Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3199: Đại kết cục 5 (1)

Không phải Sen Vong Tình chuẩn bị cho Bộ Phương sao? Nhóm Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đều sửng sốt. Chuyện liên quan đến Sen Vong Tình bọn hắn đều biết. Đóa Sen Vong Tình này có chút thần bí, không ngờ thế mà lại bị Tiểu U ăn hết.
Đương nhiên Bộ Phương cũng nhớ tới Sen Vong Tình, lúc trước Trù Thần đã cầm Sen Vong Tình đến để hắn lựa chọn giữa vô tình và hữu tình. Cuối cùng Bộ Phương cũng cự tuyệt Sen Vong Tình.
Mà bây giờ Sen Vong Tình thế mà lại chảy vào trong miệng Tiểu U.
Trên bầu trời, Trù Thần khẽ híp mắt một cái.
Tiểu U sau khi ăn Sen Vong Tình thì khí tức trên thân đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt như Nữ Vương ngủ say bấy lâu nay thức tỉnh. Sức mạnh Nguyền Rủa đáng sợ hóa thành Thần Long quấn quanh thân thể nàng rồi bay lên cao, cuồn cuộn phun trào.
Bây giờ Tiểu U đã triệt để trở thành Nữ Vương Nguyền Rủa!
Ánh mắt đám Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Ngưu Hán Tam đều co rụt lại. Mắt cơ giới của Tiểu Bạch thì lấp lóe, phóng lên tận trời đáp xuống bên cạnh Bộ Phương.
Sen Vong Tình là thứ khiến người ta quên đi thất tình lục dục, trên thực tế thì tác dụng giống với mỹ thực của Trù Thần. Nhưng lại không giống nhau, Sen Vong Tình là tự do mà quên đi chứ không phải bị tước đoạt.
Tiểu U hóa thành Nữ Vương Nguyền Rủa băng lãnh vô tình, khí tức tăng vọt. Trong nháy mắt nàng đột phá tầng thứ Thánh Nhân Hỗn Độn đại viên mãn bước vào Tổ Thần cảnh, cũng chính là cảnh giới của Nữ Vương Nguyền Rủa.
- Nữ Vương Nguyền Rủa à…
Trù Thần nhàn nhạt nhìn Tiểu U, trong đôi mắt hắn không hề có bất cứ tình cảm gì. Cho dù là Tiểu U bây giờ đã bộc phát khí tức của Nữ Vương Nguyền Rủa thì Trù Thần cũng không hề có chút dao động nội tâm nào.
Hắn đã đại thành đạo vô tình, vốn dĩ không hề còn bất cứ tình cảm nào. Nhưng khi nhìn thấy Tiểu U đã bước vào Tổ Thần cảnh, mắt Trù Thần hơi nheo lại. Bởi vì đạo vô tình của Tiểu U không nằm trong sự khống chế của hắn.
- Muốn cứu Bộ Phương?
Trù Thần hơi nheo mắt lại, sau đó giơ tay lên, một luồng năng lượng đáng sợ đánh ra rơi vào trên người Bộ Phương và Tiểu Bạch, thân thể Bộ Phương đột nhiên bắn ra. Chỗ mà hắn đang ngồi ban đầu nhất thời hóa thành phế tích.
Váy đen của Tiểu U xoay tròn, nâng bàn tay lên đánh thẳng về phía Trù Thần.
Uỳnh!
Sức mạnh Nguyền Rủa hóa thành cơn lốc khủng bố bao phủ Trù Thần ở bên trong. Mà nhân cô hội này Tiểu U dịch chuyển tức thời tới bên cạnh Tiểu Bạch.
- U nha đầu?
Cẩu Gia và Minh Vương Nhĩ Cáp đều quan tâm hỏi Tiểu U. Trên mặt nàng không hề có biểu cảm gì, chỉ gật đầu nói.
- Dẫn Bộ Phương đi… đến tận cùng của Vũ Trụ.
Tiểu U thản nhiên nói. Sức mạnh Nguyền Rủa mãnh liệt trói chặt Trù Thần lại. Nhưng dù sao Tiểu U cũng không phải dựa vào chính mình mà lĩnh ngộ được đạo vô tình, sức mạnh của Sen Vong Tình dần dần suy yếu…
Bành!
Trù Thần thoát được trói buộc của sức mạnh Nguyền Rủa. Sức mạnh của hắn vô cùng lớn. Dù sao thì hắn cũng lĩnh ngộ viên mãn vô tình cảnh.
Tiểu U bây giờ có chút giống với Nữ Vương Nguyền Rủa ngàn vạn năm trước, thậm chí còn yếu hơn một chút. Chỉ dựa vào Sen Vong Tình mới cưỡng ép lên tới cảnh giới viên mãn của đạo vô tình.
Nhưng mà… chỉ có thể cản được Trù Thần một lúc mà thôi!
Đôi mắt Tiểu U hoàn toàn hóa thành màu đen nhánh, không có chút tình cảm nào. Nàng tâm như chỉ thủy, đây là tác dụng của Sen Vong Tình.
Lúc trước Trù Thần muốn Bộ Phương ăn Sen Vong Tình trên thực tế là không có ý tốt gì. Hắn muốn Bộ Phương đi theo đạo vô tình, như vậy mới càng nhanh đi tới tầng thứ của Hồn Thần. Đáng tiếc Bộ Phương không ăn Sen Vong Tình, ngược lại chọn đạo hữu tình. Nhưng tất cả vẫn nằm trong sự sắp xếp của hắn.
Mà Sen Vong Tình này bây giờ lại nằm trong tay Tiểu U. Trừ Bộ Phương và Trù Thần thì người duy nhất biết tác dụng của Sen Vong Tình có lẽ là Mộc Hồng Tử.
Bởi vậy cái gật đầu cuối cùng của Mộc Hồng Tử đã bảo Tiểu Bạch đưa Sen Vong Tình cho Tiểu U. Hắn cảm thấy đây là người duy nhất có cơ hội ăn Sen Vong Tình đột phá tới Tổ Thần cảnh, chỉ có thể là người thừa kế của Nữ Vương Nguyền Rủa!
Trù Thần khiến thế gian vô tình, để hắn có thể điều khiển tất cả. Những người dưới sự khống chế sẽ phải cung cấp sức mạnh cội nguồn cho hắn.
Tiểu Bạch, Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Ngưu Hán Tam chạy như bay tới ngăn trước người Bộ Phương.
Giờ phút này ánh mắt Bộ Phương đã hơi tan rã, nội tâm như đang giãy dụa nặng nề. Hắn từ hoài nghi điều mà mình kiên định tin tưởng bấy lâu nay. Món sủi cảo của Trù Thần khiến lòng tin của Bộ Phương dao động. Bởi vì đây là cảnh giới mà Bộ Phương không thể nào tiến tới được.
Uỳnh!
Sức mạnh Nguyền Rủa quấn quanh thân thể Tiểu U, sau đó phóng thẳng lên không trung. Nàng giang hai tay, vô số khí lãng cuồn cuồn nổi lên hóa thành một kết giới Nguyền Rủa đen nhánh bao chùm đám Bộ Phương lại.
Tiểu Bạch dẫn theo Bộ Phương và đám người Giáo Chủ Thông Thiên phi tốc lui đi. Mà đường lui là vô tận của Vũ Trụ mênh mông. Chỗ đó cho dù Tổ Thần cảnh cũng không thể dòm ngó.
Vũ Trụ bao la rộng lớn, không thể nào mà đi hết được. Cho dù là Tổ Thần, sự tồn tại đỉnh cao trong Vũ Trụ cũng có những thứ mà không thể nắm rõ.
Muốn thoát được sự truy sát của Trù Thần chỉ có thể dẫn Bộ Phương đi tới đó. Mắt cơ giới của Tiểu Bạch lấp lóe, hắn biết đường lui ở chỗ nào. Trên thực tế không phải bất đắc dĩ thì hắn sẽ không tới khu vực này. Bởi vì nơi mà không ai biết một khi tiến vào sẽ rơi vào trạng thái cấm pháp. Mặc cho người ta có tu vi thông thiên tới đâu vào đó cũng chỉ là một người phàm!
Uỳnh!
Trù Thần lơ lửng trên vòm trời, hắn nhẹ nhàng gảy ngón tay một cái, công phạt đáng sợ đánh xuống hung hăng đụng lên kết giời mà Tiểu U đã tạo.
- Ngươi đã ăn Sen Vong Tình trở nên vô tình, sao còn vẫn ngăn cản ta?
Trù Thần từ tốn nói.
Tròng mắt đen nhánh của Tiểu U liếc nhìn Hồn Thần một cái, không hề dao động. Hai ánh mắt vô tình chạm vào nhau trong hư không… Tuy vô tình những mỗi người đều có lòng tin của riêng mình.
Trù Thần tin tưởng thành tựu chí cao, mà lòng tin lớn nhất, tín ngưỡng lớn nhất trong lòng Tiểu U chỉ đơn giản là bảo vệ Bộ Phương. Bởi vậy mà mọi chuyện sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Trù Thần liếc nhìn Tiểu Bạch đang dẫn Bộ Phương phi tốc rời đi. Tuy hắn biết bây giờ Bộ Phương không còn bất cứ uy hiếp gì với mình nhưng hắn vẫn không muốn bất kỳ biến số gì tồn tại.
Uỳnh!
Trù Thần giơ tay, chậm rãi đánh về phía trước. Một luồng ý chí vô thượng tung hoành trong Vũ Trụ. Nhóm cường giả Giáo Chủ Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều chết lặng vô tình mà tung bay lên.
Bọn hắn nắm vũ khí trong tay, nhắm về phía kết giới của Tiểu U. Công kích khủng bố bạo phát, kết giới phân mảnh. Mà thân hình Tiểu U hóa thành tia sáng phóng về hướng sâu trong vũ trụ.
Một đám cường giả đuổi theo ở phía sau. Nhóm Minh Vương Nhĩ Cáp và Cẩu Gia vừa chạy trốn lại vừa phải chống cự lại dụ hoặc mà Trù Thần mang lại. Điều này đúng là một khó khăn vô cùng nan giải.
Tiểu U chạy như bay tới cuốn theo bọn hắn bay tới lỗ đen sâu trong vũ trụ. Thời gian trôi đi hào quang trong mắt Tiểu U dần biến mất, sự vô tình khiến Tiểu U dần mất đi sự linh động.
Toàn thân Tiểu Bạch bạo phát ánh sáng, nguyện lực của cả Vũ Trụ bị hắn thôi động tới cực hắn, dẫn theo Bộ Phương tăng tốc tới thiên địa hư vô kia. Bộ Phương bị Tiểu Bạch ôm vào trong ngực, ánh mắt tan rã nhìn nhóm người quen thuộc phía sau lưng.
Cẩu Gia bình thường vô cùng lười biếng nhưng bây giờ trong ánh mắt lại tràn đầy phẫn nộ, chống lại dụ hoặc từ mỹ thực của Trù Thần.
Minh Vương Nhĩ Cáp bình thường tùy tiện, làm việc rất cợt nhả nhưng bây giờ ánh mắt lại vô cùng kiên định. Tiểu Hồ và Tiểu Tôm cũng như thế. Bọn hắn kiên định không bị món ăn Trù Thần mê hoặc. Mà món ăn Trù Thần vẫn tiếp tục giày vò linh hồn bọn hắn. Chỉ cần ăn một miếng thôi sẽ thoát được trói buộc không còn khó chịu nữa, nhưng bọn hắn không ăn. Cho dù là Ngưu Hán Tam cũng thế, hắn ôm Tiểu Bát trong ngực.
Đây đều là những người bạn thân thiết của Bộ Phương từ rất lâu rồi. Trong lòng mỗi người đều ẩn chứa hi vọng đối với Bộ Phương. Bọn hắn có lòng tin kiên định với Bộ Phương. Giao tình này bắt đầu từ Đế Quốc Thanh Phong, bồi dưỡng từng tí một trở thành một tình cảm kiên định như hiện tại.
Ánh mắt Bộ Phương mông lung, nhìn những người bạn của mình. Hắn một một theo con đường hữu tình, nhưng cho tới bây giờ tình cảm chân chính hắn vẫn chưa tìm rõ được.
Hắn quy phàm, hành tẩu khắp nơi, cảm nhận nhân tình thế thái. Hắn gom góp chân tình khắp nơi nhưng lại coi nhẹ thứ gần mình nhất.
Ánh mắt Bộ Phương dừng lại trên thân Tiểu U, khóe miệng nàng nhuốm máu, sắc mặt trắng bệch. Trong con mắt vô tình thỉnh thoảng hiện lên vẻ đau đớn, giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng vậy. U Minh nữ đáng thương bị lưu đày khiến người ta cảm thấy vô cùng đau lòng.
Bộ Phương hơi sửng sốt. Tiểu U trong trí nhớ tuy lạnh lùng nhưng cũng có lúc xinh xắn, tham ăn, cao lãnh, cũng có lúc hé miệng cười, cũng có lúc nàng tức giận… Nhưng Tiểu U bây giờ lại giống như U Minh nữ bị lưu đày ngày xưa. Dù cho nàng đã là đỉnh phong trong vũ trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận