Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1215: Bộ lão bản, ngươi có làm được hay không vậy? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một giọng nói nhàn nhạt vang vọng khắp nơi trong hoàng cung, tiếng vọng vang lên bên tai của mỗi người.
u Dương Tiểu Nghệ mở mắt ra, nhìn về phía bóng dáng quen thuộc ở xa xa đạo kia, trong lúc nhất thời, cả người đều sững sờ đứng im một chỗ.
Ngay sau đó, đôi mắt to của nàng lập tức toát ra vẻ phấn khích, nước mắt ầng ậng, dâng đầy khoé mắt như chực tuôn chảy ra.
Là hắn!
Thật sự là hắn!
u Dương Tiểu Nghệ thật sự không thể ngờ rằng trước khi chết, nàng vẫn có thể nhìn thấy người này.
Chỉ cần có người này ở đây, tất cả mọi chuyện dường như đều trở nên vô cùng an tâm và yên lặng.
Bởi vì người ấy có thể mang đến cho mọi người cảm giác cực kỳ an toàn.
Cảm giác sắp phải đối mặt với cái chết bởi vì con dao phay đang tới gần người mình lúc ban đầu kia, trong nháy mắt đã biến mất tiêu tan khỏi người của nàng.
Thân hình của tên Ma Trù A Mạc kia đứng sững trước mặt nàng, vẫn không thể nhúc nhích, chỉ có chiếc lưỡi kia đang thè dài ra, nước dãi vẫn không ngừng chảy xuống.
Vô cùng kinh tởm!
u Dương Tiểu Nghệ trừng mắt lên, chiếc mũi đẹp đẽ tinh xảo khẽ nhăn lại, hừ một tiếng đầy tức giận!
Nhìn đối phương không thể nhúc nhích.
Không biết u Dương Tiểu Nghệ lấy sức mạnh từ đâu ra, đá một phát vào chỗ hạ bộ của tên Ma Trù A Mạc kia.
Cơ thể đang đứng yên của Ma Trù A Mạc đột nhiên run lên một cái.
Thân thể của hắn bị Tinh Thần Lực của Bộ Phương áp chế lại, hoàn toàn không thể cử động, thế nhưng là loại đau đớn kia cũng không thể làm bộ.
Loại này cảm giác giống như hạ bộ bị tê liệt này khiến cho toàn thân A Mạc run rẩy dữ dội.
Gương mặt vốn dĩ đang màu xanh lục, trong nháy mắt chuyển thành màu đỏ, sau đó lại chuyển từ màu đỏ thành màu tím.
Màu tím đỏ!
- Cho tên khốn kinh tởm nhà ngươi dám cầm dao uy hiếp cô nải nải ta này!
u Dương Tiểu Nghệ có vẻ như cảm thấy một cú đá này không đủ mạnh, vì vậy lại ra sức đạp thêm mấy cú.
Ma Trù A Mạc gần như sắp hộc máu ra, hai mắt mở thật to, tơ máu giăng đầy.
Mặc dù thân thể bị đông cứng, không thể động đậy, nhưng phần thân dưới của hắn bị ăn liên tục mấy đạp như vậy, dường như đã sắp nổ tung rồi.
Mà thân hình của hắn cũng bị đạp cho ngã nhào trên đất.
Thật là kích thích!
Khuôn mặt của u Dương Tiểu Nghệ đỏ ửng lên, vô cùng khoái chí.
Nàng hét lên một tiếng, cảm giác nắm lấy bả vai của Tiêu Yên Vũ lắc qua lắc lại.
Lúc này, Tiêu Yên Vũ vẫn còn nhắm hai mắt, tuy rằng biểu hiện của nàng vẫn luôn tỏ vẻ rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế, nàng cũng không muốn chết.
- Yên Vũ tỷ tỷ, mở mắt ra nhanh đi! Ông chủ thối tới cứu chúng ta rồi! Ông chủ thối đã trở lại rồi!
u Dương Tiểu Nghệ vừa lắc lắc bả vai của Tiêu Yên Vũ, vừa vô cùng vui mừng tới mức suýt chút nữa hét rầm lên.
Dường như nàng đã quên mất lúc này bản thân vẫn đang là một tù nhân.
Lông mi thật dài của Tiêu Yên Vũ lập tức run lên rồi từ từ mở mắt ra.
Nàng cho rằng u Dương Tiểu Nghệ chỉ là hoảng sợ tới mức nói năng lung tung.
Thế nhưng khi nàng vừa mở mắt ra, nhìn thoáng qua đã thấy được bóng dáng quen thuộc đứng chắp tay ở phía sau cánh cửa xa xăm kia.
Người nọ không phải ai khác, mà chính là... Bộ lão bản đã lâu không gặp.
Người nam nhân ấy... Thật sự đã trở lại sao?
Khóe mắt của Tiêu Yên Vũ lập tức đỏ ửng lên, như thể sự tủi thân trong nhiều ngày như vậy đều bộc phát ra ngay tại lúc này.
Tiêu Tiểu Long bị đặt lên trên, hắn không muốn nhìn thấy cảnh tượng tỷ tỷ ruột của mình máu me đầm đìa tại chỗ, cũng không muốn nhìn thấy một màn u Dương Tiểu Nghệ đang sống sờ sờ bị chém giết.
Tuy nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên, khiến hắn bất ngờ ngây người ra.
Hắn chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy Bộ Phương đang đứng ở cửa ra vào ra.
Cường giả Ma Hạt Tộc trong đại điện dường như hoàn toànkhông hề nghĩ đến sẽ xuất hiện biến cố như vậy, đối với bọn họ mà nói, Đế Quốc Thanh Phong thật sự là quá yếu.
Căn bản sẽ không thể nào xuất hiện một cường giả ở cấp độ này như Bộ Phương mới đúng chứ.
Hai mắt của thống lĩnh Thống lĩnh của Ma Hạt Tộc nhíu lại.
Cảm giác ngưng trệ tràn ngập trong không khí, khiến hắn cảm thấy run sợ trong lòng, Tinh Thần Lực của gã trước mặt này, dường như có chút mạnh mẽ quá rồi.
- Ngươi là kẻ nào?
Hạt Hà vẫn ngồi trên ghế rồng với vẻ lãnh đạm như cũ.
Có vẻ như không có bất cứ sự hoảng loạn nào bởi vì sự xuất hiện của Bộ Phương.
Bộ Phương nhàn nhạt liếc nhìn tên thống lĩnh của Ma Hạt Tộc kia một cái, không hề để tâm tới câu hỏi của đối phương, mà cũng không thèm trả lời.
Hắn cứ bắt chéo tay như vậy, rồi chậm rãi đi tới.
Tiếng bước chân vang lên rõ ràng trong toàn bộ đại điện.
Tất cả mọi người đều cảm thấy trái tim của mình đều co rút lại một cách mạnh mẽ.
Ngay sau đó.
Bộ Phương đi tới bên cạnh tên cường giả Ma Hạt Tộc đang áp giải Tiêu Tiểu Long.
- Ta là ai hả?
Bộ Phương giơ tay lên, vỗ vào người của hai gã cường giả Ma Hạt Tộc không thể động đậy kia.
Hỏi với vả hờ hững.
Trên mặt của hai tên cường giả Ma Hạt Tộc toát ra một vẻ sợ hãi, bọn họ muốn chạy trốn, nhưng lại bị Tinh Thần Lực mạnh mẽ khóa chặt lại.
Xoẹt!
Đuôi của bọn họ bung ra, muốn đâm xuyên vào Bộ Phương.
Tuy nhiên, Bộ Phương đã nhìn thấu thủ đoạn của Ma Hạt Tộc từ lâu rồi.
Cái đuôi kia còn chưa tới gần đã bị hai ngọn lửa màu vàng sậm đốt cháy.
- Ta chỉ là một gã đầu bếp, tên tiểu tử mà ngươi bắt lấy này, là đầu bếp học việc của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận