Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2814: Đụng đến Hoa Quốc ta, diệt sạch không chừa một ai. (2)

Notice: Undefined offset: 275
Thân hình mập mạp của Hồn Chủ Lười Biếng bất ngờ bị cắt thành một miếng thịt mỡ vuông vức.
Miếng thịt mỡ nhũn ra rồi bị thả vào trong nồi Huyền Vũ.
Bộ Phương bắt đầu nấu nướng dưới ánh nhìn trừng trừng của mọi người.
Thông Thiên Giáo Chủ cười không ngớt.
Tru Tiên Tứ Kiếm quay xung quanh cơ thể hắn ta, tay hắn ta cầm Thanh Bình Kiếm rồi đánh tới.
Chiến đấu với ba vị Hồn Chủ còn lại.
Hãn Hải quay cuồng, thiên địa biến sắc.
Thế nhưng thứ làm mọi người chú ý nhất vẫn là nồi Huyền Vũ đang bốc cháy ngùn ngụt và tỏa ra hơi nóng trên không trung.
Hàng vạn Hồn Ma bị hạ gục rồi bị lấy đi hầm thịt kho tàu với tóp mỡ.
Thật sự… quá kích thích!
Côn Lôn Tiên Sơn.
Tây Vương Mẫu đơ người ra, nhiều Tiên Thần cũng không dám lên tiếng nữa.
- Chà… Yêu Nhân quả nhiên lợi hại, vẫn là giữ cái quán kia lại cho tên Yêu Nhân đi!
Những Thần Tiên nhìn nhau rồi gật đầu.
Nước Mỹ.
Trong phòng điều khiển, những người đang xem trận chiến này đều reo hò đầy hưng phấn.
Ở Hoa Quốc, nhiều người cũng phấn khích la hét.
Những người quen biết Bộ Phương lần lượt hét tên Bộ Phương.
- Tiền bối!
- Tiền bối!
Có người dở khóc dở cười.
Rõ ràng là một trận chiến nghiêm túc liên quan đến sinh tử.
Thế tại sao… cuối cùng lại trở thành một tiết mục mỹ thực chứ?
Rốt cuộc là suy đồi đạo đức, hay là tính người méo mó?
Nhìn thấy nồi Huyền Vũ đang sục sôi trong màn hình, tất cả mọi người đều dở khóc dở cười.
Anh ăn Dị Thú, thú cưỡi của Thần Linh anh ăn luôn, Thần Linh anh cũng ăn nốt…
Bây giờ đến cả Tà Ma… anh cũng không buông tha!
Đây có phải là định ăn cả vũ trụ hay không hả


Mọi người thật sự không nghĩ tới Hồn Ma cũng có thể ăn được.
Có người đã từng nếm thử thịt Hồn Ma, chỉ cảm thấy vô cùng kinh tởm.
Thế nhưng lúc này, Bộ Phương đang nấu ăn, hơi nóng thoát ra, trong Hắc Oa, miếng thịt kho tàu toả hương thơm lừng.
Chỉ cảm thấy vẻ đẹp của cả thế giới đều chứa đựng bên trong đó.
Động tác của Bộ Phương nhịp nhàng.
Giống như đang nhảy múa trên không trung.
Hắn vừa tránh đòn tấn công của Hồn Chủ, vừa chú ý miếng thịt Hồn Chủ kho tàu ở trong nồi.
Hương thơm lấp đầy cả khoảng không.
Đối với con người, mùi hương này thơm nức mũi.
Nhưng với Hồn Ma thì lại tanh hôi không chịu được…
Vài vị Hồn Chủ căm hận!
Con người dùng thủ đoạn đê tiện này để làm cho bọn hắn kinh tởm mùi tanh hôi! Làm giảm sức chiến đấu của bọn hắn!
Quá đáng!
Hồn Chủ Tham Lam tức giận không kiềm được, hắn ta dán mắt vào mùi hôi hết lần này đến lần khác rồi tiến đến gần Bộ Phương.
Bỗng nhiên.
Xoạt một tiếng.
Hồn Chủ Tham Lam phát ra một tiếng kêu thảm thiết!
- A! Đôi cánh của ta!
Máu của Hồn Chủ Tham Lam bắn đầy trên bầu trời.
Bộ Phương nắm lấy đôi cánh của Hồn Chủ Tham Lam… hắn chớp mắt rồi nhẹ nhàng nói.
- Chà… cánh này có thể nướng được…
- Tên nhân loại chết tiệt!
Hồn Chủ Tham Lam tức giận, cả thể xác lẫn tinh thần đều đang run rẩy.
Tên nhân loại thối tha này, vậy mà lại đánh chủ ý lên đôi cánh của hắn ta!
Hoa Quốc.
Tất cả mọi người đều dán mắt lên màn hình.
Nhiều người hét lên.
- Tiền bối, cánh này có thể phi hành đấy!
- Phi hành chán lắm, có thể làm món cánh kho! Mùi vị tuyệt vời!
- Hấp ớt! Hấp ớt mới là đỉnh!
Đại Hoa Quốc chính là thế giới của những người đam mê ẩm thực, mọi người đều ào ào kêu gọi.
Người dân Hoa Quốc đều ngưỡng mộ trong lòng.
Không hổ danh là Tiên Nhân Hoa Quốc, quả nhiên là cùng một dòng máu…
Đụng đến Hoa Quốc ta, diệt sạch, không chừa một ai!
Ban đầu nó là một trận chiến sinh tử ác liệt, kết quả lại trở thành một buổi phát sóng trực tiếp hài hước về đồ ăn…
Sục sục sục sục.
Nắp của nồi Huyền Vũ đang rung lên.
Bộ Phương nheo mắt lại, tay hắn đánh lên nồi Huyền Vũ Oa.
Thình thịch!
Một tiếng động lớn vang lên, nắp nồi vung ra.
Với một cái búng tay của Bộ Phương, nó vỡ tung ra rồi lao vùn vụt, nhiều Hồn Ma bị nắp nồi va trúng…
Trên Hãn Hải bây giờ, Hồn Ma còn sót lại đã thưa thớt dần.
Chỉ có vài tên Tự Hào Hồn Ma và những Hồn Ma có sức mạnh mới còn sống.
Những Hồn Ma bình thường, căn bản đã bị món đậu phụ thối của Bộ Phương tiêu diệt hết…
Nắp nồi Huyền Vũ bay lên.
Khói trắng thoát ra từ trong nồi!
Hương thơm tràn ngập.
Dương Tiễn vốn đã kiệt sức, ngửi thấy mùi thơm, bỗng nhiên khoẻ trở lại.
Hao Thiên Khuyển thở hổn hển, lúc ngửi được mùi hương này, mắt nó liền sáng ngời, chiếc đuôi vung vẫy trở lại.
Ba vị Hồn Chủ vô cùng tức giận, Tự Hào Hồn Ma kinh hãi…
Hồn Chủ Lười Biếng thật sự đã bị nấu thành món thịt kho tàu rồi!
Bộ Phương động đậy tâm trí.
Bên trong nồi, ánh đỏ vàng toả ra, năm miếng thịt kho tàu bay từ bên trong ra ngoài.
Trên mỗi miếng thịt đều được bao phủ bởi lớp mỡ ráng.
- Tên nhân loại to gan!
Ba vị Hồn Chủ thét lên, nhưng trong lòng lại đang run rẩy.
Bộ Phương không để ý đến bọn hắn.
Hắn búng tay một cái.
Bốn miếng trong năm miếng thịt kho tàu phát sáng rồi bay về phía bốn người khác.
Thông Thiên Giáo Chủ mỉm cười mà duỗi Thanh Bình Kiếm ra.
Mũi kiếm đâm vào miếng thịt kho, xoáy sâu vào trong, mùi thơm lan toả nồng nàn…
- Thịt ngon!
Thông Thiên Giáo Chủ cắn một miếng.
Dương Tiễn giơ tay cầm miếng thịt kho, Hao Thiên Khuyển vẫy đuôi, vô vùng phấn khích.
Dương Tiễn nheo mắt lại.
- Ta ăn trước, ăn xong để lại một ít cho ngươi.
Dương Tiễn nói.
Hao Thiên Khuyển gật đầu.
Sau đó, Dương Tiễn bỏ miếng thịt kho vào miệng.
Một miếng… Hửm?
Mắt Dương Tiễn đột nhiên sáng lên, một miếng nữa…
Lại một miếng nữa…
Dương Tiễn miệng dính đầy dầu, Hao Thiên Khuyển trông chờ mòn mỏi.
Lúc Dương Tiễn bỏ miếng thịt cuối cùng vào miệng.
Hao Thiên Khuyển bất ngờ sủa một tiếng, nhe răng trợn mắt.
Đệch, còn sự tin tưởng tối thiểu giữa người và chó nữa không?
Dương Tiễn mặc kệ Hao Thiên Khuyển, hắn ta ăn luôn miếng thịt, mắt chợt sáng ngời, đầu ngẩng lên, tinh khí trong miệng đẩy mạnh, khí tức ngút trời.
Ầm!
Ngay lúc này, Tiên Khí xung quanh hắn ta tung hành ngang dọc.
Vốn dĩ hắn ta chỉ tu luyện đến Chuẩn Tiên Đế, thoáng chốc đã bước vào Tiên Đế Chi Cảnh, thậm chí còn tiến thẳng đến Chuẩn Thánh.
Mùi vị của món ăn cấp Đại Đạo Thánh Nhân khiến hắn ta trở thành Chuẩn Thánh!
Tiểu U, Cửu Thiên Huyền Nữ cũng lần lượt ăn thịt.
Khí tức của Tiểu U vẫn như thường, nhưng tu vi của Cửu Thiên Huyền Nữ thì tăng thêm.
Món ăn của Bộ Phương giống như một liều thuốc chữa bách bệnh!
Ba vị Hồn Chủ rất tức giận.
Nhưng cũng rất sợ hãi…
Lúc món thịt kho tàu được lấy ra khỏi nồi, tinh thần chiến đấu của họ đã lập tức tiêu tan.
Bọn hắn ở vũ trụ khác đều bất khả chiến bại, nhưng đến Tổ Tinh, sao lại biến thành thức ăn chứ…
Bọn hắn có thể đạt được cấp bậc như bây giờ, thật sự không hề dễ dàng, tất nhiên không muốn biến thành thức ăn theo cách này.
- Chạy!
Ba vị Giáo Chủ không do dự mà quay người tẩu thoát.
Tự Hào Hồn Chủ nhìn thấy Hồn Chủ bỏ chạy, bọn hắn cũng không hề do dự mà chạy theo.
Ầm ầm…
Trời đất ầm vang.
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Hồn Ma đã bị đánh bại!
Mọi người reo hò…
Ba vị Hồn Chủ phân tách ra, chạy theo ba hướng của Hãn Hải.
Bọn hắn thân là Hồn Chủ cấp Đại Đạo Thánh Nhân, dù có không đánh lại thì tẩu thoát cũng vẫn có thể.
Nhưng rất nhanh bọn hắn đã phát hiện ra mình sai rồi.
Rầm!
Đột nhiên.
Bốn phía bầu trời trên Hãn Hải.
Huyền Vũ, Bạch Hổ, Chu Tước, Kim Long…
Bốn Thần Thú khổng lồ xuất hiện và trấn áp bốn hướng.
Biến thành trận pháp Tứ Tượng, bao vây ba vị Hồn Chủ lại.
Bộ Phương ăn miếng thịt kho, rồi thè lưỡi liếm môi.
Hắn nheo mắt lại mà nhìn về phía ba vị Hồn Chủ.
Ừng ực, bụng của hắn phát ra tiếng kêu, Bộ Phương khẽ cười.
- Ta có nói… để các ngươi đi như vậy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận