghĩ tới chỗ đó, nội tâm như bị dội một gáo nước lạnh. Chỗ đó… quá nguy hiểm! Nhưng suy nghĩ một chút, ông ta tới di tích Thượng Cổ Thiên Thần này không phải để tìm một cơ hội sao? Bây giờ cơ hội đã xuất hiện rồi, lùi bước thì đúng là không thể nào nói nổi.
Cho nên, ông ta thở dài một hơi, tâm thần nhất động liếc nhìn Bộ Phương một chút, quay người đạp không mà đi. Ông ta muốn theo đuổi lý tưởng của mình.
Bộ Phương đứng nguyên tại chỗ, toàn bộ Thần Vương thành sớm đã biến thành phế tích sau trận đại chiến vừa rồi. Nhưng vì Thủ Trát đã chỉ ra được địa điểm đó mà toàn bộ Thần Vương thành giờ đã gần như không còn ai. Chỉ còn lại Hạ Thiên và Lạc Tam Nương đang ở bên dưới.
Bộ Phương đáp xuống đất, Tiểu Hổ nhảy lên một cái ghé vào vai hắn. Lạc Tam Nương và Hạ Thiên đi tới, cả hai đều nhìn Bộ Phương.
- Sao các ngươi không đi?
Bộ Phương liếc nhìn họ một chút, hỏi.
Hạ Thiên cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận